Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="small star" data-source="post: 5946" data-attributes="member: 1321"><p><strong>Tri kỷ</strong></p><p></p><p>Đối với tớ, cậu còn là một người anh trai đáng tin cậy. Tớ tin cậu nhất, chỗ dựa vững chắc trong những lúc tớ mất tinh thần.</p><p></p><p>Tớ không có anh trai và em trai, chỉ có một người bạn thân là cậu. Không biết bao nhiêu lần tớ tự hỏi, liệu rằng chúng mình có phải chỉ là bạn thân thôi không? Rồi tớ lại tự trả lời, mà câu trả lời luôn luôn là không. </p><p></p><p>Đối với tớ, cậu còn là một người anh trai đáng tin cậy. Tớ tin cậu nhất, chỗ dựa vững chắc trong những lúc tớ mất tinh thần. Tớ nhớ mãi lần ấy, khi vừa chia tay với “hoàng tử” của mình xong, có một người đã sẵn sàng bỏ buổi tập bóng với đội tuyển của trường, mà giải đấu sắp tới rồi, để chở tớ đi lòng vòng cho khuây khỏa. Cậu đã nói những gì để an ủi tớ nhỉ? Phải rồi: “Một cánh cửa đóng lại trước mặt thì sẽ luôn có một cánh cửa mở ra bên cạnh. Nếu cậu cứ cố mở cánh cửa đã vĩnh viễn đóng chặt, thì sẽ không thể nhận ra một cánh cửa mới, biết đâu lại dẫn đến những niềm vui và hạnh phúc khác, đang mở ra chờ đón cậu?” Tớ nhớ như in cậu nói ấy. Không ngờ cậu, đứa bạn hàng ngày bày ra lắm những trò nhí nhố ngịch ngợm để trêu mọi người, (trong đó có cả tớ), lại có thể viết sâu sắc như thế! Lúc ấy, tớ thấy ấm lòng như được che chở bởi cái bóng cao lớn của một người anh trai, là cậu.</p><p></p><p>Có lúc, cậu lại biến thành bé bỏng như một đứa trẻ. Khi ấy tớ coi cậu như là em trai mình. Phải thế không, những lần cậu đá bóng thua ấy, mặt mũi nhăn nhó phụng phịu, tay đập bàn, chân đá ghế! Thế mà lại rất chịu nghe lời “chị” nhé! Tớ dỗ dành mấy câu, rủ đi ăn kem, là một lát sau quên ngay! Về nhà là ngủ sớm như lời tớ dặn (tớ có cách để biết đấy, siêu không?). Cậu biết không, cái cảm giác được chăm sóc người mình yêu quý, đươc làm cho cậu vui, thật là hạnh phúc, cậu em bé bỏng của tớ ạ!</p><p></p><p>Còn một lần khác, cậu là “người yêu” của tớ. Không phải thật đâu, chẳng qua tớ bất đắc dĩ mới đành thế thôi. Tại cái Hà mời tớ đi dự sinh nhật nó, lại cứ khăng khăng mời cả “người yêu” tớ đi cùng. Lúc ấy thì biết làm thế nào? Đành “mượn” cậu vậy. Thế mà cứ như thật, bọn bạn tớ đứa nào cũng nhìn tớ lườm với nguýt, rồi nháy nhau chàng “người yêu đẹp trai”. Cậu thấy thế còn chưa đủ à, đến lúc về, đi trên đường còn dám “to gan” gọi tớ là “người yêu”, bị tớ đánh cho một cái kêu oai oái. Yêu cái gì mà yêu, yêu…quái thì có!</p><p></p><p>Thế đấy, nhưng cậu vẫn chỉ là cậu thôi, là bạn thân của tớ, là đứa sẵn sàng cãi nhau với tớ những bài toán khó kiểu…“con gà có trước hay quả trứng có trước?”; là người tin tưởng tớ và là người tớ tin tưởng; cậu hiểu tớ nhất và tớ cũng hiểu cậu nhất. Cho dù giống như là anh trai, em trai, hay người yêu, hay là gì đi nữa, cậu vẫn luôn ở trong tim tớ đây này, có một vị trí đặc biệt lắm, vì tớ hiểu một điều rằng, có được một người tri kỷ, thật đáng quý biết nhường nào!</p><p></p><p>Nguyễn Thùy Giang (Hà Nội)</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="small star, post: 5946, member: 1321"] [b]Tri kỷ[/b] Đối với tớ, cậu còn là một người anh trai đáng tin cậy. Tớ tin cậu nhất, chỗ dựa vững chắc trong những lúc tớ mất tinh thần. Tớ không có anh trai và em trai, chỉ có một người bạn thân là cậu. Không biết bao nhiêu lần tớ tự hỏi, liệu rằng chúng mình có phải chỉ là bạn thân thôi không? Rồi tớ lại tự trả lời, mà câu trả lời luôn luôn là không. Đối với tớ, cậu còn là một người anh trai đáng tin cậy. Tớ tin cậu nhất, chỗ dựa vững chắc trong những lúc tớ mất tinh thần. Tớ nhớ mãi lần ấy, khi vừa chia tay với “hoàng tử” của mình xong, có một người đã sẵn sàng bỏ buổi tập bóng với đội tuyển của trường, mà giải đấu sắp tới rồi, để chở tớ đi lòng vòng cho khuây khỏa. Cậu đã nói những gì để an ủi tớ nhỉ? Phải rồi: “Một cánh cửa đóng lại trước mặt thì sẽ luôn có một cánh cửa mở ra bên cạnh. Nếu cậu cứ cố mở cánh cửa đã vĩnh viễn đóng chặt, thì sẽ không thể nhận ra một cánh cửa mới, biết đâu lại dẫn đến những niềm vui và hạnh phúc khác, đang mở ra chờ đón cậu?” Tớ nhớ như in cậu nói ấy. Không ngờ cậu, đứa bạn hàng ngày bày ra lắm những trò nhí nhố ngịch ngợm để trêu mọi người, (trong đó có cả tớ), lại có thể viết sâu sắc như thế! Lúc ấy, tớ thấy ấm lòng như được che chở bởi cái bóng cao lớn của một người anh trai, là cậu. Có lúc, cậu lại biến thành bé bỏng như một đứa trẻ. Khi ấy tớ coi cậu như là em trai mình. Phải thế không, những lần cậu đá bóng thua ấy, mặt mũi nhăn nhó phụng phịu, tay đập bàn, chân đá ghế! Thế mà lại rất chịu nghe lời “chị” nhé! Tớ dỗ dành mấy câu, rủ đi ăn kem, là một lát sau quên ngay! Về nhà là ngủ sớm như lời tớ dặn (tớ có cách để biết đấy, siêu không?). Cậu biết không, cái cảm giác được chăm sóc người mình yêu quý, đươc làm cho cậu vui, thật là hạnh phúc, cậu em bé bỏng của tớ ạ! Còn một lần khác, cậu là “người yêu” của tớ. Không phải thật đâu, chẳng qua tớ bất đắc dĩ mới đành thế thôi. Tại cái Hà mời tớ đi dự sinh nhật nó, lại cứ khăng khăng mời cả “người yêu” tớ đi cùng. Lúc ấy thì biết làm thế nào? Đành “mượn” cậu vậy. Thế mà cứ như thật, bọn bạn tớ đứa nào cũng nhìn tớ lườm với nguýt, rồi nháy nhau chàng “người yêu đẹp trai”. Cậu thấy thế còn chưa đủ à, đến lúc về, đi trên đường còn dám “to gan” gọi tớ là “người yêu”, bị tớ đánh cho một cái kêu oai oái. Yêu cái gì mà yêu, yêu…quái thì có! Thế đấy, nhưng cậu vẫn chỉ là cậu thôi, là bạn thân của tớ, là đứa sẵn sàng cãi nhau với tớ những bài toán khó kiểu…“con gà có trước hay quả trứng có trước?”; là người tin tưởng tớ và là người tớ tin tưởng; cậu hiểu tớ nhất và tớ cũng hiểu cậu nhất. Cho dù giống như là anh trai, em trai, hay người yêu, hay là gì đi nữa, cậu vẫn luôn ở trong tim tớ đây này, có một vị trí đặc biệt lắm, vì tớ hiểu một điều rằng, có được một người tri kỷ, thật đáng quý biết nhường nào! Nguyễn Thùy Giang (Hà Nội) [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
Top