Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="small star" data-source="post: 5944" data-attributes="member: 1321"><p><strong>Hương Cốm Mùa Thu</strong></p><p></p><p>Tôi cầm trên tay gói cốm lá sen, nghe như cả đất trời mùa thu đang ùa về trong từng hạt cốm. Ở đó có sự hội tụ sắc xanh non tươi của lúa đồng, xanh mát của trời thu, xanh trong của nước thu… Tất cả màu xanh ấy hòa quyện vào với nhau, tạo nên cáingọt ngào của mùa thu; cái đằm thắm của làng quê và hạt cốm xanh thơ mmát suốt một thời thơ ấu…</p><p></p><p style="text-align: center"><img src="https://kienthuc.com.vn/news/images/stories/GiaiTri/AmThuc/2009-09/comlangvong.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p></p><p> Ngày ấy, cứ mỗi khi gió heo may thổi về nhè nhẹ mang theo chút sương mờ ướt lạnh, bà thường kể cho tôi nghe câu chuyện vầ mùa thu, về loại bánh mà hương vị của nó không thểt thiếu được trong vô vàn hương mùa thu khác… Đó là hương cốm.</p><p></p><p> *</p><p></p><p> Chuyện xảy ra cách đây đã lâu lắm rồi, thần Thời gian có ba người con là mùa Xuân, mùa Hạ, mùa Thu – cùng người vợ kế độc ác tên là mùa Đông.</p><p></p><p> Thấy ba chị em mùa Xuân luôn được Ngọc hoàng Thượng đế yêu thương hết mực, mùa Đông tứclắm! Bao nhiêu ghen tị và đốkị trong lòng mụ trỗi dậy, thôi thúc mụ bày mưa tính kế để hãm hại họ…</p><p></p><p> Và rồi tai họa đã ập đến. Một đêm, mụ biến thành một thiếu nữ xinh đẹp đi đến cung điện của chàng hoàng tử mùa Hạ. Bằng sự khôn khéo và ranh mãnh của mình, mùa Đông đã trút rượu cho chàng uống say và đánh cắp mất quả cầu lửa, ném xuống trần gian.</p><p></p><p> </p><p></p><p> Lúc này, ở dưới trần gian đang là mùa xuân – nhưng tự dưng thời tiết trở nên khắc nghiệt. Nắng vàng chói chang như thiêu như đốt. Các dòng sông, con suối đều cạn kiệt, không còn một giọt nwocs khiến cỏ cây hoa lá trở nên khô héo. Muôn loài đêm ngày khóc than và oán giận…</p><p></p><p> Tiếng khóc ai oán ấy lên đến tận Thiên đình. Ngọc hoàng Thượng đế nổi giạn, hỏi tội mùa Xuân. Không thể thanh minh được, mùa Xuân chỉ biết cúi đầu im lặng. Được thể, mùa Đông lại xúi vào:</p><p></p><p>- Muôn tâu Ngọc hoàng Thượng đế anh minh! Linh tính của thần mach bảo rằng sự việc này nhất định có liên quan đến mùa Hạ. Tại sao chúng ta không kiểm tra quả cầu lửa của nó còn ở chỗ cũ không?</p><p></p><p> Và thế là tai họa lại đến với mùa Hạ. Duy chỉ có cô em út mùa Thu là mụ chưa làm gì được.</p><p></p><p style="text-align: center"><img src="https://www.amthuc365.vn/forums/imagehosting/24848ce0fdd5ea4a.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p></p><p> Dù quả cầu lửa đã tìm thấy vàlấy lại, đặt vò chỗ cũ nhưng Ngọc hoang Thượng đế vẫn không nguôi giận. Nhìn hai người mà mình yêu quí bị giam vào ngục tối, mùa Thu không đành lòng. Đêm hôm ấy, nàng đã khóc hết nước mắt. Rồi nàng ngủ thiếp đi lúc nào không hay…</p><p></p><p> Trong mơ, nàng đã gặp lại mẹ mình. Bà là con gái út của thần Ngọc hoàng Thượng đế. Nàng chạy đến, sà vào lòng mẹ mà nức nở… Bao nhiêu niềm vui nỗi buồn cứ hòa quyện vào nhau khiến nàng xúc động không nói nên lời.</p><p></p><p> Rồi mùa Thu kể lại cho người mẹ hiền hậu của mình nghe những gì đã xảy đến. Bà ôm con vào lòng, vỗ về an ủi:</p><p></p><p>- Để cứu anh chị của mình, con phải tìm được một món ăn có tình có nghĩa mà trên thiên đình không thêt nào có được để dâng lên ngọc hoàng.</p><p></p><p> Nói rồi bà vụt biến mất. Mùa thu choàng tỉnh giấc… Thì ra chỉ là một giấc mơ… Nàng vừa sung sướng, vừa lo lắng bởi biết rằng phía trwocs mình còn nhiều gian nan thử thách.</p><p></p><p> </p><p></p><p> Sáng hôm sau, mùa Thu hóa thân thành một con Thiên nga bay xuống trần gian. Không bỏ lỡ cơ hội, mùa Đông biến thành một con Đại bang lớn đuổi theo. Mùa Thu cố tìm cách thoát khỏi nanh vuốt của mụ, nhưng vẫn bị thương ở bên phía cánh phải. Nàng chao đảo, đuối dần sức và rơi xuống phía dưới, trúng ngay vào nhà của một anh nông dân tốt bụng.</p><p></p><p> Ngày này qua ngày khác, Thiên nga được anh chăm sóc tận tình trong căn nhà nhỏ ấm nồng tình yê uthương! Khi vết thương trên cánh đã lành hẳn thì Thiê nnga hiện nguyên hình là một nàng tiê nxinh đẹp khiến cho chàng trai bất ngờ và kinh ngạc, cứ đứng ngây người ra không nói được câu nào…</p><p></p><p> Ngay từ cái nhìn đầu tiên ấy, trong lòng hai người đã dâng lê nmột tình cảm khó tả… Rồi chàng trai được mùa Thu kể lại cho nghe mọi chuyện…</p><p></p><p> - Ta thật không ngờ nàng lại là con gái út của thần Thời gian, là nàng tiên mùa Thu xinh đẹp và hiền hậu – Chàng trai thốt lên – Ông trời đã cho chúng ta gặp nhau, âu đây cũng là duyên phận của ta với nàng. Ta sẽ giúp nàng cứu anh chị của mình ra.</p><p></p><p> - Xin đa tạ! Ơn này tôi nhớmãi không quên, nhất định sẽ có dịp đền đáp.</p><p></p><p> Rồi hai người bắt tay vào công việc. Mùa Thu giúp chàng trai chọn ra loại lúa thơm ngon nhất… Và đêm đêm bên căn nhà nhỏ bập bùng ánh lửa, họ bắt đầu giã. Tiếng chày nhịp nhàng, vang vọng đã làm cho nàng Trăng tỉnh giấc. Nàng diện bộ áo lấp lánh dát vàng, mỉm cười nhìn hai người chăm chỉ. (Có lẽ chính vì thế mà vào lúc mùa Thu ngự trị, trăng thường sáng và đẹp nhất!).</p><p></p><p> Sau khi giã lúa xong, mùa Thu nhẹ nhàng đến bên hồ sen. Nàng chọn những chiếc lá to, xanh nhất mang về gói… Để có nước rửa lá, nàng đã hứng từng giọt sương đêm mang về…</p><p></p><p> </p><p></p><p> Cầm trê ntay gói cốm lá sen, Ngọc hoàng vô cùng xúc động. Ông biết rằng đó là sự hội tụ, chứa đầy màu xanh của cỏ cây hoa lá; màu xanh của tình yêu, của sự sống; của tấm lòng mà đôi lứa dành cho nhau; của mùa Thu dành cho anh chị mình… Và ông đã ban cho mùa Thu một đặc ân, nói ra bất kì một yêu cầu nào mà nàng mong muốn vãe được đáp ứng nga tức thì.</p><p></p><p style="text-align: center"><img src="https://www.vnexpress.net/Files/Subject/3B/A0/6F/56/HAV_1538.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p></p><p> Sau khi cứu thoát được người thân của mình, mùa Thu quay trở lại trần gian, tìm gặp chàng trai nọ. Họ cùng đến trước mặt thần Thời gian thưa lại mọi chuyện và xin được lấy nhau. Hơ ibất ngờ trước quyết định của con gái, nhưng thâng Thời gian cũng gật đầu đồng ý.</p><p></p><p> Biết được mọi chuyện, mùa Đông tức lắm! Mụ gào thét điên cuồng… Và vì chàng trai là người trần, ít có khả năng tự vệ nên mụ bắtanh về, làm cho trái tim của anh trở nên băng giá và nhốt vào trong hang tối.</p><p></p><p> Đau đớn và tuyệt vọng, mùa Thu đã khóc đến kiệt sức. Bao nhiêu tình yêu và nỗi nhớ thương dồn nén lại trong từng giot nước mắt khẽ khàng nhỏ xuống trần gian, làm cho không gian trở nên se lạnh… Chính vì vậy mà vào mùa thu, cảnh vật thường đẹp, nhưng hay gợi buồn, và se lạnh…</p><p></p><p> Để tưởng nhớ tới người mà mình thương yêu, năm nào cũng vậy, khi đến lượt mình ngự trị, mùa Thu thường xuống trần gian cùng mọi người làm cốm – những hạt cốm thủy chung sâu nặng nghĩa tình, mà lòng khắc khoải nhớ về ký ức xa xưa…</p><p></p><p> *</p><p></p><p> Tôi lặng lẽ bước đi trong chiều thu mênh mang…</p><p></p><p> Thoang thoảng đâu đây trong gió có một mùi hương quen thộc của quê nhà… Trong vô vàn hương mùa thu, tôi vẫn nhận ra được thứ hương ấy. Đó là hương cốm mùa thu…</p><p></p><p> Và tôi cũng nhận ra rằng trong hương cốm mùa thu đâu phải chỉ có vị ngòn ngọt và man mát. Nó còn có cả nước mắt, mồ hôi; có nắng mưa, tình yêu và nỗi nhớ - một nỗi nhớ sâu nặng đến nao lòng!</p><p></p><p> </p><p></p><p>LƯƠNG ĐÌNH KHOA</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="small star, post: 5944, member: 1321"] [b]Hương Cốm Mùa Thu[/b] Tôi cầm trên tay gói cốm lá sen, nghe như cả đất trời mùa thu đang ùa về trong từng hạt cốm. Ở đó có sự hội tụ sắc xanh non tươi của lúa đồng, xanh mát của trời thu, xanh trong của nước thu… Tất cả màu xanh ấy hòa quyện vào với nhau, tạo nên cáingọt ngào của mùa thu; cái đằm thắm của làng quê và hạt cốm xanh thơ mmát suốt một thời thơ ấu… [CENTER][IMG]https://kienthuc.com.vn/news/images/stories/GiaiTri/AmThuc/2009-09/comlangvong.jpg[/IMG][/CENTER] Ngày ấy, cứ mỗi khi gió heo may thổi về nhè nhẹ mang theo chút sương mờ ướt lạnh, bà thường kể cho tôi nghe câu chuyện vầ mùa thu, về loại bánh mà hương vị của nó không thểt thiếu được trong vô vàn hương mùa thu khác… Đó là hương cốm. * Chuyện xảy ra cách đây đã lâu lắm rồi, thần Thời gian có ba người con là mùa Xuân, mùa Hạ, mùa Thu – cùng người vợ kế độc ác tên là mùa Đông. Thấy ba chị em mùa Xuân luôn được Ngọc hoàng Thượng đế yêu thương hết mực, mùa Đông tứclắm! Bao nhiêu ghen tị và đốkị trong lòng mụ trỗi dậy, thôi thúc mụ bày mưa tính kế để hãm hại họ… Và rồi tai họa đã ập đến. Một đêm, mụ biến thành một thiếu nữ xinh đẹp đi đến cung điện của chàng hoàng tử mùa Hạ. Bằng sự khôn khéo và ranh mãnh của mình, mùa Đông đã trút rượu cho chàng uống say và đánh cắp mất quả cầu lửa, ném xuống trần gian. Lúc này, ở dưới trần gian đang là mùa xuân – nhưng tự dưng thời tiết trở nên khắc nghiệt. Nắng vàng chói chang như thiêu như đốt. Các dòng sông, con suối đều cạn kiệt, không còn một giọt nwocs khiến cỏ cây hoa lá trở nên khô héo. Muôn loài đêm ngày khóc than và oán giận… Tiếng khóc ai oán ấy lên đến tận Thiên đình. Ngọc hoàng Thượng đế nổi giạn, hỏi tội mùa Xuân. Không thể thanh minh được, mùa Xuân chỉ biết cúi đầu im lặng. Được thể, mùa Đông lại xúi vào: - Muôn tâu Ngọc hoàng Thượng đế anh minh! Linh tính của thần mach bảo rằng sự việc này nhất định có liên quan đến mùa Hạ. Tại sao chúng ta không kiểm tra quả cầu lửa của nó còn ở chỗ cũ không? Và thế là tai họa lại đến với mùa Hạ. Duy chỉ có cô em út mùa Thu là mụ chưa làm gì được. [CENTER][IMG]https://www.amthuc365.vn/forums/imagehosting/24848ce0fdd5ea4a.jpg[/IMG][/CENTER] Dù quả cầu lửa đã tìm thấy vàlấy lại, đặt vò chỗ cũ nhưng Ngọc hoang Thượng đế vẫn không nguôi giận. Nhìn hai người mà mình yêu quí bị giam vào ngục tối, mùa Thu không đành lòng. Đêm hôm ấy, nàng đã khóc hết nước mắt. Rồi nàng ngủ thiếp đi lúc nào không hay… Trong mơ, nàng đã gặp lại mẹ mình. Bà là con gái út của thần Ngọc hoàng Thượng đế. Nàng chạy đến, sà vào lòng mẹ mà nức nở… Bao nhiêu niềm vui nỗi buồn cứ hòa quyện vào nhau khiến nàng xúc động không nói nên lời. Rồi mùa Thu kể lại cho người mẹ hiền hậu của mình nghe những gì đã xảy đến. Bà ôm con vào lòng, vỗ về an ủi: - Để cứu anh chị của mình, con phải tìm được một món ăn có tình có nghĩa mà trên thiên đình không thêt nào có được để dâng lên ngọc hoàng. Nói rồi bà vụt biến mất. Mùa thu choàng tỉnh giấc… Thì ra chỉ là một giấc mơ… Nàng vừa sung sướng, vừa lo lắng bởi biết rằng phía trwocs mình còn nhiều gian nan thử thách. Sáng hôm sau, mùa Thu hóa thân thành một con Thiên nga bay xuống trần gian. Không bỏ lỡ cơ hội, mùa Đông biến thành một con Đại bang lớn đuổi theo. Mùa Thu cố tìm cách thoát khỏi nanh vuốt của mụ, nhưng vẫn bị thương ở bên phía cánh phải. Nàng chao đảo, đuối dần sức và rơi xuống phía dưới, trúng ngay vào nhà của một anh nông dân tốt bụng. Ngày này qua ngày khác, Thiên nga được anh chăm sóc tận tình trong căn nhà nhỏ ấm nồng tình yê uthương! Khi vết thương trên cánh đã lành hẳn thì Thiê nnga hiện nguyên hình là một nàng tiê nxinh đẹp khiến cho chàng trai bất ngờ và kinh ngạc, cứ đứng ngây người ra không nói được câu nào… Ngay từ cái nhìn đầu tiên ấy, trong lòng hai người đã dâng lê nmột tình cảm khó tả… Rồi chàng trai được mùa Thu kể lại cho nghe mọi chuyện… - Ta thật không ngờ nàng lại là con gái út của thần Thời gian, là nàng tiên mùa Thu xinh đẹp và hiền hậu – Chàng trai thốt lên – Ông trời đã cho chúng ta gặp nhau, âu đây cũng là duyên phận của ta với nàng. Ta sẽ giúp nàng cứu anh chị của mình ra. - Xin đa tạ! Ơn này tôi nhớmãi không quên, nhất định sẽ có dịp đền đáp. Rồi hai người bắt tay vào công việc. Mùa Thu giúp chàng trai chọn ra loại lúa thơm ngon nhất… Và đêm đêm bên căn nhà nhỏ bập bùng ánh lửa, họ bắt đầu giã. Tiếng chày nhịp nhàng, vang vọng đã làm cho nàng Trăng tỉnh giấc. Nàng diện bộ áo lấp lánh dát vàng, mỉm cười nhìn hai người chăm chỉ. (Có lẽ chính vì thế mà vào lúc mùa Thu ngự trị, trăng thường sáng và đẹp nhất!). Sau khi giã lúa xong, mùa Thu nhẹ nhàng đến bên hồ sen. Nàng chọn những chiếc lá to, xanh nhất mang về gói… Để có nước rửa lá, nàng đã hứng từng giọt sương đêm mang về… Cầm trê ntay gói cốm lá sen, Ngọc hoàng vô cùng xúc động. Ông biết rằng đó là sự hội tụ, chứa đầy màu xanh của cỏ cây hoa lá; màu xanh của tình yêu, của sự sống; của tấm lòng mà đôi lứa dành cho nhau; của mùa Thu dành cho anh chị mình… Và ông đã ban cho mùa Thu một đặc ân, nói ra bất kì một yêu cầu nào mà nàng mong muốn vãe được đáp ứng nga tức thì. [CENTER][IMG]https://www.vnexpress.net/Files/Subject/3B/A0/6F/56/HAV_1538.jpg[/IMG][/CENTER] Sau khi cứu thoát được người thân của mình, mùa Thu quay trở lại trần gian, tìm gặp chàng trai nọ. Họ cùng đến trước mặt thần Thời gian thưa lại mọi chuyện và xin được lấy nhau. Hơ ibất ngờ trước quyết định của con gái, nhưng thâng Thời gian cũng gật đầu đồng ý. Biết được mọi chuyện, mùa Đông tức lắm! Mụ gào thét điên cuồng… Và vì chàng trai là người trần, ít có khả năng tự vệ nên mụ bắtanh về, làm cho trái tim của anh trở nên băng giá và nhốt vào trong hang tối. Đau đớn và tuyệt vọng, mùa Thu đã khóc đến kiệt sức. Bao nhiêu tình yêu và nỗi nhớ thương dồn nén lại trong từng giot nước mắt khẽ khàng nhỏ xuống trần gian, làm cho không gian trở nên se lạnh… Chính vì vậy mà vào mùa thu, cảnh vật thường đẹp, nhưng hay gợi buồn, và se lạnh… Để tưởng nhớ tới người mà mình thương yêu, năm nào cũng vậy, khi đến lượt mình ngự trị, mùa Thu thường xuống trần gian cùng mọi người làm cốm – những hạt cốm thủy chung sâu nặng nghĩa tình, mà lòng khắc khoải nhớ về ký ức xa xưa… * Tôi lặng lẽ bước đi trong chiều thu mênh mang… Thoang thoảng đâu đây trong gió có một mùi hương quen thộc của quê nhà… Trong vô vàn hương mùa thu, tôi vẫn nhận ra được thứ hương ấy. Đó là hương cốm mùa thu… Và tôi cũng nhận ra rằng trong hương cốm mùa thu đâu phải chỉ có vị ngòn ngọt và man mát. Nó còn có cả nước mắt, mồ hôi; có nắng mưa, tình yêu và nỗi nhớ - một nỗi nhớ sâu nặng đến nao lòng! LƯƠNG ĐÌNH KHOA [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
Top