Mình không biết phải làm sao đây?

  • Thread starter Thread starter seeing
  • Ngày gửi Ngày gửi

seeing

New member
Xu
0
Các bạn ơi, các bạn có thể đưa ra một vài lời khuyên cho mình về tình huống này không, mình muốn làm 1 điều gì đó cho bạn mình nhưng không biết phải làm thế nào, mình thấy thương bạn ấy quá. Cảm ơn các bạn nhiều.

Nó ức vì chuyện học hành đã chẳng đc bố mẹ thấu hiểu. Áp lực học tập rồi về nhà thì thế. Nó thất vọng và rồi lại thất vọng hơn. Nó! Nó cứ ngỡ và hy vọng rằng khi nó viết thư rồi đem lên bưu điện giử cho bố thì bố sẽ thấu hiểu và thay đổi. Vậy mà....! Hôm nay nó đi học về thì bố nó đã nhận đc thư và bố đã gọi nó vào nói chuỵên. Bố nó tức tối rồi bảo nó lên mặt dạy đời, bảo nó lớn rồi mà ngu. Bó nó nói nó chẳng ra j. Nó ấm ức mà kh bít làm sao. Nó chỉ có nói đc vài câu.
Bố nó nói tại sao nó kh nói trực tiếp vs bố nó mà lại viết thư.
Nó bảo vì trực tiếp nó kh nói đc lên nó viết thư.
Bố nó bảo bố nó nuôi nó lớn để lm j?
Nó im lặng mà kh nói.
Bố nó bảo có phải đê rbjơ nó lớn rồi thì nó lên mặt dạy đời chỉ chích bố nó kh?
Nó bảo kh. nó nói nó chỉ góp ý cho bố thôi chứ kh phải là lên mặt dạy đời.
Bố nó bảo góp ý mà nó lại nói là ghét vs hận bố ak.
Nó nói nó kh có nói thế nó chỉ bảo là bố đừng làm j để một mai nó phải ghét và hận bố chứ kh phải là bjơ nó ghét hay hận bố.

...........
Thế đấy chỉ vì chẳng hiểu ý nó nói, chỉ vì bố nó vẫn cái tính gàn dở, cố chấp, bảo thủ mà chẳng hiểu cho nó lại còn quy tội nó lên mặt dạy đời. Mà nó nào có thế. Nó chẳng bao jơ gám nghĩ sẽ len mặt dạy đời ai huống chi là bố. Nó chỉ mong góp ý cho bố mong bố sẽ làm cho gia đình nhỏ bé của nó đc hạnh phúc hơn vậy mà bố lại...........
Đc rồi nếu bố nói vậy thì từ jơ nó sẽ kh nói j hết.
Im lặng! Đúng vậy nó sẽ chẳng nói j nữa. Mặc cho bố nói bởi nó có nói thế chứ có nói nữa thì cũng chẳng thể thay đổi con ng bố. Bởi: " Giang sơn dễ đổ bản tính khó dời". Đc thôi! Từ jơ con sẽ câm, con sẽ kh nói j nữa cũng kh phản bác bất kì những j bố nói, bất kì bố làm. Bởi từ trc tới jơ con biết bố rất ngoan cố và con vs bố cũng kh hợp nhau vì thế tốt nhất là con lên im cái mồn đi và đừng có nói j nữa. Càng nói thì chỉ tổn làm cho bố tức giận mà thôi. Con đừng mong và hy vọng sẽ thay đổi đc con ng, sự cục cằn, vũ phu, cố chấp, gia trưởng của bố. Con sẽ im và làm 1đứa con ngoan ngoãn.

Con sẽ kh nói, kh góp ý j nữa bởi con có góp ý, có nói lăng tế nhị có lễ phép thì bố cũng coi nó như là 1lời giáo huấn, 1sự lên mặt dạy đời mà thôi.
Nhưng bố ak! Con kh có. đó chỉ là 1lời cuối cùng con muốn nói cho bố. Con kh có thực sự kh có lên mặt dạy đời. Còn từ jơ ak kh mà ngay ngày mai thôi bố có nói j thì con cũng sẽ im cho dù bố có đúng hay sai con cũng sẽ im mặc dù đó kh phải là tính cách của con nhưng con sẽ cố bởi con hứa vs mẹ là ngày mai bố có nói j thì cũng im kh đc nói lại. Bố yên tam là kh chỉ có ngày mai mà kể từ ngày mai trở đi con sẽ kh nói j. Con sẽ im.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
không phải lúc nào im lặng cũng tốt, về chuyện này chị nghĩ là nên thẳng thắn và nói chuyện như 2 ng bạn, nói ra hết những suy nghĩ của mình, 1 lần thôi, nếu không đc thì...im lặng....tra khi nói chuyện hãy nói với Bố 1 câu: chúng ta nói chuyện trc hết là như những người bạn và sau đó là như cha và con.... không bit mình chỉ như thế có đúng hok nhể? theo mình là thế ^^
 
không phải lúc nào im lặng cũng tốt, về chuyện này chị nghĩ là nên thẳng thắn và nói chuyện như 2 ng bạn, nói ra hết những suy nghĩ của mình, 1 lần thôi, nếu không đc thì...im lặng....tra khi nói chuyện hãy nói với Bố 1 câu: chúng ta nói chuyện trc hết là như những người bạn và sau đó là như cha và con.... không bit mình chỉ như thế có đúng hok nhể? theo mình là thế ^^
em cảm ơn ý kiến của chị, nhưng chị ơi, bạn em nói rằng bạn ấy không đủ tự tin để có thể nói chuyện với bố bạn ấy. Những lúc bố bạn ấy ở đó bạn ấy chẳng nói được gì cả. Vì vậy mà bạn ấy đã viết cho bố 1 bức thư, nhưng hình như bác ấy vẫn chưa thực sự hiểu những gì bạn ấy muốn nói với bố mình. Bây giờ bạn ấy rát buồn, em cũng không biết phải khuyên bạn ấy như thế nào nữa:2::21::10::sad:
 
thật sự chia sẻ vời bạn.mình cũng đã từng như thế,bơie m luôn cảm thấy m kém cỏi k xứng là con bố,những lúc như thế m k kể dc với ai cả.cũng có lúc m định làm như bạn nhug m lại k dám.tuy nhiên bố m cũng rất tâm lý,bố cũng dần nhận ra sự yếu đuối cua mình bố k còn tạo áp lực,nhẹ nhàng hơn,tôn trog ý kiến củ m hơn.bạn đã dũng cảm hơn m,dám nói ra,mình nghĩ lúc đó bố bạn giận wa thôi,_do tính bố bạn ma.nhưng chác chắn bố bạn sẽ phải nghĩ lại những j bạn đã nói,bạn đừng tỏ ra bi quan như vậy,chỉ làm làm xấu đi sv,theo m bạn nên bthg ,sống theo cách của bạn một cách khéo léo,bạn nên tìm sự ủng hộ từ mẹ.
vui lên di bạn k có j là k thể thay đổi,nhẹ nhàng và lâu dài ,cố lên bạn
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top