• Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn Kiến Thức tổng hợp No.1 VNKienThuc.com - Định hướng VN Kiến Thức
    -
    HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN

Một phút bình yên của tình bạn!

Minh Giang

New member
Xu
0
Một phút bình yên của tình bạn
Tan học. Thế là một ngày học tập mệt mỏi, căng thẳng lại kết thúc! Tôi lấy xe vội vã và lòng ao ước sớm được trở về tổ ấm thân yêu của mình. Nhưng ra đến ngã tư, đường lại tắc nghẹt. Mùi khói xe, sự chen chúc làm tôi tưởng chừng như không thở nổi. Tôi thở phào một cách mệt mỏi và quay xe trở lại đi đường khác. Bỗng tôi nhớ đến một lần tắc đường gặp em – một đứa em gái xinh xắn kém tôi một tuổi, chúng tôi đã cùng vào ngôi chùa Động Hoàng Xá ngồi nói chuyện sao mà vui đến thế!
Em là một cô bé nhỏ nhắn, xinh tươi, tôi thích đôi mắt trong veo của em – đôi mắt mà tôi chẳng bao giờ diễn tả được. Hơn nữa, em còn là một người thú vị nhất trên đời tôi đã gặp, em có trí tưởng tượng vô cùng bay bổng và lãng mạn, có tài kể chuyện thật hấp dẫn. Những câu chuyện em kể chẳng bao giờ phô trương, cứng nhắc mà thật giản dị, nhẹ nhàng, đáng yêu đưa tôi phiêu bạt vào thế giới tím biếc đầy bình yên, êm dịu. Em giống như một người bạn đích thực của tôi, dạy cho tôi cách lắng nghe người khác...
Ôi chao, ước gì tôi được nói chuyện với em ngay bây giờ thì hay biết mấy!... Ước vậy thôi, chứ tôi nào có nghĩ nó lại trở thành sự thật! Và tôi gặp em. Đáng ra chúng tôi đã cùng nhau về nhà nếu như tôi không nói gì, nhưng lúc ấy có lẽ vì quá vui nên tôi đã nói :
- Chúng ta có nên quay lại không nhỉ?
- Vâng – em đáp lại vui vẻ và cùng tôi đến Động Hoàng Xá cứ như thể đến một chốn thần tiên vậy.
Chúng tôi dừng xe bên cửa chùa và dắt xe vào, như thói quen thường lệ, chúng tôi đi quanh hồ. Một bên là hồ nước, một bên được bao bọc bởi núi non xanh. Một khung cảnh thật tuyệt vời vô tận! Tôi và em đi dưới những tán cây, cảm thấy gió đang đong đưa, đùa giỡn nơi cành lá khiến những cành cây ngả xuống, lắc lư, rung rinh tạo nên một thứ âm thanh quyến rũ lạ kì. Tôi chợt nhớ đến âm nhạc và bài viết thư quốc tế UPU chủ đề về âm nhạc.
- Em đã gửi bài UPU chưa? – tôi hỏi
- Rồi, chị ạ. Em vừa mới đi gửi xong
- Chị thấy chúng mình viết văn cũng đến là hợp nhau! Bài của chị em mình có rất nhiều điểm chung: mở đầu nói về âm nhạc của thiên nhiên, đất trời; sau đó là âm nhạc con người tạo ra và cuối cùng là giả sử thế giới mà thiếu âm nhạc sẽ khủng khiếp biết chừng nào! – tôi nói vui vẻ. Ở trong phần nếu trái đất thiếu âm nhạc, chị đã hóa thân vào một nốt nhạc trong giấc mơ, em ạ! Chị và các bạn nhạc khác được vị thần Âm Nhạc giao cho nhiệm vụ khơi gợi sự sống ở một vùng đất. Đó chính là một cùng đất thiếu âm nhạc, thật vô cùng kinh khủng: con người mệt mỏi, sầu não, chỉ biết đâm đầu vào công việc, và đến cả thiên nhiên cũng chẳng buồn cất tiếng. Chị đang băn khoăn suy nghĩ thì một anh bạn nhạc bên cạnh huých vai chị bảo: ‘ Còn chờ gì nữa? Hãy nhảy múa đi nào’. Rồi chị và các nốt nhạc nắm tay nhau hát vang bài ca yêu đời . Chị để ý tới không gian xung quanh như bừng sáng rạng ngời, như một khu vườn hoa đầy sắc nhiệm màu: con người vui vẻ, lạc quan, cùng ngân vang tiếng hát...
- Ý tưởng đó thật thú vị - em đáp lại và đưa hai tay lên má cứ như thể cũng đang cùng phiêu lưu vào giấc mơ ấy vậy.
- Phần cuối bức thư, chị còn nói sẽ cùng nhau sưu tập album nhạc để cùng truyền tay nhau cho khắp bạn bè năm châu bốn bể. Album đó có tên là ‘ Những sắc màu lung linh của âm nhạc’
- ‘ Những sắc màu lung linh của âm nhạc’! – em reo lên
- À, chị cũng đọc được một bài viết khác của bạn chị đấy! Nó hóa thân thành một cái cây bạch đàn sống trong một khu rừng và được nghe lũ sóc, lũ hươu nai, nghe con suối nói về âm nhạc có thể gắn kết tình cảm yêu thương giữa những con người và các quốc gia. Chị thấy ý tưởng đó thật hay, phải không?
- Em cũng thấy thế! Chắc chị ấy sẽ được giải cho mà xem!
Thế là chúng tôi cũng đã đi được nửa hồ. Dừng xe trước của động, chúng tôi lại tiếp tục cuộc trò chuyện của mình. Đó là một hang động nhỏ nhưng nhìn thật hoang sơ và bí ẩn được phủ một lớp dây leo hoa tím ở phía trên giống như một tấm rèm xanh được dệt từ bàn tay của Thượng đế.
- Bao giờ em cũng thấy mình nhỏ bé tước cái động này! – Em giơ hai tay lên và nhắm mắt lại rất nghệ sĩ – Không hiểu sao lần này đi qua đây em thấy có gì hơi khác!
- Có vẻ như đẹp hơn thì phải. Chắc vì bây giờ là mùa xuân, cây cối và mọi vật bừng tỉnh và tràn đầy sức sống! Nhìn kìa những bông hoa xoài! Đẹp thật đấy! Hình như chẳng mấy ai để ý đến hoa xoài!
Và tôi cũng vậy thôi! Giờ mới thấy hoa xoài đẹp biết bao! Những chùm hoa vàng sậm nổi bật lớp lớp trên nền lá xanh như những chiếc ô nhỏ nhắn chồng xếp vào nhau, giống cả những hạt cát vàng óng ánh mà bầu trời rắc xuống! Bỗng tôi nhìn xuống mặt hồ. Hồ động là một hồ sen, hạ về, sen lên , ngập kín mặt hồ là màu xanh của lá nhấp nhô điểm vào là những bông hoa sen trắng tinh khôi, hương thơm thanh khiết truyền vào gió, vào nước, vào cả không gian. Nhưng bây giờ mới là mùa xuân nên không có sen, vả lại cũng chẳng có những cọng sen tàn gấp khúc bởi hồ đã bị phủ kín bởi...bèo tổ ong!
- Giá như người ta vớt bỏ những cây bèo này đi thì mùa hè năm ngoái sen đã nở rồi!
- Vâng, hình như người ta thả vào để làm sạch hồ nhưng lại để nó lan rộng quá thì khó mà vớt lên được! Em nhớ cũng đến đây để mua sen trắng cùng với bà ngoại. Chị biết không lúc ấy em hối hận vì đã không xuống thuyền hái sen. Ôi, cứ nhớ đến đoạn người ta rẽ từng chiếc lá sen ra là em lại thấy tiếc. Thơm, chị ạ! Chắc là vô cùng tuyệt vời!
- Ừ, chị cũng đến một đầm sen một lần rồi, nó rộng mênh mông đến mức chị không thể tưởng tượng được. Và chị cảm thấy tuyệt như một giấc mơ vậy. À, lần trước khi đi học về, chị nhìn thấy một bông hoa hồng trên cây rất đẹp, thế là chị giơ tay hái. Hái xong, chị mới thấy hối hận khi nghĩ nó sẽ đẹp hơn nữa khi ở trên cây. Giải pháp của chị là tặng cho em! Chị nhớ đến một câu nói: ‘Bàn tay tặng một đóa hồng, bao giờ cũng còn phảng phất mùi thơm’.
- Câu danh ngôn đó thật ý nghĩa, người ra thường hay muốn giữ lại cho bản thân những điều đẹp đẽ, vì vậy sự cho đi là vô cùng quan trọng để đạt được những niềm vui. Cạnh nhà em có một cây xoan chị ạ, lúc nó nở hoa, những đóa hoa nhỏ bé tim tím thật mơ màng và tỏa hương rất thơm. Em đã nghĩ sẽ lấy một chùm, nhưng chưa lấy được thì nó đã bị chặt mất. Em ghét ông hàng xóm đã chặt nó, nhưng dù sao thì nhờ ông ta em có được rất nhiều chùm hoa xoan. Cây xoan đúng là một cây có sức sống mãnh liệt, bị chặt mà vẫn cứ mọc những chồi non xanh biếc. Thật đẹp!
Chao ôi, một cuộc trò chuyện rồi cũng phải đến hồi kết! Sao nhanh vậy nhỉ? Thế là chúng tôi đã đi hết một vòng quanh hồ và sắp phải tạm biệt nhưng cũng đã đến con đường chúng tôi yêu thích nhất. Tới đây, chúng tôi không nói lời nào, con đường ven hồ có một hàng liễu đu đưa trong gió như một khoảng lặng lẽ giữa lòng thị trấn ồn ào. Những cây liễu có một sức hút đến lạ, buông những cành liễu rủ yểu điệu xuống mặt nước, giống như những ngọn tóc xanh mềm mại của người thiếu nữ. Tôi chợt nhớ đến câu thơ của Đại thi hào Nguyễn Du:
‘Dưới cầu nước chảy trong veo
Bên cầu tơ liễu bóng chiều thướt tha’
Chúng tôi đưa tay chạm nhè nhẹ vào những cành liểu rủ phất phơ. Tôi cảm thấy bình yên và hạnh phúc...
Đi hết hàng liễu tôi ngoảnh đầu lại đầy luyến tiếc. Chúng tôi chia tay nhau và trở về với ngôi nhà thân yêu của mình. Tôi tràn ngập niềm vui sướng. Có thể bạn đọc cuộc nói chuyên của tôi thật nhạt nhẽo, chẳng chút cạnh tranh như một cuộc bàn luận, cũng chẳng sôi nổi như một trò trêu đùa của thời học trò đỏ thắm. Nhưng đó là một phút bình yên của tình bạn, không có những trận cười giòn giã,không có một chút buồn phiền, nặng nhọc mà về cách nhìn cuộc sống qua lăng kính màu hồng mộng mơ làm cho tình bạn của tôi đẹp xinh như một bông hoa violet.
Tôi đạp xe thong thả trên những tuyến đường của thị trấn xạc xào lá đưa. Xa xa, chân trời thăm thẳm đang nhuộm một màu hồng hoàng hôn huyền ảo xen lẫn màu vàng của những tia nắng cuối ngày. Và cho dù cuộc sống còn lắm những bộn bề lo toan tôi vẫn sẽ bước đi với một nụ cười thanh thản trên môi vì tôi biết xung quanh tôi có gia đình, bạn bè luôn luôn thắp những ngọn nến sưởi ấm trái tim tôi trên mọi nẻo đường.
Cảm ơn em – rừng thu phong mở lối tâm hồn chị!
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top