Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Miền Trung Thương Nhớ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="songngu" data-source="post: 56229" data-attributes="member: 6639"><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><em><span style="color: #0000cc">Ngự Bình</span></em></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"></span></span><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059">Mưa đầu mùa sao mà dai dẳng quá. Đêm càng khuya mưa càng nặng hạt. Những hạt mưa như nỗi niềm nặng trĩu của lòng em. Ở phương ấy anh có nhớ về em không? Mù thi rồi cũng qua mau anh nhỉ. Những đêm em thức trắng với bài thi không còn nữa; bây giờ em lại thao thức với nổi lòng của riêng mình.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059">Đêm nay bên ngọn đèn dầu leo lét em nhớ về anh ,một nỗi nhớ da diết. Mưa ở nơi đây dù có dai dẳng cũng đâu bằng mưa miền Trung phải không anh? Người ta bảo mưa miền Trung cứ như con gái khóc dai vậy, nó tỉ tê da diết đến não lòng. Em chưa đến miền Trung, em chưa đến quê hương anh bao giờ mà sao em nghe lòng mình thương nhớ cái miền quê ấy đến lạ! Ôi! chút tình đầu sao nó đẹp quá, trong ngần quá và cũng mong manh quá hả anh? Em sung sướng hạnh phúc và em hãi hùng lo sợ. Tình yêu giữa em và anh chỉ nối với nhau bằng sợi tơ kỷ niệm mong manh. Nếu chẳng may nó tan loãng vỡ vụn chắc em sẽ khóc, khóc hoài khóc mãi như những cơn mưa?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059">Miền Trung giờ này có mưa không anh? Anh có thao thức cùng nỗi niềm của em? Mẹ bảo: "Hết thi rồi con thức khuya làm gì hại sức khoẻ lắm, con nên ngủ sớm cho lại sức?" Em bối rối chẳng biết giải thích sao. Mẹ đâu biết được con gái mẹ đã lớn, nó đang nghĩ gì, nó đang mơ gì? Em lần giở những kỷ niệm của chúng mình. Vẫn còn đây cái hương vị ngọt ngào trinh nguyên của chút tình đầu. Cái bông hồng đỏ thắm dạo nào anh tặng em cứ luôn nhìn em, đánh thức, thôi thúc bao kỷ niệm sống dậy trào dâng. Và tấm hình "chân dung" của anh dạo nào em đã cẩn thận lồng nó vào quyển nhật ký. Ôi! cái đôi mắt ấy vừa chìu mến thân thương, vừa như trách hờn xa xăm ? c ó khi em ngồi hàng giờ, hàng buổi chỉ để nhìn anh, nhìn đôi mắt ấy - đôi mắt như biết chuyện trò. Em nghe má mình nóng ran, em xấu hổ khi bất ngờ mẹ bắt gặp... Mẹ không rầy la (có là một chút đồng cảm cái thuở 18 của mẹ chăng?) mà chỉ dịu dàng vuốt mái tóc em xõa dài...</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059">Bao kỷ niệm cứ da diết cõi lòng em. Em lại nhớ cái mùa mưa năm trước, anh bơi xuồng đưa em đi vớt những đoá lục bình tím ngắt. Mưa lất phất trên sông, con sóng nhỏ gờn gợn, chciếc thuyền con bập bềnh trôi. Anh bảo em đọc thơ cho anh nghe. Em ngâm cho anh nghe bài thơ lỗi hẹn. Không có tiếng đàn tiếng sáo, chỉ có tiếng sóng lăn tăn vỗ nhẹ vào mạn thuyền êm ái hòa trong tiếng thơ em... Em dỗi hờn nhìn anh như trách anh lỗi hẹn giống ai kia. Bất ngờ anh nắm lấy bàn tay em - bối rối quá em thẹn thùng cúi đầu. Anh thì thầm cùng em: "Tình yêu chùng mình thủy chung như màu tím của hoa ấy - dù có lênh đênh đến tận chân trời góc bể hoa vẫn mãi tím ngát em nhỉ..."</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059">Và rồi hoa cứ mãi tím, dòng sông vẫn mãi ngược xuôi đầy vơi, chỉ có tình yêu chúng mình là mong manh. Em phải xa anh ? khoảng cách dịu vợi ? biết cái màu hoa lục bình còn tím ngát trong lòng anh? Trời lại cứ đổ mưa, những cơn mưa dai dẳng. Em lại cứ mơ về phương ấy... Ôi! miền Trung ơi, em nhớ mong nhiều lắm...</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059">Ngự Bình</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059">(Bình Chánh - TP HCM)</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059">Nguồn: Aotrang</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #590059"></span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="songngu, post: 56229, member: 6639"] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][I][COLOR=#0000cc]Ngự Bình[/COLOR][/I][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4] [/SIZE][/FONT][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=#590059]Mưa đầu mùa sao mà dai dẳng quá. Đêm càng khuya mưa càng nặng hạt. Những hạt mưa như nỗi niềm nặng trĩu của lòng em. Ở phương ấy anh có nhớ về em không? Mù thi rồi cũng qua mau anh nhỉ. Những đêm em thức trắng với bài thi không còn nữa; bây giờ em lại thao thức với nổi lòng của riêng mình. Đêm nay bên ngọn đèn dầu leo lét em nhớ về anh ,một nỗi nhớ da diết. Mưa ở nơi đây dù có dai dẳng cũng đâu bằng mưa miền Trung phải không anh? Người ta bảo mưa miền Trung cứ như con gái khóc dai vậy, nó tỉ tê da diết đến não lòng. Em chưa đến miền Trung, em chưa đến quê hương anh bao giờ mà sao em nghe lòng mình thương nhớ cái miền quê ấy đến lạ! Ôi! chút tình đầu sao nó đẹp quá, trong ngần quá và cũng mong manh quá hả anh? Em sung sướng hạnh phúc và em hãi hùng lo sợ. Tình yêu giữa em và anh chỉ nối với nhau bằng sợi tơ kỷ niệm mong manh. Nếu chẳng may nó tan loãng vỡ vụn chắc em sẽ khóc, khóc hoài khóc mãi như những cơn mưa? Miền Trung giờ này có mưa không anh? Anh có thao thức cùng nỗi niềm của em? Mẹ bảo: "Hết thi rồi con thức khuya làm gì hại sức khoẻ lắm, con nên ngủ sớm cho lại sức?" Em bối rối chẳng biết giải thích sao. Mẹ đâu biết được con gái mẹ đã lớn, nó đang nghĩ gì, nó đang mơ gì? Em lần giở những kỷ niệm của chúng mình. Vẫn còn đây cái hương vị ngọt ngào trinh nguyên của chút tình đầu. Cái bông hồng đỏ thắm dạo nào anh tặng em cứ luôn nhìn em, đánh thức, thôi thúc bao kỷ niệm sống dậy trào dâng. Và tấm hình "chân dung" của anh dạo nào em đã cẩn thận lồng nó vào quyển nhật ký. Ôi! cái đôi mắt ấy vừa chìu mến thân thương, vừa như trách hờn xa xăm ? c ó khi em ngồi hàng giờ, hàng buổi chỉ để nhìn anh, nhìn đôi mắt ấy - đôi mắt như biết chuyện trò. Em nghe má mình nóng ran, em xấu hổ khi bất ngờ mẹ bắt gặp... Mẹ không rầy la (có là một chút đồng cảm cái thuở 18 của mẹ chăng?) mà chỉ dịu dàng vuốt mái tóc em xõa dài... Bao kỷ niệm cứ da diết cõi lòng em. Em lại nhớ cái mùa mưa năm trước, anh bơi xuồng đưa em đi vớt những đoá lục bình tím ngắt. Mưa lất phất trên sông, con sóng nhỏ gờn gợn, chciếc thuyền con bập bềnh trôi. Anh bảo em đọc thơ cho anh nghe. Em ngâm cho anh nghe bài thơ lỗi hẹn. Không có tiếng đàn tiếng sáo, chỉ có tiếng sóng lăn tăn vỗ nhẹ vào mạn thuyền êm ái hòa trong tiếng thơ em... Em dỗi hờn nhìn anh như trách anh lỗi hẹn giống ai kia. Bất ngờ anh nắm lấy bàn tay em - bối rối quá em thẹn thùng cúi đầu. Anh thì thầm cùng em: "Tình yêu chùng mình thủy chung như màu tím của hoa ấy - dù có lênh đênh đến tận chân trời góc bể hoa vẫn mãi tím ngát em nhỉ..." Và rồi hoa cứ mãi tím, dòng sông vẫn mãi ngược xuôi đầy vơi, chỉ có tình yêu chúng mình là mong manh. Em phải xa anh ? khoảng cách dịu vợi ? biết cái màu hoa lục bình còn tím ngát trong lòng anh? Trời lại cứ đổ mưa, những cơn mưa dai dẳng. Em lại cứ mơ về phương ấy... Ôi! miền Trung ơi, em nhớ mong nhiều lắm... Ngự Bình (Bình Chánh - TP HCM) Nguồn: Aotrang [/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Miền Trung Thương Nhớ
Top