Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 84138" data-attributes="member: 17223"><p>Cần phải nhắc lại rằng chúng ta phải hình dung những cuộc bãi công và biểu tình này diễn ra trong một thành phố đang bị bao vây xiết chặt và bị khoanh vùng bởi một lực lượng cảnh sát đàn áp thẳng tay, khiến cho mỗi người công nhân bãi công không những có nguy cơ vị mất việc làm, mà mất cả mạng sống của mình. Trong những năm 1954-1956, công nhân Sài Gòn - Chợ Lớn, còn hơn cả mục đích đòi tăng lương, đã phối hợp chặt chẽ với các tầng lớp xã hội khác, tiến hành một cuộc đấu tranh quyết liệt để đòi hòa bình và sự tôn trọng các Hiệp định Genève. Khó có thể tách rời hành động của công nhân với hành động của các phong trào đòi hòa bình, thống nhất đất nước, bảo vệ các quyền tự do dân chủ. Tuy nhiên, phải kể ra đây những cuộc bãi công thuần túy mang tính chất chính trị: cuộc bãi công lớn ở đại đa số các xí nghiệp tại Sài Gòn ngày 10 tháng 7 năm 1955 đòi họp hội nghị hiệp thương giữa các chính phủ hai miền Bắc và Nam nhằm chuẩn bị tổng tuyển cử. Cuộc bãi công ở các đồn điền cao su ngày 20 tháng 7 cũng cùng với những khẩu hiệu như trên, cuộc bãi công ngày 2 tháng 8 năm 1955 của công nhân thành phố Tourane (tức Đà Nẵng), nhiều xí nghiệp ở Sài Gòn cũng đã lãn công hồi tháng 3 năm 1956 để phản đôi các cuộc bầu cử riêng lẻ ở miền Nam nhằm mục đích thông qua sự chia cắt đất nước. Nhiều phong trào cũng đã đánh dấu thời gian cận kề, ngày 20 tháng 7 năm 1956 là thời điểm được quy định cho cuộc tổng tuyển cử.</p><p></p><p>Ngày 1 tháng 5 năm 1955, định chơi trò mị dân đối với giai cấp công nhân, chính quyền Diệm đã kêu gọi dân chúng biểu tình; nhưng dân chúng đã tẩy chay cuộc biểu tình chính thức do chính quyền bày trò. Ngược lại, ngày 1 tháng 5 năm 1956, 150000 người đã diễu hành trong thành phố Sài Gòn, long trọng cử hành Ngày lễ Lao động. Tất cả các cuộc biểu tình chính trị của giai cấp công nhân đều được tiến hành phối hợp nhịp nhàng với phong trào rộng lớn đòi giữ vững hòa bình và thống nhất đất nước, dưới khẩu hiệu thi hành nghiêm chỉnh các Hiệp định Genève.</p><p></p><p>Ngày 1 tháng 8 năm 1954, nhiều nhà trí thức có tiếng ở Sài Gòn, trong số đó có luật sư Nguyễn Hữu Thọ và Trình Đình Thảo, kỹ sư Lưu Văn Lang, những giáo sư, những nhà tư sản, phát động Phong trào vì hòa bình của Sài Gòn - Chợ Lớn. Ngày đó, 50000 người đã diễu hành ở Sài Gòn, 25000 người ở Tourane (Đà Nẵng), 15000 người ở Huế để hoan nghênh các hiệp định này. Trước đó, dư luận đã rất bất bình trước cử chỉ của chính phủ Ngô Đình Diệm, trong ngày đình chiến, đã cho treo cờ rủ tại các công sở trong khi cả nước đang chào mừng hòa bình được lập lại. Chúng ta đã được thấy chính phủ này đáp trả như thế nào những cuộc biểu tình này, bằng những loạt súng và sự đàn áp cực kỳ man rợ. Những người đứng đầu Phong trào vì Hòa bình ở Sài Gòn đã bị bắt, sau đó bị phát vãng. Một số người trong đó, như Giáo sư Nguyễn Văn Dương ở trường Đại học Luật chết vì bị hành hạ. Luật sư Nguyễn Hữu Thọ sẽ được phong trào nhân dân giải thoát năm 1961, để được bầu làm Chủ tịch Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 84138, member: 17223"] Cần phải nhắc lại rằng chúng ta phải hình dung những cuộc bãi công và biểu tình này diễn ra trong một thành phố đang bị bao vây xiết chặt và bị khoanh vùng bởi một lực lượng cảnh sát đàn áp thẳng tay, khiến cho mỗi người công nhân bãi công không những có nguy cơ vị mất việc làm, mà mất cả mạng sống của mình. Trong những năm 1954-1956, công nhân Sài Gòn - Chợ Lớn, còn hơn cả mục đích đòi tăng lương, đã phối hợp chặt chẽ với các tầng lớp xã hội khác, tiến hành một cuộc đấu tranh quyết liệt để đòi hòa bình và sự tôn trọng các Hiệp định Genève. Khó có thể tách rời hành động của công nhân với hành động của các phong trào đòi hòa bình, thống nhất đất nước, bảo vệ các quyền tự do dân chủ. Tuy nhiên, phải kể ra đây những cuộc bãi công thuần túy mang tính chất chính trị: cuộc bãi công lớn ở đại đa số các xí nghiệp tại Sài Gòn ngày 10 tháng 7 năm 1955 đòi họp hội nghị hiệp thương giữa các chính phủ hai miền Bắc và Nam nhằm chuẩn bị tổng tuyển cử. Cuộc bãi công ở các đồn điền cao su ngày 20 tháng 7 cũng cùng với những khẩu hiệu như trên, cuộc bãi công ngày 2 tháng 8 năm 1955 của công nhân thành phố Tourane (tức Đà Nẵng), nhiều xí nghiệp ở Sài Gòn cũng đã lãn công hồi tháng 3 năm 1956 để phản đôi các cuộc bầu cử riêng lẻ ở miền Nam nhằm mục đích thông qua sự chia cắt đất nước. Nhiều phong trào cũng đã đánh dấu thời gian cận kề, ngày 20 tháng 7 năm 1956 là thời điểm được quy định cho cuộc tổng tuyển cử. Ngày 1 tháng 5 năm 1955, định chơi trò mị dân đối với giai cấp công nhân, chính quyền Diệm đã kêu gọi dân chúng biểu tình; nhưng dân chúng đã tẩy chay cuộc biểu tình chính thức do chính quyền bày trò. Ngược lại, ngày 1 tháng 5 năm 1956, 150000 người đã diễu hành trong thành phố Sài Gòn, long trọng cử hành Ngày lễ Lao động. Tất cả các cuộc biểu tình chính trị của giai cấp công nhân đều được tiến hành phối hợp nhịp nhàng với phong trào rộng lớn đòi giữ vững hòa bình và thống nhất đất nước, dưới khẩu hiệu thi hành nghiêm chỉnh các Hiệp định Genève. Ngày 1 tháng 8 năm 1954, nhiều nhà trí thức có tiếng ở Sài Gòn, trong số đó có luật sư Nguyễn Hữu Thọ và Trình Đình Thảo, kỹ sư Lưu Văn Lang, những giáo sư, những nhà tư sản, phát động Phong trào vì hòa bình của Sài Gòn - Chợ Lớn. Ngày đó, 50000 người đã diễu hành ở Sài Gòn, 25000 người ở Tourane (Đà Nẵng), 15000 người ở Huế để hoan nghênh các hiệp định này. Trước đó, dư luận đã rất bất bình trước cử chỉ của chính phủ Ngô Đình Diệm, trong ngày đình chiến, đã cho treo cờ rủ tại các công sở trong khi cả nước đang chào mừng hòa bình được lập lại. Chúng ta đã được thấy chính phủ này đáp trả như thế nào những cuộc biểu tình này, bằng những loạt súng và sự đàn áp cực kỳ man rợ. Những người đứng đầu Phong trào vì Hòa bình ở Sài Gòn đã bị bắt, sau đó bị phát vãng. Một số người trong đó, như Giáo sư Nguyễn Văn Dương ở trường Đại học Luật chết vì bị hành hạ. Luật sư Nguyễn Hữu Thọ sẽ được phong trào nhân dân giải thoát năm 1961, để được bầu làm Chủ tịch Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
Top