Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 84071" data-attributes="member: 17223"><p>Hướng tới Mendès-France, Nghị sĩ phái cực hữu Fréderic-Dupont nói: "Chúng tôi đã thấy ông lên đường (tới Washington) mà trong lòng đầy hy vọng... Chúng tôi đã nghĩ rằng, với tác phong, sự năng động của mình... ông có thể trở về và mang theo một giải pháp Pháp-Mỹ làm chúng tôi thỏa mãn... Thế nhưng, chúng tôi có cảm tưởng rằng, thực ra, ông đã trở về hoàn toàn ngả theo luận điểm của người Mỹ... Cho nên chúng tôi đầy thất vọng. Thế mà, nếu có một vấn đề mà người Mỹ đáng lý phải tỏ ra hiểu biết đối với chúng ta, thì đó là vấn đề Đông Dương. Ông có vẻ muốn trao hết cho người Mỹ."</p><p></p><p>Ủy ban tài chính của QUốc hội, thông qua báo cáo viên của mình, cho rằng phải phong tỏa các khoản tín dụng cho Nam Việt Nam, bởi vì Chính phủ của Diệm là "một chính phủ tỏ ra hoàn toàn không hiệu quả, một Chính phủ, tôi xin nhắc lại, do Hoa Kỳ ủng hộ. Nam Việt Nam hiện cần phải có một Chính phủ mạnh, nhưng một Chính phủ như thế chỉ có thể có được nếu ở đấy bừng dậy một tinh thần đoàn kết dân tộc. Than ôi, chúng ta còn rất xa mới đạ được điều đó; Hoa Kỳ đã phạm phải những sai lầm nghiêm tọng."</p><p></p><p>Guy la Chambre, nhân danh Chính phủ, đã trả lời phe đối lập như sau:</p><p></p><p>"... Ngay từ năm 1953, họ (những đồng minh Hoa Kỳ của Pháp) đã có những trường hợp tỏ ra dè dặt không nói hết những gì họ nghĩ. Nhưng đến tháng 7 năm 1954 thì họ không còn úp mở nữa mà tuyên bố bảo lưu những ý kiến của họ khác với của chúng ta. Cụ thể hơn nữa, về vấn đề quân đội quốc gia của Việt Nam, người Mỹ không bằng lòng với những điều kiện mà chúng ta đã có để xây dựng và huấn luyện đội quân ấy. Những thất vọng của họ về vấn đề này có lẽ không thể không liên quan đến thái độ của họ cho đến lúc đó vẫn muốn gạt ra hoặc tỏ ý dè chừng với những người đứng đầu chính phủ Việt Nam dứt khoát thân Pháp... Vậy mà không những phải chung sức với nhau mà còn phải đi chung với nhau một đường lối chính trị... Nếu không tính đến tất cả những gì vừa mới nói ở trên thì chúng ta lại sa vào cái thế đơn thương độc mã ở Đông Dương, và cũng là chấp nhận nguy cơ phá vỡ khối đoàn kết của phương Tây. Nếu phá vỡ khối đoàn kết của họ thì tình thế còn nghiêm trọng hơn nữa. Bởi vì như thế đồng nghĩa với việc đặt lại vấn dề duy trì các mối quan hệ đồng minh của chúng ta, và những quan hệ đồng minh này lại bao trùm cả châu Âu và Viễn Đông. Chính phủ Việt Nam, qua lời đại sứ của họ ở Washington, đã không hề che giấu ý đồ muốn thúc đẩy nhanh nhịp độ hồi hương (của đội quân viễn chinh Pháp). trong những điều kiện như thế, Chính phủ Pháp ngay từ hôm nay, bắt đầu tổ chức và tiến hành việc giảm quân số của chúng ta."</p><p></p><p>Thế là, chính sách đã được minh định rõ ràng. Đó là nhân sự đoàn kết của phương Tây, trao lại tất cả vào tay người Mỹ, hy sinh các nhóm thân Pháp, hồi hương quân đội Pháp; về hiệp ước SEATO, Guy la Chambre khẳng định:</p><p></p><p>"Hẳn rằng đối với Nam Việt Nam, nhưng còn hơn nữa đối với Campuchia và Lào, hiệp ước này là thành quả quan trọng nhất mà chúng ta có được từ sau Genève, và đây là một bước quyết định trên con đường tiến tới tổ chức nền an ninh ở Đông Nam châu Á."</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 84071, member: 17223"] Hướng tới Mendès-France, Nghị sĩ phái cực hữu Fréderic-Dupont nói: "Chúng tôi đã thấy ông lên đường (tới Washington) mà trong lòng đầy hy vọng... Chúng tôi đã nghĩ rằng, với tác phong, sự năng động của mình... ông có thể trở về và mang theo một giải pháp Pháp-Mỹ làm chúng tôi thỏa mãn... Thế nhưng, chúng tôi có cảm tưởng rằng, thực ra, ông đã trở về hoàn toàn ngả theo luận điểm của người Mỹ... Cho nên chúng tôi đầy thất vọng. Thế mà, nếu có một vấn đề mà người Mỹ đáng lý phải tỏ ra hiểu biết đối với chúng ta, thì đó là vấn đề Đông Dương. Ông có vẻ muốn trao hết cho người Mỹ." Ủy ban tài chính của QUốc hội, thông qua báo cáo viên của mình, cho rằng phải phong tỏa các khoản tín dụng cho Nam Việt Nam, bởi vì Chính phủ của Diệm là "một chính phủ tỏ ra hoàn toàn không hiệu quả, một Chính phủ, tôi xin nhắc lại, do Hoa Kỳ ủng hộ. Nam Việt Nam hiện cần phải có một Chính phủ mạnh, nhưng một Chính phủ như thế chỉ có thể có được nếu ở đấy bừng dậy một tinh thần đoàn kết dân tộc. Than ôi, chúng ta còn rất xa mới đạ được điều đó; Hoa Kỳ đã phạm phải những sai lầm nghiêm tọng." Guy la Chambre, nhân danh Chính phủ, đã trả lời phe đối lập như sau: "... Ngay từ năm 1953, họ (những đồng minh Hoa Kỳ của Pháp) đã có những trường hợp tỏ ra dè dặt không nói hết những gì họ nghĩ. Nhưng đến tháng 7 năm 1954 thì họ không còn úp mở nữa mà tuyên bố bảo lưu những ý kiến của họ khác với của chúng ta. Cụ thể hơn nữa, về vấn đề quân đội quốc gia của Việt Nam, người Mỹ không bằng lòng với những điều kiện mà chúng ta đã có để xây dựng và huấn luyện đội quân ấy. Những thất vọng của họ về vấn đề này có lẽ không thể không liên quan đến thái độ của họ cho đến lúc đó vẫn muốn gạt ra hoặc tỏ ý dè chừng với những người đứng đầu chính phủ Việt Nam dứt khoát thân Pháp... Vậy mà không những phải chung sức với nhau mà còn phải đi chung với nhau một đường lối chính trị... Nếu không tính đến tất cả những gì vừa mới nói ở trên thì chúng ta lại sa vào cái thế đơn thương độc mã ở Đông Dương, và cũng là chấp nhận nguy cơ phá vỡ khối đoàn kết của phương Tây. Nếu phá vỡ khối đoàn kết của họ thì tình thế còn nghiêm trọng hơn nữa. Bởi vì như thế đồng nghĩa với việc đặt lại vấn dề duy trì các mối quan hệ đồng minh của chúng ta, và những quan hệ đồng minh này lại bao trùm cả châu Âu và Viễn Đông. Chính phủ Việt Nam, qua lời đại sứ của họ ở Washington, đã không hề che giấu ý đồ muốn thúc đẩy nhanh nhịp độ hồi hương (của đội quân viễn chinh Pháp). trong những điều kiện như thế, Chính phủ Pháp ngay từ hôm nay, bắt đầu tổ chức và tiến hành việc giảm quân số của chúng ta." Thế là, chính sách đã được minh định rõ ràng. Đó là nhân sự đoàn kết của phương Tây, trao lại tất cả vào tay người Mỹ, hy sinh các nhóm thân Pháp, hồi hương quân đội Pháp; về hiệp ước SEATO, Guy la Chambre khẳng định: "Hẳn rằng đối với Nam Việt Nam, nhưng còn hơn nữa đối với Campuchia và Lào, hiệp ước này là thành quả quan trọng nhất mà chúng ta có được từ sau Genève, và đây là một bước quyết định trên con đường tiến tới tổ chức nền an ninh ở Đông Nam châu Á." [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
Top