Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 84080" data-attributes="member: 17223"><p>Thế nhưng, nhà cầm quyền Pháp vẫn cứ nuôi ảo tưởng có thể làm lay chuyển được lập trường của Hoa Kỳ. Ngày 19 tháng 4, đại sứ Pháp Couve de Murville đến gặp Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ. Tướng Collins được gọi về Washington để tham khảo ý kiến. Người Pháp lệnh cho Bảo Đại can thiệp. Ông này, vẫn từ thành phố Cannes, gửi đi một thông điệp trao quyền chỉ huy quân đội cho tướng Nguyễn Văn Vỹ, một phần tử thân Pháp, và mời Diệm sang Pháp để gặp. Ngày 21 tháng 4, Nguyễn Văn Thoại từ chức. Đó là viên bộ trưởng thứ 13 rời bỏ chính phủ của Diệm. Nhưng sự ủng hộ của Hoa Kỳ đã áp đảo tất cả mọi sự chống đối. Ngày 29 và 30 tháng 4, hai Thượng nghị sĩ đầy thế lực là Mansfield và Humphrey tuyên bố không úp mở:</p><p></p><p>"Hoa Kỳ phải ủng hộ chính phủ lương thiện và đáng kính của ông Diệm. Cuộc đấu tranh đang diễn ra ở Nam Việt Nam là một cuộc đọ sức giữa hai thế lưc, một mà hiện thân là ông Diệm đại diện cho một chính phủ liêm khiết và trung thực và hai là dựa trên những phần tử bất chấp thế nào là liêm khiết và trung thực hoặc chẳng cần hiểu liêm khiết và trung thực nghĩa là gì." (Mansfield)</p><p></p><p>Tổng thống Diệm là niềm hy bọng tốt đẹp nhất mà chúng ta có thể có được ở Nam Việt Nam. Ông ta là người thủ lĩnh của nhân dân mình, là người duy nhất có khả năng tập hợp một tỷ lệ rất lớn nhân dân mình. Nếu lúc này Hoa Kỳ thôi không ủng hộ ông ta nữa, thì đó là bằng chứng của sự yếu đuối và sự thiếu quyết đoán không thể nào tha thứ được... Nếu không có đủ chỗ cho hai người trong chính phủ của Nam Việt Nam thì Bảo Đại là kẻ phải ra đi." (Humphrey)</p><p></p><p>Những lời tuyên bố vang dội này được đưa ra trong lúc tại Paris đang diễn ra cuộc hội đàm giữa đại sứu Hoa Kỳ Douglas Dillon với Edgar Faure. Trong khi chờ đợi Paris và Washington giàn xếp mối bất hòa thì quân Hòa Hảo vẫn tiếp tục quấy rối và những cuộc đụng độ giữa quân Bình Xuyên và quân của Diệm vẫn tiếp tục nổ ra trong khu vực Sài Gòn-Chợ Lớn. Ngày 1 tháng 5, tướng Ely cho 500 xe thiết giáp tuần tiễu trong nội đô Sài Gòn. Londres bắt đầu lo lắng trước sự nghiêm trọng của tình hình. Ngày 2 tháng 5 tại Paris bắt đầu khai mạc một hội nghị tay ba Pháp-Anh-Mỹ với sự tham dự của những nhân vật ở cấp cao nhất của ba chính phủ: Edgar Faure, Henri Laforest, Pinay về phía Pháp; Foster Dulles, Walter Robertson, Thứ trưởng Ngoại giao phụ trách Viễn Đông, Douglas Dillon về phía Hoa Kỳ; Mac Millan, Allen, Thứ trưởng phụ trách Viễn Đông và đại sứ Gladwyn Gebb về phía Anh Quốc. Kỳ hạn đầu tiên được quy định trong các Hiệp định Genève đã đến gần. Theo dự kiến thì vào tháng 7 nâm 1955, hai chính phủ Việt Nam của miền Bắc và miền Nam phải gặp nhau để chuẩn bị cho cuộc tổng tuyển cử năm 1956. Do đó, ba cường quốc phương Tây thống nhất với nhau để cùng có một thái độ chung. Cuộ hội nghị kết thúc ngày 12 tháng 5 với một sự nhất trí hoàn toàn giữa ba bên. Như lời thông cáo được đưa ra, nước Pháp chấp nhận chủ trương của Hoa Kỳ, tức là ủng hộ Diệm vô điều kiện và bỏ rơi Bảo Đại. Ngày 13 tháng 5, báo Mỹ <em>New York Herald Tribune</em> viết:</p><p></p><p>"Hoa Kỳ, cũng như Pháp, quan tâm đến việc thiết lập một quyền lực đủ mạnh để tập hợp mọi lực lượng trong nước và đương đầu với sự xâm lược của Cộng sản."</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 84080, member: 17223"] Thế nhưng, nhà cầm quyền Pháp vẫn cứ nuôi ảo tưởng có thể làm lay chuyển được lập trường của Hoa Kỳ. Ngày 19 tháng 4, đại sứ Pháp Couve de Murville đến gặp Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ. Tướng Collins được gọi về Washington để tham khảo ý kiến. Người Pháp lệnh cho Bảo Đại can thiệp. Ông này, vẫn từ thành phố Cannes, gửi đi một thông điệp trao quyền chỉ huy quân đội cho tướng Nguyễn Văn Vỹ, một phần tử thân Pháp, và mời Diệm sang Pháp để gặp. Ngày 21 tháng 4, Nguyễn Văn Thoại từ chức. Đó là viên bộ trưởng thứ 13 rời bỏ chính phủ của Diệm. Nhưng sự ủng hộ của Hoa Kỳ đã áp đảo tất cả mọi sự chống đối. Ngày 29 và 30 tháng 4, hai Thượng nghị sĩ đầy thế lực là Mansfield và Humphrey tuyên bố không úp mở: "Hoa Kỳ phải ủng hộ chính phủ lương thiện và đáng kính của ông Diệm. Cuộc đấu tranh đang diễn ra ở Nam Việt Nam là một cuộc đọ sức giữa hai thế lưc, một mà hiện thân là ông Diệm đại diện cho một chính phủ liêm khiết và trung thực và hai là dựa trên những phần tử bất chấp thế nào là liêm khiết và trung thực hoặc chẳng cần hiểu liêm khiết và trung thực nghĩa là gì." (Mansfield) Tổng thống Diệm là niềm hy bọng tốt đẹp nhất mà chúng ta có thể có được ở Nam Việt Nam. Ông ta là người thủ lĩnh của nhân dân mình, là người duy nhất có khả năng tập hợp một tỷ lệ rất lớn nhân dân mình. Nếu lúc này Hoa Kỳ thôi không ủng hộ ông ta nữa, thì đó là bằng chứng của sự yếu đuối và sự thiếu quyết đoán không thể nào tha thứ được... Nếu không có đủ chỗ cho hai người trong chính phủ của Nam Việt Nam thì Bảo Đại là kẻ phải ra đi." (Humphrey) Những lời tuyên bố vang dội này được đưa ra trong lúc tại Paris đang diễn ra cuộc hội đàm giữa đại sứu Hoa Kỳ Douglas Dillon với Edgar Faure. Trong khi chờ đợi Paris và Washington giàn xếp mối bất hòa thì quân Hòa Hảo vẫn tiếp tục quấy rối và những cuộc đụng độ giữa quân Bình Xuyên và quân của Diệm vẫn tiếp tục nổ ra trong khu vực Sài Gòn-Chợ Lớn. Ngày 1 tháng 5, tướng Ely cho 500 xe thiết giáp tuần tiễu trong nội đô Sài Gòn. Londres bắt đầu lo lắng trước sự nghiêm trọng của tình hình. Ngày 2 tháng 5 tại Paris bắt đầu khai mạc một hội nghị tay ba Pháp-Anh-Mỹ với sự tham dự của những nhân vật ở cấp cao nhất của ba chính phủ: Edgar Faure, Henri Laforest, Pinay về phía Pháp; Foster Dulles, Walter Robertson, Thứ trưởng Ngoại giao phụ trách Viễn Đông, Douglas Dillon về phía Hoa Kỳ; Mac Millan, Allen, Thứ trưởng phụ trách Viễn Đông và đại sứ Gladwyn Gebb về phía Anh Quốc. Kỳ hạn đầu tiên được quy định trong các Hiệp định Genève đã đến gần. Theo dự kiến thì vào tháng 7 nâm 1955, hai chính phủ Việt Nam của miền Bắc và miền Nam phải gặp nhau để chuẩn bị cho cuộc tổng tuyển cử năm 1956. Do đó, ba cường quốc phương Tây thống nhất với nhau để cùng có một thái độ chung. Cuộ hội nghị kết thúc ngày 12 tháng 5 với một sự nhất trí hoàn toàn giữa ba bên. Như lời thông cáo được đưa ra, nước Pháp chấp nhận chủ trương của Hoa Kỳ, tức là ủng hộ Diệm vô điều kiện và bỏ rơi Bảo Đại. Ngày 13 tháng 5, báo Mỹ [I]New York Herald Tribune[/I] viết: "Hoa Kỳ, cũng như Pháp, quan tâm đến việc thiết lập một quyền lực đủ mạnh để tập hợp mọi lực lượng trong nước và đương đầu với sự xâm lược của Cộng sản." [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
Top