Một sự "ra đi" đặc biệt
"Nền kinh tế tri thức" của nhân loại chứng kiến một sự "ra đi" đặc biệt: "Vua" của thế giới chip, net, bàn phím và phần mềm... Bill Gates "từ bỏ thế giới vàng" để chuyển sang một cuộc "đối đầu" hoàn toàn mới - chống đói nghèo, sự vô cảm, dốt nát và bệnh sốt rét, HIV...
Bill Gates là hai chữ được ngưỡng mộ và trân trọng đặc biệt. Khởi nghiệp khi mới chỉ là sinh viên năm thứ ba - có nghĩa là ông ta không hề có, dẫu chỉ là một mảnh nhỏ của cái "thời đại bằng cấp"... Bill Gates là người giỏi nhất, người giàu nhất và cũng là người nổi tiếng nhất suốt hằng chục năm liền.
Quỹ từ thiện của vợ chồng ông cũng lập kỷ lục thế giới với 37 tỷ USD, cho dù vì thế, ông đã không còn là người giàu nhất thế giới nữa. Thì ra đối với Bill Gates, danh hiệu hay chủ nghĩa danh gia chỉ xứng với bọt bèo. Cái cơ bản là thực chất. Bill Gates tin rằng với cách ông và vợ ông đã làm, thế giới sẽ đẹp hơn, bớt khổ đau hơn. Đó mới là điều quan trọng nhất.
Bill Gates cho thấy cái mênh mông vô tận của trái tim người. Miễn là trái tim đó biết đồng cảm, hiểu và chia sẻ. Chia sẻ không phải là sự ban ơn mà phải được hiểu như là một bổn phận, một nghĩa vụ sống. Nếu cuộc đời biết rõ là như thế thì hạnh phúc không thể nghĩ như Louis Aragon đã nghĩ: "Hạnh phúc, như vàng kia ôi tiếng dị kỳ. Nó lăn trên sàn nhà như chiếc nhẫn lăn đi". Bill Gates không chỉ có một trái tim mà còn có cả một cái đầu trọng danh dự, biết rõ giới hạn. Ông đã từng đề ra nguyên tắc rằng "người quản lý phải viết mã phần mềm giỏi hơn nhân viên". Bill Gates ra đi khỏi Microsoft vì ông hiểu bây giờ ông không còn giỏi nữa. Vậy thì, nên nhường chỗ cho người khác, bởi nếu làm thế, xã hội sẽ tốt đẹp hơn.
Nguồn: Thể thao & Văn hóa