Hoàng Thịnh
Member
- Xu
- 0
Món đồ mà phụ nữ thích
Ngày xưa có hai thành phố mà ,người dân của hai nơi thường hay đánh nhau, bao nhiêu năm rồi vẫn bất phân thất bại. Sự khác nhau duy nhất của hai thành phố này là thành phố ở trên cao, thành phố còn lại ở chỗ trũng.
Người đứng đầu của thành phố trên cao nghĩ ra một cách vô cùng tàn nhẫn, đó là mở bể chứa nước ở trên cao để cho nước chảy xuống dưới và không cần nói cũng biết người ở dưới thành phố dưới trũng đều bị nước cuốn trôi hết. Khi mở bể chứa nước người ta nghe thấy những tiếng kêu tuyệt vọng. Nhìn thấy tình cảnh thảm thiết đó người ở trên cao đưa ra một hành động nhân đạo. Cho thuyền đi cứu người.
Số thuyền cứu hộ được cử đi không nhiều, chỉ có thể cứu được một ít người. Người thủ lĩnh của họ thích phụ nữ nên chỉ cứu mỗi phụ nữ và cho mỗi người mang một món đồ mà họ thích nhất theo. Có người mang theo vòng ngọc, có người lại mang món trang sức bằng vàng, người mang theo gương đồng. Họ nghĩ như vậy là vừa bảo toàn tính mạng vừa mang theo được tài sản quý giá.
Chỉ còn một người phụ nữ đang vác anh chồng của mình trên vai lên thuyền. Người lính nói:” Chỉ cho phụ nữ không cho đàn ông lên thuyền.” Người phụ nữ nói:” Đây là thứ mà tôi thích nhất.” Người lính không nói được thêm câu nào trong lần gặp nạn đó, người chồng trở thành người đàn ông duy nhất sống sót.
Lời bình:
Mất đi người chồng thân yêu nhất thì cho dù là có cả kho báu bên người cũng trở nên vô nghĩa. Có tình yêu này, tình yêu sẽ trở thành sự che chở bảo vệ, chống lại mọi sự khó khăn, trở thành sức mạnh để tạo ra tài sản.
Ngày xưa có hai thành phố mà ,người dân của hai nơi thường hay đánh nhau, bao nhiêu năm rồi vẫn bất phân thất bại. Sự khác nhau duy nhất của hai thành phố này là thành phố ở trên cao, thành phố còn lại ở chỗ trũng.
Người đứng đầu của thành phố trên cao nghĩ ra một cách vô cùng tàn nhẫn, đó là mở bể chứa nước ở trên cao để cho nước chảy xuống dưới và không cần nói cũng biết người ở dưới thành phố dưới trũng đều bị nước cuốn trôi hết. Khi mở bể chứa nước người ta nghe thấy những tiếng kêu tuyệt vọng. Nhìn thấy tình cảnh thảm thiết đó người ở trên cao đưa ra một hành động nhân đạo. Cho thuyền đi cứu người.
Số thuyền cứu hộ được cử đi không nhiều, chỉ có thể cứu được một ít người. Người thủ lĩnh của họ thích phụ nữ nên chỉ cứu mỗi phụ nữ và cho mỗi người mang một món đồ mà họ thích nhất theo. Có người mang theo vòng ngọc, có người lại mang món trang sức bằng vàng, người mang theo gương đồng. Họ nghĩ như vậy là vừa bảo toàn tính mạng vừa mang theo được tài sản quý giá.
Chỉ còn một người phụ nữ đang vác anh chồng của mình trên vai lên thuyền. Người lính nói:” Chỉ cho phụ nữ không cho đàn ông lên thuyền.” Người phụ nữ nói:” Đây là thứ mà tôi thích nhất.” Người lính không nói được thêm câu nào trong lần gặp nạn đó, người chồng trở thành người đàn ông duy nhất sống sót.
Lời bình:
Mất đi người chồng thân yêu nhất thì cho dù là có cả kho báu bên người cũng trở nên vô nghĩa. Có tình yêu này, tình yêu sẽ trở thành sự che chở bảo vệ, chống lại mọi sự khó khăn, trở thành sức mạnh để tạo ra tài sản.