Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="small star" data-source="post: 5951" data-attributes="member: 1321"><p><strong>Thế là hạnh phúc...</strong></p><p></p><p>Có đôi lần, trong dòng suy nghĩ miên man của mình, tôi tự hỏi hạnh phúc là gì.</p><p></p><p>Ừ, hạnh phúc là gì nhỉ, làm thế nào để có được hạnh phúc, hạnh phúc đến ra sao, hạnh phúc phải chăng là vĩnh cửu....?</p><p></p><p>Mà hình như tôi chưa bao giờ tự trả lời câu hỏi ấy....</p><p></p><p>Có một lần, tôi dắt xe ra về sau một buổi học, nghe thấy tiếng thút thít sau lưng, một đứa bé, tay ôm chiếc gối đã sờn rách, miệng mếu máo: "Bà ơi, bà ơi...." Nhẹ nhàng tiến lại gần, tôi lựa lời hỏi: "Bà em đi đâu,em lạc mất bà à? Anh đưa em về với bà nhé". Đứa bé nấc lên:" Bà với em....về quê....bến xe khách đông người ..... em lạc mất bà .....".....</p><p></p><p>Đưa đứa bé đến đồn công an gần nhất, tường trình cho chú trực ban sự việc, tôi ra về với lời dặn em nhỏ: "Bà sẽ đến đón em, rồi em với bà sẽ về quê, lần sau cẩn thận kẻo đi lạc nhé", đứa bé nhoẻn cười "Bà sắp đến đón em hả anh, em lại được về ở với bà rồi", trong lòng tôi dâng lên một cảm xúc khó tả...Bốn ngày sau, tôi được tin hai bà cháu đã đoàn tu. Bất chợt, tôi mở tủ, lấy ra xấp ảnh chụp gia đình, mỉm cười .....</p><p></p><p>Thế là hạnh phúc......</p><p></p><p>Lại một lần khác, cô bạn mới chuyển đến lớp tiến ra bắt chuyện. Ban đầu cũng chỉ là những câu chuyện về trường, về lớp, dần dần, tôi chợt nhận ra, giữa chúng tôi có nhiều điểm tương đồng, tôi bắt đầu cởi mở hơn, thế rồi một hôm, dự án chung của tôi và bạn được trao giải cao trong kì thi sáng tạo trường tổ chức. Đứng trên bục nhận giải, ngoảnh mặt nhìn về phía cô bạn, chợt nhận ra ánh mắt "ai đó" cũng đang nhìn theo chiều ngược lại, cùng một nụ cười không thể diễn tả bằng lời...Chợt thấy lòng xao xuyến....</p><p></p><p>Thế là hạnh phúc .....</p><p></p><p>Một chiều mưa lạnh , ngồi trong phòng trùm chăn ấm áp, bật ti vi, thoáng buồn vì chương trình tivi không có gì đặc sắc, bất giác, nghĩ đến cảnh những em bé lang thang cơ nhỡ, manh áo bên rách bên lành, vẫn phải đi bán báo bất kể ngày đêm (mà chẳng ước ao về nhà được xem chương trình tivi nào), lại tự trách mình "Sướng mà không biết mình sướng "....</p><p></p><p>Thế là hạnh phúc ......</p><p></p><p>Đi tình nguyện hè, vui chơi với đám trẻ thôn quê chân lấm tay bùn, cả ngày mệt mỏi đường trường bỗng tan biến. Nửa đêm, nhóm lửa trại, nhìn thấy những ánh mắt rạng ngời, những khuôn mặt hồng lên cùng ánh lửa, cô bạn thân gục đầu bên bờ vai......</p><p></p><p>Thế là hạnh phúc ......</p><p></p><p>Hạnh phúc, đơn giản là khi ta dành một phút nhìn lại đời mình, nhìn lại những phút giây ngọt ngào đã qua, dành hai phút cho cuộc sống hiện tại, dành ba phút bên những người bạn thân, dành bốn phút bên người mình yêu thương, và dành năm phút sum họp bên gia đình....Tuy nhiên, cuộc vui nào chẳng bao giờ tàn, hạnh phúc nào là vĩnh cửu? Hạnh phúc không tự đến, cũng không tự đi, nó ở lại với bạn bởi bạn biết giá trị thật sự của hạnh phúc ....</p><p></p><p>Có lần, tôi đọc được một câu chuyện ngắn kể về hạnh phúc: Một chàng trai đi tìm ông bụt, xin bụt ban cho mình hạnh phúc ,ông bụt đồng ý "Trên đường về nhà, con hãy chọn một hòn đá lớn nhất, nhưng chỉ được chọn 1 hòn thôi, hòn đá càng to sẽ càng mang lại nhiều hạnh phúc". Chàng đi mãi, đi mãi,sắp hết thời gian quy định mà chàng vẫn chưa tìm ra hòn đá vừa ý. Cũng có khi, chàng gặp một hòn đá rất to nhưng lại chắc mẩm:"Phía trước có lẽ còn nhiều hòn to hơn thế nữa", và chàng bỏ qua nó. Thế rồi khi thời gian đi tìm đã hết, chàng vội vàng nhặt một hòn đá nhỏ bên đường....</p><p></p><p>Đôi khi,bạn mải mê đi tìm hạnh phúc, mà không biết rằng hạnh phúc đang ở xung quanh mình, chỉ có điều, đôi khi nó quá giản dị và mộc mạc để bạn có thể nhận ra nó....</p><p></p><p>Bởi vì, hạnh phúc, có khi đơn giản chỉ thế thôi!</p><p></p><p> Nguyễn Minh Quân (Hà Nội)</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="small star, post: 5951, member: 1321"] [b]Thế là hạnh phúc...[/b] Có đôi lần, trong dòng suy nghĩ miên man của mình, tôi tự hỏi hạnh phúc là gì. Ừ, hạnh phúc là gì nhỉ, làm thế nào để có được hạnh phúc, hạnh phúc đến ra sao, hạnh phúc phải chăng là vĩnh cửu....? Mà hình như tôi chưa bao giờ tự trả lời câu hỏi ấy.... Có một lần, tôi dắt xe ra về sau một buổi học, nghe thấy tiếng thút thít sau lưng, một đứa bé, tay ôm chiếc gối đã sờn rách, miệng mếu máo: "Bà ơi, bà ơi...." Nhẹ nhàng tiến lại gần, tôi lựa lời hỏi: "Bà em đi đâu,em lạc mất bà à? Anh đưa em về với bà nhé". Đứa bé nấc lên:" Bà với em....về quê....bến xe khách đông người ..... em lạc mất bà ....."..... Đưa đứa bé đến đồn công an gần nhất, tường trình cho chú trực ban sự việc, tôi ra về với lời dặn em nhỏ: "Bà sẽ đến đón em, rồi em với bà sẽ về quê, lần sau cẩn thận kẻo đi lạc nhé", đứa bé nhoẻn cười "Bà sắp đến đón em hả anh, em lại được về ở với bà rồi", trong lòng tôi dâng lên một cảm xúc khó tả...Bốn ngày sau, tôi được tin hai bà cháu đã đoàn tu. Bất chợt, tôi mở tủ, lấy ra xấp ảnh chụp gia đình, mỉm cười ..... Thế là hạnh phúc...... Lại một lần khác, cô bạn mới chuyển đến lớp tiến ra bắt chuyện. Ban đầu cũng chỉ là những câu chuyện về trường, về lớp, dần dần, tôi chợt nhận ra, giữa chúng tôi có nhiều điểm tương đồng, tôi bắt đầu cởi mở hơn, thế rồi một hôm, dự án chung của tôi và bạn được trao giải cao trong kì thi sáng tạo trường tổ chức. Đứng trên bục nhận giải, ngoảnh mặt nhìn về phía cô bạn, chợt nhận ra ánh mắt "ai đó" cũng đang nhìn theo chiều ngược lại, cùng một nụ cười không thể diễn tả bằng lời...Chợt thấy lòng xao xuyến.... Thế là hạnh phúc ..... Một chiều mưa lạnh , ngồi trong phòng trùm chăn ấm áp, bật ti vi, thoáng buồn vì chương trình tivi không có gì đặc sắc, bất giác, nghĩ đến cảnh những em bé lang thang cơ nhỡ, manh áo bên rách bên lành, vẫn phải đi bán báo bất kể ngày đêm (mà chẳng ước ao về nhà được xem chương trình tivi nào), lại tự trách mình "Sướng mà không biết mình sướng ".... Thế là hạnh phúc ...... Đi tình nguyện hè, vui chơi với đám trẻ thôn quê chân lấm tay bùn, cả ngày mệt mỏi đường trường bỗng tan biến. Nửa đêm, nhóm lửa trại, nhìn thấy những ánh mắt rạng ngời, những khuôn mặt hồng lên cùng ánh lửa, cô bạn thân gục đầu bên bờ vai...... Thế là hạnh phúc ...... Hạnh phúc, đơn giản là khi ta dành một phút nhìn lại đời mình, nhìn lại những phút giây ngọt ngào đã qua, dành hai phút cho cuộc sống hiện tại, dành ba phút bên những người bạn thân, dành bốn phút bên người mình yêu thương, và dành năm phút sum họp bên gia đình....Tuy nhiên, cuộc vui nào chẳng bao giờ tàn, hạnh phúc nào là vĩnh cửu? Hạnh phúc không tự đến, cũng không tự đi, nó ở lại với bạn bởi bạn biết giá trị thật sự của hạnh phúc .... Có lần, tôi đọc được một câu chuyện ngắn kể về hạnh phúc: Một chàng trai đi tìm ông bụt, xin bụt ban cho mình hạnh phúc ,ông bụt đồng ý "Trên đường về nhà, con hãy chọn một hòn đá lớn nhất, nhưng chỉ được chọn 1 hòn thôi, hòn đá càng to sẽ càng mang lại nhiều hạnh phúc". Chàng đi mãi, đi mãi,sắp hết thời gian quy định mà chàng vẫn chưa tìm ra hòn đá vừa ý. Cũng có khi, chàng gặp một hòn đá rất to nhưng lại chắc mẩm:"Phía trước có lẽ còn nhiều hòn to hơn thế nữa", và chàng bỏ qua nó. Thế rồi khi thời gian đi tìm đã hết, chàng vội vàng nhặt một hòn đá nhỏ bên đường.... Đôi khi,bạn mải mê đi tìm hạnh phúc, mà không biết rằng hạnh phúc đang ở xung quanh mình, chỉ có điều, đôi khi nó quá giản dị và mộc mạc để bạn có thể nhận ra nó.... Bởi vì, hạnh phúc, có khi đơn giản chỉ thế thôi! Nguyễn Minh Quân (Hà Nội) [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
Top