Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="small star" data-source="post: 5942" data-attributes="member: 1321"><p><strong>Mùa trám</strong></p><p></p><p><img src="https://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A1/31/C6/tram.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p></p><p>Ngày xưa ấy, mỗi mùa gió, những trái bưởi vàng rám dưới nắng hanh, mỗi khi mẹ mua được quả trám là mấy đứa thích mê. Chẳng phải mê cái vị chan chát, bùi bùi đâu, thích mê là vì khi mẹ ỏm trám xong, gỡ thịt quả xong, mấy đứa được cả đống hạt trám...</p><p></p><p>Chớm thu, nắng bớt gay gắt. Sớm mai đi chợ thấy cô hàng bán trám đen. Nao nao nhớ vùng quê trung du hanh hao mỗi mùa gió...</p><p></p><p>Ngày xưa, nhà nhà đều nghèo quá thể. Bữa ăn chẳng có gì ngoài cà muối, rau muống dầm sấu chua. Bữa nào bọn trẻ con hò nhau đi bắt cua đồng, cá đồng thì gọi là có món cải thiện. Thi thoảng nhà nào mua thức ăn thì đậu phụ là món được lựa chọn đầu tiên, vì rẻ và được nhiều hơn mọi thứ. Thịt là thứ vô cùng xa xỉ mà cả tháng mới được biết đến một - hai lần. Trách sao được cái thời mà người ta cần số lượng hơn chất lượng!</p><p></p><p>Thời đó, chả đứa trẻ con nào than trách bố mẹ, vì nhà nào cũng thế. Cứ nghĩ lại cái thuở dọn mâm lên là phải gắp đều cho từng đứa con những miếng ngon, sợ chúng tranh nhau hoặc không ăn dè thì chưa hết bữa cơm đã bỏ bát. Sáng bố mẹ đi làm, phải gắp sẵn đĩa thức ăn ra cho mấy anh em ăn bữa trưa, còn lại thì cất cái nồi thật kỹ, kẻo con cái ở nhà không biết dè sẻn thì chẳng lấy gì cho bữa sau... Ngậm ngùi quá! Chả bù cho bây giờ, trẻ con bị "khoán" mỗi bữa phải ăn hết ngần này, ngần kia, đồ ăn thừa mứa cứ phải nhồi nhét nhau...</p><p></p><p>Ngày xưa ấy, mỗi mùa gió, những trái bưởi vàng rám dưới nắng hanh, mỗi khi mẹ mua được quả trám là mấy đứa thích mê. Chẳng phải mê cái vị chan chát, bùi bùi đâu, thích mê là vì khi mẹ ỏm trám xong, gỡ thịt quả xong, mấy đứa được cả đống hạt trám, mang ra chặt làm đôi, rồi lấy tăm khêu cái nhân trăng trắng của hạt trám, ăn cái đó vừa ngầy ngậy, vừa tỉ mẩn mãi mới được một tí tẹo... Nhớ mãi cái vị béo ngậy đó..</p><p></p><p>Ngày xưa ấy, nhà ông bà là nền đất, mái lá, tường đan tre rồi trát bằng đất trộn rơm. Cái đám hạt trám bổ làm đôi kia, sau khi đã được bọn trẻ khêu sạch nhẵn cái nhân thì sẽ trở thành đồ chơi rất thú vị. Mấy đứa thi nhau mang búa đóng hạt trám xuống nền đất. Màu hạt trám cùng với màu đất nâu của nền nhà, mặt cắt ngang của hạt tạo thành những hoa văn đều tăm tắp, đẹp lắm. Chẳng biết qua bao nhiêu mùa gió mà cái mảng nền nhà được đóng hạt trám càng ngày càng rộng thêm ra. Ông nhìn cháu say mê chơi trò đóng hạt trám, cứ mỏm mẻm cười, xoa đầu từng đứa!</p><p></p><p>Ngày xưa ấy, đâu biết trám là món "thịt chay" của mẹ. Chỉ thấy có miếng nho nhỏ, màu sậm, kho cùng với đậu hũ, thì đứa nào cũng chọn miếng màu sậm kia, rồi hít hà: Mẹ ơi ngon quá! Uh thì cũng là một cách để "đưa cơm" của các bố mẹ thời bao cấp nghèo khó ngày xưa, dù bố mẹ nào cũng day dứt mãi đến tận bây giờ vì lỡ "đánh lừa" con trẻ.</p><p></p><p>Ngày xưa, đâu chịu để ý xem mẹ ỏm trám như thế nào. Chỉ biết là mẹ sẽ đun sôi nước lên, rồi pha thế nào đó, rồi ngâm trám một lúc. Lũ trẻ con chỉ mong mẹ gỡ vỏ trám thật nhanh để tranh nhau hạt. Mẹ ngồi gỡ từng quả, mấy đứa ngồi quây xung quanh. Xong quả nào là mẹ lần lượt thả từng hạt trám vào mấy cái ca của mỗi đứa, không đứa nào bị bỏ sót lượt nào, không là tị nạnh, khóc lóc ngay!</p><p></p><p>Bây giờ, cũng mùa gió...</p><p></p><p>Mẹ gửi cho con gái một ít trám đen. Con gái sực nhớ đã mùa thu rồi đấy! Con gái gọi điện về hỏi mẹ xem ỏm trám như thế nào vì lâu quá rồi không làm món này. Con gái chỉ biết rằng nếu nước nóng quá thì vỏ quả trám sẽ bị bó sít lại, không mềm và bở được, và sẽ rất chát, chẳng còn thấy vị bùi đâu nữa. Nhưng mẹ chẳng có nhà để hỏi. Lát sau mới gặp mẹ, nghe con gái hỏi xong, mẹ cười vang và tặng con gái một câu để đời: "Ối giời ạ, Nga ơi là Nga, hóa ra là mày ngố thật thế hả con?"</p><p></p><p>Rồi mẹ chỉ bảo từng ly từng tí. Mẹ đâu biết rằng, con gái đã ỏm xong mẻ trám và đã hỏng một nửa vì nước nóng quá. Một nửa đổ xuống trước đã bị bó sít lại, sống và chát kinh hoàng. Nửa phía trên chắc nước nguội bớt nên bở và bùi lắm lắm. Con gái đem trám kho cá mà em gái chỉ chọn trám thôi.</p><p></p><p>Mẹ ạ, con gái nhớ suốt đời câu nói của mẹ, và lúc nào cũng thèm món trám ỏm mỗi mùa gió mênh mang!</p><p></p><p>Quỳnh Nga</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="small star, post: 5942, member: 1321"] [b]Mùa trám[/b] [IMG]https://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A1/31/C6/tram.jpg[/IMG] Ngày xưa ấy, mỗi mùa gió, những trái bưởi vàng rám dưới nắng hanh, mỗi khi mẹ mua được quả trám là mấy đứa thích mê. Chẳng phải mê cái vị chan chát, bùi bùi đâu, thích mê là vì khi mẹ ỏm trám xong, gỡ thịt quả xong, mấy đứa được cả đống hạt trám... Chớm thu, nắng bớt gay gắt. Sớm mai đi chợ thấy cô hàng bán trám đen. Nao nao nhớ vùng quê trung du hanh hao mỗi mùa gió... Ngày xưa, nhà nhà đều nghèo quá thể. Bữa ăn chẳng có gì ngoài cà muối, rau muống dầm sấu chua. Bữa nào bọn trẻ con hò nhau đi bắt cua đồng, cá đồng thì gọi là có món cải thiện. Thi thoảng nhà nào mua thức ăn thì đậu phụ là món được lựa chọn đầu tiên, vì rẻ và được nhiều hơn mọi thứ. Thịt là thứ vô cùng xa xỉ mà cả tháng mới được biết đến một - hai lần. Trách sao được cái thời mà người ta cần số lượng hơn chất lượng! Thời đó, chả đứa trẻ con nào than trách bố mẹ, vì nhà nào cũng thế. Cứ nghĩ lại cái thuở dọn mâm lên là phải gắp đều cho từng đứa con những miếng ngon, sợ chúng tranh nhau hoặc không ăn dè thì chưa hết bữa cơm đã bỏ bát. Sáng bố mẹ đi làm, phải gắp sẵn đĩa thức ăn ra cho mấy anh em ăn bữa trưa, còn lại thì cất cái nồi thật kỹ, kẻo con cái ở nhà không biết dè sẻn thì chẳng lấy gì cho bữa sau... Ngậm ngùi quá! Chả bù cho bây giờ, trẻ con bị "khoán" mỗi bữa phải ăn hết ngần này, ngần kia, đồ ăn thừa mứa cứ phải nhồi nhét nhau... Ngày xưa ấy, mỗi mùa gió, những trái bưởi vàng rám dưới nắng hanh, mỗi khi mẹ mua được quả trám là mấy đứa thích mê. Chẳng phải mê cái vị chan chát, bùi bùi đâu, thích mê là vì khi mẹ ỏm trám xong, gỡ thịt quả xong, mấy đứa được cả đống hạt trám, mang ra chặt làm đôi, rồi lấy tăm khêu cái nhân trăng trắng của hạt trám, ăn cái đó vừa ngầy ngậy, vừa tỉ mẩn mãi mới được một tí tẹo... Nhớ mãi cái vị béo ngậy đó.. Ngày xưa ấy, nhà ông bà là nền đất, mái lá, tường đan tre rồi trát bằng đất trộn rơm. Cái đám hạt trám bổ làm đôi kia, sau khi đã được bọn trẻ khêu sạch nhẵn cái nhân thì sẽ trở thành đồ chơi rất thú vị. Mấy đứa thi nhau mang búa đóng hạt trám xuống nền đất. Màu hạt trám cùng với màu đất nâu của nền nhà, mặt cắt ngang của hạt tạo thành những hoa văn đều tăm tắp, đẹp lắm. Chẳng biết qua bao nhiêu mùa gió mà cái mảng nền nhà được đóng hạt trám càng ngày càng rộng thêm ra. Ông nhìn cháu say mê chơi trò đóng hạt trám, cứ mỏm mẻm cười, xoa đầu từng đứa! Ngày xưa ấy, đâu biết trám là món "thịt chay" của mẹ. Chỉ thấy có miếng nho nhỏ, màu sậm, kho cùng với đậu hũ, thì đứa nào cũng chọn miếng màu sậm kia, rồi hít hà: Mẹ ơi ngon quá! Uh thì cũng là một cách để "đưa cơm" của các bố mẹ thời bao cấp nghèo khó ngày xưa, dù bố mẹ nào cũng day dứt mãi đến tận bây giờ vì lỡ "đánh lừa" con trẻ. Ngày xưa, đâu chịu để ý xem mẹ ỏm trám như thế nào. Chỉ biết là mẹ sẽ đun sôi nước lên, rồi pha thế nào đó, rồi ngâm trám một lúc. Lũ trẻ con chỉ mong mẹ gỡ vỏ trám thật nhanh để tranh nhau hạt. Mẹ ngồi gỡ từng quả, mấy đứa ngồi quây xung quanh. Xong quả nào là mẹ lần lượt thả từng hạt trám vào mấy cái ca của mỗi đứa, không đứa nào bị bỏ sót lượt nào, không là tị nạnh, khóc lóc ngay! Bây giờ, cũng mùa gió... Mẹ gửi cho con gái một ít trám đen. Con gái sực nhớ đã mùa thu rồi đấy! Con gái gọi điện về hỏi mẹ xem ỏm trám như thế nào vì lâu quá rồi không làm món này. Con gái chỉ biết rằng nếu nước nóng quá thì vỏ quả trám sẽ bị bó sít lại, không mềm và bở được, và sẽ rất chát, chẳng còn thấy vị bùi đâu nữa. Nhưng mẹ chẳng có nhà để hỏi. Lát sau mới gặp mẹ, nghe con gái hỏi xong, mẹ cười vang và tặng con gái một câu để đời: "Ối giời ạ, Nga ơi là Nga, hóa ra là mày ngố thật thế hả con?" Rồi mẹ chỉ bảo từng ly từng tí. Mẹ đâu biết rằng, con gái đã ỏm xong mẻ trám và đã hỏng một nửa vì nước nóng quá. Một nửa đổ xuống trước đã bị bó sít lại, sống và chát kinh hoàng. Nửa phía trên chắc nước nguội bớt nên bở và bùi lắm lắm. Con gái đem trám kho cá mà em gái chỉ chọn trám thôi. Mẹ ạ, con gái nhớ suốt đời câu nói của mẹ, và lúc nào cũng thèm món trám ỏm mỗi mùa gió mênh mang! Quỳnh Nga [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
Top