Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 5933" data-attributes="member: 6"><p><strong>Viết cho một năm học mới</strong></p><p></p><p> ,<strong>Blog Việt: </strong>Những kỷ niệm một thời đi học luôn nằm trong một góc trái tim của mỗi người. Khi ánh nắng bớt chói chang, gió heo may đem theo hơi sương sớm là lúc bắt đầu một năm học mới.Ký ức về ngày xưa đi học chập chờn ẩn hiện…</p><p></p><p> Học hết Trung học cơ sở, tôi cùng mấy đứa bạn ngày nào cũng đạp xe lên thị trấn cách nhà gần 10 km học thêm để thi vào lớp 10. Đoạn đường này ngay từ hồi bé xíu học tiểu học, khoảng lớp 3 lớp 4 đã quá quen thuộc với tôi. Đó là những trưa hè nắng như thiêu như đốt trốn ngủ cuốc bộ lên thị trấn chỉ để đọc một hai quyển truyện rồi về. Hồi đó những lần đi như vậy thực sự là những chuyến chu du đầy thú vị đối với tôi, bất chấp có thể bị lũ trẻ trên thị trấn bắt nạt và có thể là chiếc roi mây của bố mẹ đang đợi ở nhà. Niềm vui thích được đọc một cuốn sách mới làm tôi quên đi những điều đáng sợ.</p><p> </p><p> Qua kỳ thi vượt cấp tôi vào học lớp 10, trường PTTH Lê Lợi, một ngôi trường có truyền thống học tốt dạy tốt, nên chúng tôi tha hồ mà hãnh diện. Thử thách đầu tiên trong đời tôi đã vượt qua một cách… khó khăn chật vật. Những ngày đầu học cấp 3 thực sự là những ngày đầy vui tươi và phấn khởi. Tôi và rất nhiều đứa bạn khác khi vượt qua thử thách này thường có tâm lý xả hơi, tạm cho mình được nghỉ ngơi và phởn chí, hơi nhiều.</p><p> </p><p> Buổi đầu tiên đến lớp tôi cùng một thằng bạn đèo nhau trên con ngựa sắt già nua đã từng chở anh trai tôi những ngày học cấp 3, giờ tôi là chủ nhân mới. Khi đến đầu thị trấn một người say rượu lao vào hai đứa tôi, không buồn xin lỗi hắn ta hùng hổ nhảy xuống xe giáng một cú thôi sơn vào mặt thằng bạn tôi, trong lúc cả hai thằng đang sợ xanh như tàu lá, hắn lảo đảo bỏ đi khi thấy bạn tôi chảy một ít máu trên khoé miệng.</p><p> </p><p> Tôi ấn tượng nhất với thầy Bùi Ty dạy chúng tôi Nga Văn, thầy đã già và rất nghiêm khắc. Thầy hay kể cho chúng tôi nghe về thời tuổi trẻ thầy du học bên Liên Xô, về đất nước và phong tục tập quán của người Nga, tất cả những câu chuyện thầy kể lôi cuốn chúng tôi một cách lạ kì. Hôm đầu tiên thầy đến dạy lớp tôi, trời đổ mưa giông tầm tã, lớp học ồn như chợ vỡ. Thầy lập lại trật tự trong lớp chỉ bằng câu nói nhẹ nhàng: “Trời mưa có gì lạ mà lôi cuốn sự chú ý của các em đến vậy? Chỉ có tri thức và những giá trị văn hoá mới đáng để các em hướng sự tập trung chú ý của mình vào”…Lớp học im phăng phắc. Chúng tôi là lứa học sinh cuối cùng trong sự nghiệp trồng người của thầy, ba năm sau chúng tôi tốt nghiệp phổ thông trung học, thầy cũng rời bục giảng nghỉ hưu...</p><p> </p><p> Lớp học của tôi là một trong hai căn phòng cũ kỹ nằm ở góc sân trường, yên tĩnh và lặng lẽ. Khẩu hiệu: “Văn minh - Trật tự” viết trên tường được chữa thành: “Vặn mình - Trại tù”- dấu ấn “dễ thương” của các anh chị khoá trước để lại làm chúng tôi cười nghiêng ngả. Trước cửa lớp là cây bàng trĩu quả xanh, khi những quả bàng này chín sẽ trở thành một thứ quả mà bất cứ đứa con trai nào trong lớp tôi cũng sẵn sàng chén ngon lành, không do dự. </p><p> </p><p>Trường tôi học um tùm cỏ dại, có một thứ cây (chẳng biết tên gì), hoa tím ngát và quả thì rất nhỏ. Tôi thường tha thẩn hái hoa về để lên bàn, quả của loại cây này vô cùng thú vị, chỉ cần cho vào miệng thấm một chút nước bọt vài giây sau nó sẽ nổ tung và phát ra những tiếng kêu lép bép vui tai.</p><p> </p><p> Tôi ngồi bàn đầu tiên bên trái vị trí ngoài cùng. Bàn đầu tiên bên phải có cô bạn gái rất xinh, những ngày mới vào lớp 10 chúng tôi còn bỡ ngỡ. Trong giờ học tôi thường trêu cô ấy bằng cách ngậm những quả của loại cây có hoa màu tím mà tôi chẳng biết tên, sau đó ném nhanh sang vở ghi bài của cô ấy, chỉ cần nhặt lên thứ quả đó sẽ nổ tung. </p><p> </p><p> Ngạc nhiên và thích thú cô ấy nhìn sang tôi nhoẻn miệng cười xinh như nắng sớm làm tôi ngơ ngẩn…</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 5933, member: 6"] [B]Viết cho một năm học mới[/B] ,[B]Blog Việt: [/B]Những kỷ niệm một thời đi học luôn nằm trong một góc trái tim của mỗi người. Khi ánh nắng bớt chói chang, gió heo may đem theo hơi sương sớm là lúc bắt đầu một năm học mới.Ký ức về ngày xưa đi học chập chờn ẩn hiện… Học hết Trung học cơ sở, tôi cùng mấy đứa bạn ngày nào cũng đạp xe lên thị trấn cách nhà gần 10 km học thêm để thi vào lớp 10. Đoạn đường này ngay từ hồi bé xíu học tiểu học, khoảng lớp 3 lớp 4 đã quá quen thuộc với tôi. Đó là những trưa hè nắng như thiêu như đốt trốn ngủ cuốc bộ lên thị trấn chỉ để đọc một hai quyển truyện rồi về. Hồi đó những lần đi như vậy thực sự là những chuyến chu du đầy thú vị đối với tôi, bất chấp có thể bị lũ trẻ trên thị trấn bắt nạt và có thể là chiếc roi mây của bố mẹ đang đợi ở nhà. Niềm vui thích được đọc một cuốn sách mới làm tôi quên đi những điều đáng sợ. Qua kỳ thi vượt cấp tôi vào học lớp 10, trường PTTH Lê Lợi, một ngôi trường có truyền thống học tốt dạy tốt, nên chúng tôi tha hồ mà hãnh diện. Thử thách đầu tiên trong đời tôi đã vượt qua một cách… khó khăn chật vật. Những ngày đầu học cấp 3 thực sự là những ngày đầy vui tươi và phấn khởi. Tôi và rất nhiều đứa bạn khác khi vượt qua thử thách này thường có tâm lý xả hơi, tạm cho mình được nghỉ ngơi và phởn chí, hơi nhiều. Buổi đầu tiên đến lớp tôi cùng một thằng bạn đèo nhau trên con ngựa sắt già nua đã từng chở anh trai tôi những ngày học cấp 3, giờ tôi là chủ nhân mới. Khi đến đầu thị trấn một người say rượu lao vào hai đứa tôi, không buồn xin lỗi hắn ta hùng hổ nhảy xuống xe giáng một cú thôi sơn vào mặt thằng bạn tôi, trong lúc cả hai thằng đang sợ xanh như tàu lá, hắn lảo đảo bỏ đi khi thấy bạn tôi chảy một ít máu trên khoé miệng. Tôi ấn tượng nhất với thầy Bùi Ty dạy chúng tôi Nga Văn, thầy đã già và rất nghiêm khắc. Thầy hay kể cho chúng tôi nghe về thời tuổi trẻ thầy du học bên Liên Xô, về đất nước và phong tục tập quán của người Nga, tất cả những câu chuyện thầy kể lôi cuốn chúng tôi một cách lạ kì. Hôm đầu tiên thầy đến dạy lớp tôi, trời đổ mưa giông tầm tã, lớp học ồn như chợ vỡ. Thầy lập lại trật tự trong lớp chỉ bằng câu nói nhẹ nhàng: “Trời mưa có gì lạ mà lôi cuốn sự chú ý của các em đến vậy? Chỉ có tri thức và những giá trị văn hoá mới đáng để các em hướng sự tập trung chú ý của mình vào”…Lớp học im phăng phắc. Chúng tôi là lứa học sinh cuối cùng trong sự nghiệp trồng người của thầy, ba năm sau chúng tôi tốt nghiệp phổ thông trung học, thầy cũng rời bục giảng nghỉ hưu... Lớp học của tôi là một trong hai căn phòng cũ kỹ nằm ở góc sân trường, yên tĩnh và lặng lẽ. Khẩu hiệu: “Văn minh - Trật tự” viết trên tường được chữa thành: “Vặn mình - Trại tù”- dấu ấn “dễ thương” của các anh chị khoá trước để lại làm chúng tôi cười nghiêng ngả. Trước cửa lớp là cây bàng trĩu quả xanh, khi những quả bàng này chín sẽ trở thành một thứ quả mà bất cứ đứa con trai nào trong lớp tôi cũng sẵn sàng chén ngon lành, không do dự. Trường tôi học um tùm cỏ dại, có một thứ cây (chẳng biết tên gì), hoa tím ngát và quả thì rất nhỏ. Tôi thường tha thẩn hái hoa về để lên bàn, quả của loại cây này vô cùng thú vị, chỉ cần cho vào miệng thấm một chút nước bọt vài giây sau nó sẽ nổ tung và phát ra những tiếng kêu lép bép vui tai. Tôi ngồi bàn đầu tiên bên trái vị trí ngoài cùng. Bàn đầu tiên bên phải có cô bạn gái rất xinh, những ngày mới vào lớp 10 chúng tôi còn bỡ ngỡ. Trong giờ học tôi thường trêu cô ấy bằng cách ngậm những quả của loại cây có hoa màu tím mà tôi chẳng biết tên, sau đó ném nhanh sang vở ghi bài của cô ấy, chỉ cần nhặt lên thứ quả đó sẽ nổ tung. Ngạc nhiên và thích thú cô ấy nhìn sang tôi nhoẻn miệng cười xinh như nắng sớm làm tôi ngơ ngẩn… [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
Top