Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="pen" data-source="post: 5916" data-attributes="member: 27"><p><strong>Điều kì diệu của nụ cười</strong></p><p></p><p>16 tuổi trăng tròn, nó cũng như bao người con gái khác, nó thích một người - 1 hotboy bóng rổ! Nhưng có lẽ điều làm nó cảm thấy buồn tủi nhất không phải là nó xấu mà là chàng trai ấy lại là bạn trai của nhỏ bạn thân nó…</p><p></p><p></p><p>Nó - một con bé ngốc chưa từng có trên khắp thế gian này! Mỗi ngày, nó luôn săm soi cái gương mặt xấu xí đen xì dày cộp của mình và…khóc! </p><p></p><p>16 tuổi trăng tròn, nó cũng như bao người con gái khác, nó thích một người - 1 hotboy bóng rổ! Nhưng có lẽ điều làm nó cảm thấy buồn tủi nhất không phải là nó xấu mà là chàng trai ấy lại là bạn trai của nhỏ bạn thân nó… </p><p></p><p>Khi biết tin ấy từ nhỏ bạn, nó buồn lắm nhưng vẫn cố cười cho nhỏ bạn vui. Ngày hôm đó nó không ăn được hạt cơm nào, nó lại nghĩ đến khuôn mặt tồi tàn của mình, rồi lại khóc! </p><p></p><p>Một ngày…hai ngày…ba ngày, nó đếm từng giây từng phút để cố quên đi anh chàng ấy, nhưng…không được. Trái tim nó sắp vỡ ra, nó cảm thấy rối bời. </p><p></p><p>- Em Thiên Mai lên trả bài! - Một tiếng gọi vang lên trong tai, nó chợt nhận ra mình đang học Toán. Nó bước lên mà lòng nặng trĩu vì nó chưa học được chữ nào cả, và thế là nó bị điểm 0. </p><p></p><p>Nó buồn lắm lắm, đường đường là một học sinh giỏi 9 năm liền, thế mà…Ai ai cũng nhìn nó với con mắt chế giễu, châm chọc - “Xấu mà còn học ngu nữa! Hahaha!!!” Giọng nói một đứa bạn vang lên, lớn đến nỗi đủ cho cả thế giới nghe làm nó càng buồn hơn. </p><p></p><p>Giờ ra chơi, nó ngồi một mình, suy nghĩ những chuyện đã xảy ra với nó. Bỗng, nó cảm thấy như có một bàn tay ấm áp khẽ chạm nhẹ vào vai nó. Nó quay lại, là Trân Trọng - chàng trai học cùng lớp với nó - người nổi tiếng với gương mặt baby, học giỏi kinh khủng, hắn an ủi nó: “Bạn đừng buồn, lần sau cố gắng hơn!” với nụ cười có thể giết chết hàng ngàn con kiến, vài chục ngàn con…“bù chét”… </p><p></p><p>Nó bất ngờ lắm vì “trước giờ mình đâu có nói chuyện với hắn đâu?”. Có lẽ hắn biết vụ nó thích anh chàng hotboy bóng rổ học cùng lớp (chàng này cũng nổi tiếng vô tâm, lạnh lùng, vô cảm dữ lắm). </p><p></p><p>Nó chỉ biết cười gượng với hắn. Lại bằng nụ cười “giết chết sinh vật” ấy, hắn nói với nó: “Cố lên! Cố lên! Cố lên! Bạn tốt của tôi!” rồi chạy mất tiêu. </p><p></p><p>Nó bị sốc “nặng” với lời nói và nụ cười “kinh khủng” ấy, gì mà “Bạn tốt của tôi?”. Rồi tự nghĩ: “Tên này chắc cũng tửng dữ lắm đây!”. </p><p></p><p>Không hiểu sao nó cảm thấy người nhẹ nhõm hẳn, nó thấy vui hơn và không còn mặc cảm nữa. </p><p></p><p>Cả ngày hôm đó nó chỉ nghĩ đến hắn, nghĩ đến cuộc trò chuyện ấy, rồi nó nhận ra một điều rất “bự” rằng, trái tim nó - một trái tim không lành lặn đang ấm dần lên và dường như nó đang được một bàn tay ai đó chăm sóc, phải chăng là bàn tay ấy -bàn tay của người có nụ cười “giết chết sinh vật”? </p><p></p><p><img src="https://www.muctim.com.vn/article/media/2009/4-3/28487/cuoi.jpgd.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="pen, post: 5916, member: 27"] [b]Điều kì diệu của nụ cười[/b] 16 tuổi trăng tròn, nó cũng như bao người con gái khác, nó thích một người - 1 hotboy bóng rổ! Nhưng có lẽ điều làm nó cảm thấy buồn tủi nhất không phải là nó xấu mà là chàng trai ấy lại là bạn trai của nhỏ bạn thân nó… Nó - một con bé ngốc chưa từng có trên khắp thế gian này! Mỗi ngày, nó luôn săm soi cái gương mặt xấu xí đen xì dày cộp của mình và…khóc! 16 tuổi trăng tròn, nó cũng như bao người con gái khác, nó thích một người - 1 hotboy bóng rổ! Nhưng có lẽ điều làm nó cảm thấy buồn tủi nhất không phải là nó xấu mà là chàng trai ấy lại là bạn trai của nhỏ bạn thân nó… Khi biết tin ấy từ nhỏ bạn, nó buồn lắm nhưng vẫn cố cười cho nhỏ bạn vui. Ngày hôm đó nó không ăn được hạt cơm nào, nó lại nghĩ đến khuôn mặt tồi tàn của mình, rồi lại khóc! Một ngày…hai ngày…ba ngày, nó đếm từng giây từng phút để cố quên đi anh chàng ấy, nhưng…không được. Trái tim nó sắp vỡ ra, nó cảm thấy rối bời. - Em Thiên Mai lên trả bài! - Một tiếng gọi vang lên trong tai, nó chợt nhận ra mình đang học Toán. Nó bước lên mà lòng nặng trĩu vì nó chưa học được chữ nào cả, và thế là nó bị điểm 0. Nó buồn lắm lắm, đường đường là một học sinh giỏi 9 năm liền, thế mà…Ai ai cũng nhìn nó với con mắt chế giễu, châm chọc - “Xấu mà còn học ngu nữa! Hahaha!!!” Giọng nói một đứa bạn vang lên, lớn đến nỗi đủ cho cả thế giới nghe làm nó càng buồn hơn. Giờ ra chơi, nó ngồi một mình, suy nghĩ những chuyện đã xảy ra với nó. Bỗng, nó cảm thấy như có một bàn tay ấm áp khẽ chạm nhẹ vào vai nó. Nó quay lại, là Trân Trọng - chàng trai học cùng lớp với nó - người nổi tiếng với gương mặt baby, học giỏi kinh khủng, hắn an ủi nó: “Bạn đừng buồn, lần sau cố gắng hơn!” với nụ cười có thể giết chết hàng ngàn con kiến, vài chục ngàn con…“bù chét”… Nó bất ngờ lắm vì “trước giờ mình đâu có nói chuyện với hắn đâu?”. Có lẽ hắn biết vụ nó thích anh chàng hotboy bóng rổ học cùng lớp (chàng này cũng nổi tiếng vô tâm, lạnh lùng, vô cảm dữ lắm). Nó chỉ biết cười gượng với hắn. Lại bằng nụ cười “giết chết sinh vật” ấy, hắn nói với nó: “Cố lên! Cố lên! Cố lên! Bạn tốt của tôi!” rồi chạy mất tiêu. Nó bị sốc “nặng” với lời nói và nụ cười “kinh khủng” ấy, gì mà “Bạn tốt của tôi?”. Rồi tự nghĩ: “Tên này chắc cũng tửng dữ lắm đây!”. Không hiểu sao nó cảm thấy người nhẹ nhõm hẳn, nó thấy vui hơn và không còn mặc cảm nữa. Cả ngày hôm đó nó chỉ nghĩ đến hắn, nghĩ đến cuộc trò chuyện ấy, rồi nó nhận ra một điều rất “bự” rằng, trái tim nó - một trái tim không lành lặn đang ấm dần lên và dường như nó đang được một bàn tay ai đó chăm sóc, phải chăng là bàn tay ấy -bàn tay của người có nụ cười “giết chết sinh vật”? [IMG]https://www.muctim.com.vn/article/media/2009/4-3/28487/cuoi.jpgd.jpg[/IMG] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Mỗi ngày một câu chuyện blog
Top