Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 84068" data-attributes="member: 17223"><p>Chắc chắn, một Chính phủ thực sự thuộc phái tả ắt đã có đủ dũng khí để theo đuổi một chính sách như thế. Tuy nhiên, Chính phủ Pháp vào thời điểm năm 1954 đã không sẵn sàng ủng hộ phong trào giải phóng dân tộc của nhân dân một nước thuộc địa và đồng thời làm mất lòng nước Mỹ. Trút hết gánh nặng cho Hoa Kỳ để họ tiếp tục cuộc đấu tranh mà chủ nghĩa thực dân Pháp đã không còn đủ sức để theo đuổi ở châu Á. Đường lối mà nhà cầm quyền Pháp lúc bấy giờ đã theo là như vậy.</p><p></p><p>Nhưng người ta không bán rẻ như bán hàng đồng nát cả một xứ thuộc địa đã chiếm được từ 90 năm nay. Hầu hết mọi hoạt động công nghiệp và thương mại quan trọng ở Nam Việt Nam vẫn còn là của Pháp. Cho nên, phải cố mà vớt vát cho được cái phần thiết yếu. Một nhà báo Pháp có mặt ở Sài Gòn lúc ký hiệp định đình chiến, đã miêu tả tâm trạng của đồng bào mình ở thành phố này như sau:</p><p></p><p>"Con đường Catinat và cả thành phố Sài Gòn nữa, rồi sẽ ra sao ? Số phận nào sẽ dành cho cái thành phố đã được người ta cho mọc lên quá nhanh này, nơi mà tất cả những doanh trại lớn đều là của Pháp, nơi mà 90% các nhà máy và tất cả các công sở đều nằm trong tay đồng bào chúng ta ? Câu hỏi này đã ám ảnh tâm trí của tất cả mọi người Pháp ở Sài Gòn, từ người chủ hàng ăn nhỏ cho đến nhà kinh doanh đầy quyền lực, từ những nhân viên làm công cho hãng Descours Cabaud đến ông giám độc Ngân hàng Đông Dương. Tất cả họ đều đang ngồi đó, ủ rũ trong sự chờ đợi và lo âu, giữa muôn nghìn tiếng đồn để cố lần cho ra một sự thật. Tùy theo họ là người có lực hay là kẻ bần cùng, họ khoe khoang là mình đã bỏ vốn đầu tư ở châu Phi rồi, hoặc là than thân trách phận trâu chậm phải uống nước đục."[28]</p><p></p><p>Tạm thời trước mắt, vị trí về quân sự và pháp lý của Pháp vẫn còn quá mạnh, Hoa Kỳ và Diệm chưa thể tước đi của họ vừa quyền lãnh đạo chính trị lẫn các vị trí kinh tế. Hoa Kỳ và Diệm còn phải cần đến Pháp, nếu không là đồng lõa thì chí ít cũng im lặng đồng tình để cản trở việc thi hành các Hiệp định Genève. Chưa đến thời điểm Hoa Kỳ đầu tư vào Việt Nam. Những tính toán về chiến lược và chính trị còn chiếm ưu thế đối với các lợi ích kinh tế. Người ta không cứu được anh chàng người Pháp chủ tiệm ăn nhỏ bé, nhưng ông trùm kinh doanh người Pháp đầy thế lực thì rốt cuộc vẫn duy trì được vị trí của mình nhờ một thỏa thuận giữa hai Chính phủ Pháp và Mỹ.</p><p>__________________________________________________ __</p><p>[28] Henri Amouroux, <em>Croix sur l'Indochine</em> trang 26 (Vĩnh biệt Đông Dương).</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 84068, member: 17223"] Chắc chắn, một Chính phủ thực sự thuộc phái tả ắt đã có đủ dũng khí để theo đuổi một chính sách như thế. Tuy nhiên, Chính phủ Pháp vào thời điểm năm 1954 đã không sẵn sàng ủng hộ phong trào giải phóng dân tộc của nhân dân một nước thuộc địa và đồng thời làm mất lòng nước Mỹ. Trút hết gánh nặng cho Hoa Kỳ để họ tiếp tục cuộc đấu tranh mà chủ nghĩa thực dân Pháp đã không còn đủ sức để theo đuổi ở châu Á. Đường lối mà nhà cầm quyền Pháp lúc bấy giờ đã theo là như vậy. Nhưng người ta không bán rẻ như bán hàng đồng nát cả một xứ thuộc địa đã chiếm được từ 90 năm nay. Hầu hết mọi hoạt động công nghiệp và thương mại quan trọng ở Nam Việt Nam vẫn còn là của Pháp. Cho nên, phải cố mà vớt vát cho được cái phần thiết yếu. Một nhà báo Pháp có mặt ở Sài Gòn lúc ký hiệp định đình chiến, đã miêu tả tâm trạng của đồng bào mình ở thành phố này như sau: "Con đường Catinat và cả thành phố Sài Gòn nữa, rồi sẽ ra sao ? Số phận nào sẽ dành cho cái thành phố đã được người ta cho mọc lên quá nhanh này, nơi mà tất cả những doanh trại lớn đều là của Pháp, nơi mà 90% các nhà máy và tất cả các công sở đều nằm trong tay đồng bào chúng ta ? Câu hỏi này đã ám ảnh tâm trí của tất cả mọi người Pháp ở Sài Gòn, từ người chủ hàng ăn nhỏ cho đến nhà kinh doanh đầy quyền lực, từ những nhân viên làm công cho hãng Descours Cabaud đến ông giám độc Ngân hàng Đông Dương. Tất cả họ đều đang ngồi đó, ủ rũ trong sự chờ đợi và lo âu, giữa muôn nghìn tiếng đồn để cố lần cho ra một sự thật. Tùy theo họ là người có lực hay là kẻ bần cùng, họ khoe khoang là mình đã bỏ vốn đầu tư ở châu Phi rồi, hoặc là than thân trách phận trâu chậm phải uống nước đục."[28] Tạm thời trước mắt, vị trí về quân sự và pháp lý của Pháp vẫn còn quá mạnh, Hoa Kỳ và Diệm chưa thể tước đi của họ vừa quyền lãnh đạo chính trị lẫn các vị trí kinh tế. Hoa Kỳ và Diệm còn phải cần đến Pháp, nếu không là đồng lõa thì chí ít cũng im lặng đồng tình để cản trở việc thi hành các Hiệp định Genève. Chưa đến thời điểm Hoa Kỳ đầu tư vào Việt Nam. Những tính toán về chiến lược và chính trị còn chiếm ưu thế đối với các lợi ích kinh tế. Người ta không cứu được anh chàng người Pháp chủ tiệm ăn nhỏ bé, nhưng ông trùm kinh doanh người Pháp đầy thế lực thì rốt cuộc vẫn duy trì được vị trí của mình nhờ một thỏa thuận giữa hai Chính phủ Pháp và Mỹ. __________________________________________________ __ [28] Henri Amouroux, [I]Croix sur l'Indochine[/I] trang 26 (Vĩnh biệt Đông Dương). [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
Top