Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 12
Sóng - Xuân Quỳnh
Một câu chuyện cổ tích về tình yêu được nhà thơ Xuân Quỳnh kể lại. Câu chuyện bắt đầu từ một con sóng nhỏ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Trang Dimple" data-source="post: 181213" data-attributes="member: 288054"><p>Một câu chuyện cổ tích về tình yêu được nhà thơ <strong>Xuân</strong> <strong>Quỳnh</strong> kể lại. Câu chuyện </p><p>bắt đầu từ một con <strong>sóng</strong> nhỏ chẳng biết xuất phát từ đâu, <strong>sóng</strong> hiện ra như một con người có</p><p>nội tâm nhiều biến động. Hai trạng thái tâm hồn đối lập nhau, giằng xé nhau, buồn vui lẫn</p><p>lộn. <strong>Sóng</strong> chẳng hiểu tại sao mình lại cứ “<em>dữ dội</em>” rồi <em>“dịu êm</em>”, <em>“ồn ào</em>” rồi <em>“lặng lẽ”</em>. Phải</p><p>chăng <strong>sóng</strong> đang yêu, yêu âm thầm, lặng lẽ? Vâng! Một tình cảm đang rạo rực trong trái tim</p><p>người con gái, làm sao ai có thể “<em>định nghĩa được tình yêu”</em>. Một buổi chiều mộng? Một lần</p><p>gặp gỡ? Một phút xao động trong tâm hồn ? Người con gái hay chính nhân vật “<em>Em”</em> trong</p><p>bài đang cố tìm câu giải đáp cho tình yêu, cho sự bâng khuâng, đối lập của lòng mình. Và</p><p>rồi chỉ còn một lối thoát: con <strong>sóng</strong> phải tìm ra tận bể cũng như “<em>Em”</em> đi tìm nguồn gốc của</p><p>tình yêu. </p><p></p><p>Tâm hồn con người là một cõi mênh mông vô tận. Làm sao ta có thể đi xuyên suốt </p><p>hết cái cõi vô tận ấy. Và ngay chính trong lúc cõi lòng đang bùng lên ngọn lửa yêu thương</p><p>thì cô gái trẻ lại càng trăn trở, bâng khuâng, khắc khoải, dằn vặt với chính lòng mình. Phải</p><p>vượt khỏi cái giới hạn chật hẹp này, phải lao mình vào chân trời bao la, những miền vô tận</p><p>để hiểu rõ lòng mình. Con <strong>sóng</strong> đã rời bờ ra đi, đi thật xa, cố tìm hiểu và soi mình với</p><p>những con <strong>sóng</strong> khác để biết được sự huyền diệu của tình yêu, mà hiện tại đối với <strong>sóng</strong> vẫn</p><p>còn là một bí mật. </p><p></p><p>Tình yêu là gì ư? </p><p>Một nhà thơ Pháp đã từng khẳng định: “tình yêu là điều mà con người không thể</p><p>hiểu nổi”. Và thế rồi con <strong>sóng</strong> vẫn đi tìm mãi, tìm mãi: </p><p></p><p>“<em>Ôi con</em> <strong><em>sóng</em></strong> <em>ngày xưa</em> </p><p><em>Và ngày sau vẫn thế</em></p><p><em>Nỗi khát vọng tình yêu</em> </p><p><em>Bồi hồi trong ngực trẻ”</em></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Trang Dimple, post: 181213, member: 288054"] Một câu chuyện cổ tích về tình yêu được nhà thơ [B]Xuân[/B] [B]Quỳnh[/B] kể lại. Câu chuyện bắt đầu từ một con [B]sóng[/B] nhỏ chẳng biết xuất phát từ đâu, [B]sóng[/B] hiện ra như một con người có nội tâm nhiều biến động. Hai trạng thái tâm hồn đối lập nhau, giằng xé nhau, buồn vui lẫn lộn. [B]Sóng[/B] chẳng hiểu tại sao mình lại cứ “[I]dữ dội[/I]” rồi [I]“dịu êm[/I]”, [I]“ồn ào[/I]” rồi [I]“lặng lẽ”[/I]. Phải chăng [B]sóng[/B] đang yêu, yêu âm thầm, lặng lẽ? Vâng! Một tình cảm đang rạo rực trong trái tim người con gái, làm sao ai có thể “[I]định nghĩa được tình yêu”[/I]. Một buổi chiều mộng? Một lần gặp gỡ? Một phút xao động trong tâm hồn ? Người con gái hay chính nhân vật “[I]Em”[/I] trong bài đang cố tìm câu giải đáp cho tình yêu, cho sự bâng khuâng, đối lập của lòng mình. Và rồi chỉ còn một lối thoát: con [B]sóng[/B] phải tìm ra tận bể cũng như “[I]Em”[/I] đi tìm nguồn gốc của tình yêu. Tâm hồn con người là một cõi mênh mông vô tận. Làm sao ta có thể đi xuyên suốt hết cái cõi vô tận ấy. Và ngay chính trong lúc cõi lòng đang bùng lên ngọn lửa yêu thương thì cô gái trẻ lại càng trăn trở, bâng khuâng, khắc khoải, dằn vặt với chính lòng mình. Phải vượt khỏi cái giới hạn chật hẹp này, phải lao mình vào chân trời bao la, những miền vô tận để hiểu rõ lòng mình. Con [B]sóng[/B] đã rời bờ ra đi, đi thật xa, cố tìm hiểu và soi mình với những con [B]sóng[/B] khác để biết được sự huyền diệu của tình yêu, mà hiện tại đối với [B]sóng[/B] vẫn còn là một bí mật. Tình yêu là gì ư? Một nhà thơ Pháp đã từng khẳng định: “tình yêu là điều mà con người không thể hiểu nổi”. Và thế rồi con [B]sóng[/B] vẫn đi tìm mãi, tìm mãi: “[I]Ôi con[/I] [B][I]sóng[/I][/B] [I]ngày xưa[/I] [I]Và ngày sau vẫn thế[/I] [I]Nỗi khát vọng tình yêu[/I] [I]Bồi hồi trong ngực trẻ”[/I] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 12
Sóng - Xuân Quỳnh
Một câu chuyện cổ tích về tình yêu được nhà thơ Xuân Quỳnh kể lại. Câu chuyện bắt đầu từ một con sóng nhỏ
Top