Truyện ngắn Mình buông tay rồi…cậu cứ bước đi - Quách Thái Di

  • Thread starter Thread starter DOO DOO
  • Ngày gửi Ngày gửi
D

DOO DOO

Guest


Mình buông tay rồi…cậu cứ bước đi

View attachment 15636

Mình buông tay rồi đó, cậu hãy đi đi. Đi đến nơi mà cậu muốn đến nhưng nơi ấy, cậu phải thật hạnh phúc đấy nhé! Có như thế mình mới an lòng. Mình chỉ mong tình yêu ngủ yên, để trái tim mình thôi nhức nhối.


***

Mình đang rất băn khoăn, cậu à! Không hiểu vì sao mình lại thích cậu nhiều đến như thế, dù mình biết trong tim cậu không có chỗ cho mình. Chắc cậu nghĩ rằng mình ngốc lắm, đúng không? Cậu chỉ xem mình là bạn.

Ừ thì, mình ngốc bởi mình yêu đơn phương mà nên mình sẽ không bắt cậu phải đáp lại tình cảm của mình đâu. Cứ để mình thích cậu thôi, cậu nhé!

Ngày ngày đến trường, mình vẫn luôn tìm kiếm một bóng dáng quen thuộc giữa đám đông. Mình đợi hoài, chờ hoài trong mỏi mòn mà sao không thấy. Còn cậu thì vẫn lạnh nhạt. Mình phải làm sao đây, để cậu ngoảnh đầu nhìn về phía sau, có một người vẫn luôn ở đó, âm thầm, lặng lẽ dõi theo cậu?

Cậu có giọng hát rất tuyệt. Đã bao lần mình chìm đắm trong những giai điệu ngọt ngào mà cậu cất lên. Cậu biết không, có những lúc mình ảo tưởng rằng cậu hát tặng mình rồi nhận ra tất cả chỉ là mơ.

Mình trân trọng những khoảnh khắc bên cậu. Vui khi thấy cậu cười. Nụ cười cậu như ánh tịch dương rạng rỡ xua tan những ngày đông lạnh giá, như cơn mưa đầu mùa tắm mát những ngày hạ oi nồng. Từ lâu, nụ cười ấy đã hằn in trong tim mình. Và đau đớn khi cậu quan tâm một ai đó, không phải mình? Mình có quyền gì để ghen chứ, chỉ biết ôm cơn đau nuốt vào tim. Khóc thầm.

Mình vẫn luôn tự hỏi, tại sao mình lại thích cậu? Mình chẳng thể lý giải nổi bởi con tim luôn có những lý lẽ của riêng nó. Và khi yêu đâu cần phải có lý do, đúng không? Ngày nối ngày, nỗi nhớ về cậu cứ dài mãi ra. Cậu có hiểu được lòng mình không? Mình đã cố gắng biết bao nhiêu, cố quên cậu đi nhưng… mình không làm được.




Xin lỗi cậu nhé! Mình chẳng quên được cậu.

Khi màn đêm trôi, mình lại nghĩ về cậu. Nước mắt mình tuôn rơi, không ngừng. Hãy cho mình biết, phải làm gì để có thể xóa đi hình bóng cậu trong tim?

Mình không muốn nhớ đến cậu nữa đâu nhưng nỗi tương tư cứ kéo dài vô tận đến chân trời. Vòng tay ấy không dành cho mình. Cậu không thuộc về mình.

Con đường cậu đi, mình chỉ có thể đứng ở ngoài mà chẳng thể bước vào. Đứng đấy nhìn cậu tay trong tay với một người khác. Mình đau lắm. Trái tim như tan vỡ.

Mình quay bước. Mưa rơi từng hạt. Mình khóc trong mưa. Từng ký ức trỗi dậy ào ạt, cuộn trào lấy tim mình. Quặn thắt. Bơ vơ và lạc lõng.

Mình và cậu, mãi mãi không bao giờ chung lối.

Giá như mình gặp cậu sớm hơn, giá như mình đến trước một bước thì có thể chúng ta đã là một cặp rồi nhỉ? Mình lại mơ mộng nữa rồi. Dẫu biết chẳng có cái “giá như…” nào mà vẫn cứ ước.

Tại sao yêu một người lại đau đến vậy? Mà tình yêu đơn phương lại càng đắng cay hơn gấp trăm lần.

Có phải hai người yêu nhau thì sẽ ở bên nhau? Có phải nếu không có duyên thì chẳng bao giờ đến được với nhau?

Mình và cậu, có lẽ giống trường hợp thứ hai.

Vậy thì…

Hãy để mình nhớ cậu một lần nữa thôi…

Hãy để mình nắm tay cậu một lần nữa thôi…

Hãy để mình ở bên cậu một lần nữa thôi…

Hãy để mình khóc vì cậu một lần nữa thôi…

Rồi sau đó mình sẽ buông tay và ra đi, trả lại sự tự do cậu dù cho điều đó khiến tim mình nhói buốt.

Buông tay nghĩa là mình sẽ rời xa cậu, rời xa mãi mãi. Mỗi đứa một hướng.

Buông tay nghĩa là không còn gì để luyến tiếc hay níu kéo nữa.

Buông tay nghĩa là chấp nhận ly biệt, bóng dáng cậu rồi sẽ lùi dần vào dĩ vãng.

Buông tay nghĩa là quên hết, xóa hết những gì thuộc về cậu.

Buông tay nghĩa là bắt đầu lại một cuộc sống mới, không còn cậu kề bên.

Cậu à, lần cuối cho mình nói một điều nữa nhé. Mình thích cậu, thích thật lòng. Điều đó không đổi thay. Sau này trên đường đời rộng bao la, mình có gặp ai đi chăng nữa thì tình cảm mình dành cho cậu vẫn đậm sâu như ngày xưa. Chỉ khác một điều là mình sẽ thôi làm phiền cuộc sống của cậu nữa.

Mình sẽ đứng từ phía sau, lặng thầm nhớ nhung. Nuốt nước mắt sâu vào trong tim buồn. Mình biết là cậu không bao giờ đọc được những dòng này đâu thế nhưng mình vẫn muốn viết, cho vơi nhẹ lòng. Thế thôi.

Mình buông tay rồi đó, cậu hãy đi đi. Đi đến nơi mà cậu muốn đến nhưng nơi ấy, cậu phải thật hạnh phúc đấy nhé! Có như thế mình mới an lòng.

Mình chỉ mong tình yêu ngủ yên, để trái tim mình thôi nhức nhối.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top