Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 84094" data-attributes="member: 17223"><p>Tất cả những thế lực phong kiến này ngay lập tức tự đặt mình dưới cánh tay che chở của người Mỹ. Họ nghĩ rằng với sự giúp đỡ có sức mạnh vạn năng của Hoa Kỳ, họ có thể một ngày kia trở về miền Bắc, giành lại ruộng đất và những đặc quyền đặc lợi của mình trên phần phía nam của Trung Bộ Việt Nam. Chính quyền của kháng chiến Việt Nam cũng đã chia ruộng đất cho dân cày nghèo, thiết lập những ủy ban hành chính nhân dân thay cho các quan lại và hương lý. Sau đình chiến, các thế lực phong kiến đã trở lại cầm quyền và quân đội nhân dân đã rút hết khỏi những lãnh thổ này để tập kết lại trên miền Bắc. Vậy là, chính quyền của Diệm chủ yếu dựa vào các giai cấp phong kiến, địa chủ, quan lại và hương lý đã bị đuổi khỏi miền Bắc, kết hợp với những thế lực này ở miền Trung, những thế lực trong một số năm cũng từng được nếm trải thế nào là cách mạng[47].</p><p>______________________________________</p><p>[47] Ở điểm này, chúng tôi cần phải mở một dấu ngoặc. Đối với một độc giả người phương Tây, đã sống quen trong những nước tại đó chế độ phong kiến đã biến mất từ nhiều thế kỷ, thật khó hình dung nổi một số sự việc đang diễn ra tạo những nước còn ở thời kỳ tiền tư bản chủ nghĩa. Điều này lại càng khó hơn nữa bởi vì có không ít người phương Tây đã quen biết giao thiệp với những người Việt Nam, những sinh viên trí thức có vẻ cũng giống như họ, cũng hiện đại như chính họ. Để hiểu được những con người như Diệm - hoặc như nhiều nhà lãnh đạo ở các nước khác được gọi là nước kém phát triển, độc giả phương Tây phải cố gắng lùi trở lại quá khứ cách đây vài ba thế kỷ. Khi người ta nói đến những viên quan lại hay hương lý ở Việt Nam, khi người ta muốn tái tạo lại bầu không khí ở một làng công giáo Việt Nam, người ta phải đối chiếu với tình hình nước Pháp cách đây vài thế kỷ. Do các nhà báo phương Tây thường không nói được tiếng bản ngữ, không có quyền đến các làng xã là nơi đang sinh sống của đại đa số dân chúng, mà chỉ thường gặp những kẻ nói tiếng Pháp (hoặc tiếng Anh) tức là đã được hiện đại hóa, họ thường bỏ qua một phần lớn những xung đột đang làm lay động cả một nước như Việt Nam. Họ không thể tường thuật lại những hành vi của các thế lực phong kiến, cũng như cuộc đấu tranh của nông dân, nhất là vì cuộc đấu tranh lại diễn ra trong hàng nghìn làng mạc tản mạn. Những gì diễn ra ở các thành phố thì chỉ như là phần nhô lên khỏi mặt nước của một tảng băng. Chúng tôi sẽ buộc phải dùng đến những nguồn tư liệu Việt Nam, những xuất bản phẩm của Hà Nội hay của Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam, chúng tôi sẽ nói rõ xuất xứ của tư liệu mỗi khi dùng đến, để lưu ý người đọc và để cho người đọc, nếu muốn, có thể kiểm tra tính xác thực của tài liệu. Tuy nhiên, có một điều chúng tôi cần lưu ý trước độc giả, do đây thường là chuyện của một thế giới đã thuộc về quá khứ, cho nên chuyện có thật đôi khi lại như là chuyện không thể nào có thật. Đôi khi, có trường hợp những nhà báo phương Tây biết rõ sự việc nào đó nhưng họ lại ỉm đi không nói đến, để khỏi bị coi là người viết chuyện bịa. Robert Guillam, một người biết rõ Việt Nam, đã viết trên báo <em>Le Monde</em> số ra ngày 6 tháng 4 năm 1951 những dòng sau đây:</p><p></p><p>"Bởi vì đây đúng là một chế độ phát xít... Cách đây ba năm, khi viết về đất nước này, tôi đã nhấn mạnh đến những niềm hy vọng mà lúc đó nó còn gợi lên và tránh không đề cập vấn đề chính trị. Tóm lại, trong bài phóng sự của mình lúc bấy giờ, tôi đã tự áp đặt cho mình phải tự kiểm duyệt, điều mà một nhà báo có tinh thần trách nhiệm đôi khi phải tự áp đặt cho mình. Ngày nay, hy vọng về một sự chấn hưng của chế độ này đã hoàn toàn bị biến thành một chuyện đùa quá ư lố bịch, cho nên một sự tự giữ gìn có lẽ không còn thích hợp nữa."</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 84094, member: 17223"] Tất cả những thế lực phong kiến này ngay lập tức tự đặt mình dưới cánh tay che chở của người Mỹ. Họ nghĩ rằng với sự giúp đỡ có sức mạnh vạn năng của Hoa Kỳ, họ có thể một ngày kia trở về miền Bắc, giành lại ruộng đất và những đặc quyền đặc lợi của mình trên phần phía nam của Trung Bộ Việt Nam. Chính quyền của kháng chiến Việt Nam cũng đã chia ruộng đất cho dân cày nghèo, thiết lập những ủy ban hành chính nhân dân thay cho các quan lại và hương lý. Sau đình chiến, các thế lực phong kiến đã trở lại cầm quyền và quân đội nhân dân đã rút hết khỏi những lãnh thổ này để tập kết lại trên miền Bắc. Vậy là, chính quyền của Diệm chủ yếu dựa vào các giai cấp phong kiến, địa chủ, quan lại và hương lý đã bị đuổi khỏi miền Bắc, kết hợp với những thế lực này ở miền Trung, những thế lực trong một số năm cũng từng được nếm trải thế nào là cách mạng[47]. ______________________________________ [47] Ở điểm này, chúng tôi cần phải mở một dấu ngoặc. Đối với một độc giả người phương Tây, đã sống quen trong những nước tại đó chế độ phong kiến đã biến mất từ nhiều thế kỷ, thật khó hình dung nổi một số sự việc đang diễn ra tạo những nước còn ở thời kỳ tiền tư bản chủ nghĩa. Điều này lại càng khó hơn nữa bởi vì có không ít người phương Tây đã quen biết giao thiệp với những người Việt Nam, những sinh viên trí thức có vẻ cũng giống như họ, cũng hiện đại như chính họ. Để hiểu được những con người như Diệm - hoặc như nhiều nhà lãnh đạo ở các nước khác được gọi là nước kém phát triển, độc giả phương Tây phải cố gắng lùi trở lại quá khứ cách đây vài ba thế kỷ. Khi người ta nói đến những viên quan lại hay hương lý ở Việt Nam, khi người ta muốn tái tạo lại bầu không khí ở một làng công giáo Việt Nam, người ta phải đối chiếu với tình hình nước Pháp cách đây vài thế kỷ. Do các nhà báo phương Tây thường không nói được tiếng bản ngữ, không có quyền đến các làng xã là nơi đang sinh sống của đại đa số dân chúng, mà chỉ thường gặp những kẻ nói tiếng Pháp (hoặc tiếng Anh) tức là đã được hiện đại hóa, họ thường bỏ qua một phần lớn những xung đột đang làm lay động cả một nước như Việt Nam. Họ không thể tường thuật lại những hành vi của các thế lực phong kiến, cũng như cuộc đấu tranh của nông dân, nhất là vì cuộc đấu tranh lại diễn ra trong hàng nghìn làng mạc tản mạn. Những gì diễn ra ở các thành phố thì chỉ như là phần nhô lên khỏi mặt nước của một tảng băng. Chúng tôi sẽ buộc phải dùng đến những nguồn tư liệu Việt Nam, những xuất bản phẩm của Hà Nội hay của Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam, chúng tôi sẽ nói rõ xuất xứ của tư liệu mỗi khi dùng đến, để lưu ý người đọc và để cho người đọc, nếu muốn, có thể kiểm tra tính xác thực của tài liệu. Tuy nhiên, có một điều chúng tôi cần lưu ý trước độc giả, do đây thường là chuyện của một thế giới đã thuộc về quá khứ, cho nên chuyện có thật đôi khi lại như là chuyện không thể nào có thật. Đôi khi, có trường hợp những nhà báo phương Tây biết rõ sự việc nào đó nhưng họ lại ỉm đi không nói đến, để khỏi bị coi là người viết chuyện bịa. Robert Guillam, một người biết rõ Việt Nam, đã viết trên báo [I]Le Monde[/I] số ra ngày 6 tháng 4 năm 1951 những dòng sau đây: "Bởi vì đây đúng là một chế độ phát xít... Cách đây ba năm, khi viết về đất nước này, tôi đã nhấn mạnh đến những niềm hy vọng mà lúc đó nó còn gợi lên và tránh không đề cập vấn đề chính trị. Tóm lại, trong bài phóng sự của mình lúc bấy giờ, tôi đã tự áp đặt cho mình phải tự kiểm duyệt, điều mà một nhà báo có tinh thần trách nhiệm đôi khi phải tự áp đặt cho mình. Ngày nay, hy vọng về một sự chấn hưng của chế độ này đã hoàn toàn bị biến thành một chuyện đùa quá ư lố bịch, cho nên một sự tự giữ gìn có lẽ không còn thích hợp nữa." [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
Top