Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 5931" data-attributes="member: 6"><p>Cứ mỗi lần đi xa, sao lại nhớ Hà Nội thế này !</p><p>...</p><p></p><p>“Hà Nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ, tôi vội vã trở về...”*. Câu hát vang lên như đi xuyên qua cả thời gian, kéo con người trở về với kí ức và hoài niệm ở tận đáy sâu trong lòng mình. Hà Nội không đơn thuần là nơi mình sinh ra, lớn lên và gắn bó suốt hai mươi mấy năm trời, Hà Nội trở thành một phần máu thịt, một phần tính cách của mình.</p><p></p><p>Nếu một người nước ngoài bất chợt hỏi: “Hà Nội có gì mà sao người Hà Nội tự hào về thành phố này thế?”. Một câu trả lời, một giải thích trong phút giây không thể đủ. Hà Nội cũng có những danh lam thắng cảnh của riêng mình đấy, nhưng là gì so với những tháp Eiffel của Pháp, đồng hồ Big Ben của Anh, hay tháp nghiêng Pizza - niềm tự hào của nước Ý - những nơi thu hút hàng triệu khách du lịch mỗi năm. Không, Hà Nội có tiếng nói của riêng mình, có vẻ đẹp đậm đà chất Á đông - ý nhị, thầm kín, đằm thắm lòng người kết hợp với nét hào hoa thanh lịch trong mỗi con người cũng như cảnh vật nơi đây.</p><p></p><p>Hà Nội tự hào vì trong lòng thành phố đông đúc dân cư, vẫn có những mặt hồ thơ mộng xoa dịu đi sự ngột ngạt. Nếu đi qua Hồ Gươm vào một buổi sáng tinh mơ, bạn sẽ thấy nét quyến rũ bình dị của nơi được mệnh danh là trái tim của Thủ đô này. Mặt hồ được phủ một lớp sương sớm, chiếc áo thiên nhiên hào phóng ban tặng. Tháp Rùa rêu phong thấp thoáng trong làn sương, gợi nhớ một thời lịch sử hào hùng của dân tộc. Xung quanh nó, những cây phượng, cây lộc vừng hàng trăm năm tuổi, vẫn duyên dáng ngả mình soi bóng mặt gương. Ban đêm, Hồ Gươm trở nên huyền ảo, lung linh hơn. Những ánh đèn từ Bờ Hồ hắt xuống mặt nước phẳng lặng thanh bình, phản chiếu lên cho ta cảm giác cả mặt hồ là một ngọn hoa đăng rực rỡ khổng lồ. Ngồi trên tầng cao nhất của quán cà phê “Phố cổ” - Hàng Gai, nhìn xuống Hồ Gươm và những con đường rực ánh đèn, tấp nập dòng người qua lại. Nghe gió từ mặt hồ thổi vào mát lạnh, thấy lòng mình thật thanh thản và yên bình.</p><p></p><p>Hồ Tây một chiều mùa thu, gió thổi nhè nhẹ khiến mặt hồ gợn lên những đợt sóng lăn tăn. Xa xa từng đàn chim hối hả bay vể tổ trước khi mặt trời hắt những tia nắng cuối ngày, để lại vầng đỏ đan hoà với màu xanh tưởng như vô tận. Những chiếc thuyền đôi lững lờ buông mái chèo giữa hồ nước mênh mông. Hoàng hôn buông xuống như trả lại không gian tự do cho lòng người. Nhẹ nhàng và sâu lắng như một nụ hôn e ấp..</p><p></p><p>Mùa hè, đi trên những đường phố rợp bóng cây của Hà Nội, cảm giác thật thoải mái và trong lành. Những tán cây xà cừ, cây sấu vững chãi, kết lại khoẻ khoắn như ôm lấy từng con phố. Chỉ vài tia nắng lách nhẹ qua kẽ lá, nhảy nhót như trêu đùa người đi. Mùa thu, lá rụng xào xạc dưới mỗi bước chân qua.</p><p></p><p>Nét đẹp của Hà Nội còn được tạo nên bởi sự hào hoa, thanh lịch của người Hà Nội. Thú ẩm thực là một phần tạo nên phong cách ấy. Người Hà Nội sành ăn lắm. Mảnh đất của bao món ngon nức tiếng dân trong nước và nước ngoài: phở, bún thang, bún chả, xôi xéo, bánh tôm... Ai đến Hà Nội cũng mong có dịp được thưởng thức những món ngon đấy. Kì lạ thay, những món ấy, lại phải ăn ở những quán ta vẫn gọi là quán vỉa hè, quán cóc, mới thấy hết được cái ngon của món ăn, cũng như cảm nhận được hồn người Hà Nội gửi gắm trong đó.</p><p></p><p>Hà Nội về đêm. Ồn ã, tấp nập ban ngày tạm lắng xuống, nhường chỗ cho sự tĩnh lặng. Cuộc sống không hề ngưng lại. Bác lao công lặng lẽ quét dọn rác trên đường phố. Từng nhát chổi đều đặn, nhẫn nại nhưng quyết tâm. Chị bán rau vội vã chở rau ra chợ để kịp bán phiên chợ sáng. Giọt mồ hôi lăn dài mặc cho tiết trời trở mùa se lạnh. Họ - những con người lặng lẽ ấy, với những công việc âm thầm ấy - góp một phần vào nét đẹp của người Hà Nội.</p><p></p><p>( Kết nối Blog)</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 5931, member: 6"] Cứ mỗi lần đi xa, sao lại nhớ Hà Nội thế này ! ... “Hà Nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ, tôi vội vã trở về...”*. Câu hát vang lên như đi xuyên qua cả thời gian, kéo con người trở về với kí ức và hoài niệm ở tận đáy sâu trong lòng mình. Hà Nội không đơn thuần là nơi mình sinh ra, lớn lên và gắn bó suốt hai mươi mấy năm trời, Hà Nội trở thành một phần máu thịt, một phần tính cách của mình. Nếu một người nước ngoài bất chợt hỏi: “Hà Nội có gì mà sao người Hà Nội tự hào về thành phố này thế?”. Một câu trả lời, một giải thích trong phút giây không thể đủ. Hà Nội cũng có những danh lam thắng cảnh của riêng mình đấy, nhưng là gì so với những tháp Eiffel của Pháp, đồng hồ Big Ben của Anh, hay tháp nghiêng Pizza - niềm tự hào của nước Ý - những nơi thu hút hàng triệu khách du lịch mỗi năm. Không, Hà Nội có tiếng nói của riêng mình, có vẻ đẹp đậm đà chất Á đông - ý nhị, thầm kín, đằm thắm lòng người kết hợp với nét hào hoa thanh lịch trong mỗi con người cũng như cảnh vật nơi đây. Hà Nội tự hào vì trong lòng thành phố đông đúc dân cư, vẫn có những mặt hồ thơ mộng xoa dịu đi sự ngột ngạt. Nếu đi qua Hồ Gươm vào một buổi sáng tinh mơ, bạn sẽ thấy nét quyến rũ bình dị của nơi được mệnh danh là trái tim của Thủ đô này. Mặt hồ được phủ một lớp sương sớm, chiếc áo thiên nhiên hào phóng ban tặng. Tháp Rùa rêu phong thấp thoáng trong làn sương, gợi nhớ một thời lịch sử hào hùng của dân tộc. Xung quanh nó, những cây phượng, cây lộc vừng hàng trăm năm tuổi, vẫn duyên dáng ngả mình soi bóng mặt gương. Ban đêm, Hồ Gươm trở nên huyền ảo, lung linh hơn. Những ánh đèn từ Bờ Hồ hắt xuống mặt nước phẳng lặng thanh bình, phản chiếu lên cho ta cảm giác cả mặt hồ là một ngọn hoa đăng rực rỡ khổng lồ. Ngồi trên tầng cao nhất của quán cà phê “Phố cổ” - Hàng Gai, nhìn xuống Hồ Gươm và những con đường rực ánh đèn, tấp nập dòng người qua lại. Nghe gió từ mặt hồ thổi vào mát lạnh, thấy lòng mình thật thanh thản và yên bình. Hồ Tây một chiều mùa thu, gió thổi nhè nhẹ khiến mặt hồ gợn lên những đợt sóng lăn tăn. Xa xa từng đàn chim hối hả bay vể tổ trước khi mặt trời hắt những tia nắng cuối ngày, để lại vầng đỏ đan hoà với màu xanh tưởng như vô tận. Những chiếc thuyền đôi lững lờ buông mái chèo giữa hồ nước mênh mông. Hoàng hôn buông xuống như trả lại không gian tự do cho lòng người. Nhẹ nhàng và sâu lắng như một nụ hôn e ấp.. Mùa hè, đi trên những đường phố rợp bóng cây của Hà Nội, cảm giác thật thoải mái và trong lành. Những tán cây xà cừ, cây sấu vững chãi, kết lại khoẻ khoắn như ôm lấy từng con phố. Chỉ vài tia nắng lách nhẹ qua kẽ lá, nhảy nhót như trêu đùa người đi. Mùa thu, lá rụng xào xạc dưới mỗi bước chân qua. Nét đẹp của Hà Nội còn được tạo nên bởi sự hào hoa, thanh lịch của người Hà Nội. Thú ẩm thực là một phần tạo nên phong cách ấy. Người Hà Nội sành ăn lắm. Mảnh đất của bao món ngon nức tiếng dân trong nước và nước ngoài: phở, bún thang, bún chả, xôi xéo, bánh tôm... Ai đến Hà Nội cũng mong có dịp được thưởng thức những món ngon đấy. Kì lạ thay, những món ấy, lại phải ăn ở những quán ta vẫn gọi là quán vỉa hè, quán cóc, mới thấy hết được cái ngon của món ăn, cũng như cảm nhận được hồn người Hà Nội gửi gắm trong đó. Hà Nội về đêm. Ồn ã, tấp nập ban ngày tạm lắng xuống, nhường chỗ cho sự tĩnh lặng. Cuộc sống không hề ngưng lại. Bác lao công lặng lẽ quét dọn rác trên đường phố. Từng nhát chổi đều đặn, nhẫn nại nhưng quyết tâm. Chị bán rau vội vã chở rau ra chợ để kịp bán phiên chợ sáng. Giọt mồ hôi lăn dài mặc cho tiết trời trở mùa se lạnh. Họ - những con người lặng lẽ ấy, với những công việc âm thầm ấy - góp một phần vào nét đẹp của người Hà Nội. ( Kết nối Blog) [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
Top