Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 84066" data-attributes="member: 17223"><p>Đại tá Ragtime lại có cách độc đáo riêng của mình để chinh phục cảm tình của người dân Sarkhan. Ông ta thổi kèn ác-mô-ni-ca trên đường phố, để tranh thủ cảm tình của nhân dân. Ông ta giành được lòng tin của các ông hoàng và các sứ thần của đất nước này bằng thuật xem tướng tay. Trung ta Wolchek thì có kinh nghiệm về chiếng tranh cách mạng ở triều Tiên, đã đọc kỹ các tác phẩm của Mao Trạch Đông; viên quan tư người Pháp Monet chính là nhờ ông ta mách nước cho mà đã đánh thắng được trận thắng duy nhất của người Pháp trong suốt cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Tom Knox, người bang Iowa, có tính mê nuôi gà con. Tham vọng to lớn của cuộc đời ông ta là gây được giống gà mái đẻ quanh năm suốt 365 ngày. Sau một năm sống ở Campuchia, ông ta đã dạy cho người bản xứ biiets chăm sóc gà con bằng cách cho chúng ăn thức ăn có chất canxi và biết làm đồ hộp trái cây. Tom đã trở thành thần tượng của người Campuchia.Nhà hoạt động công đoàn Asch lại có tài ngoại giao hơn nhiều so với tất cả các nhân viên của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ; đơn thương độc mã trong một hội nghị về châu Á, thế mà ông ta đã biết cách vớt vát được thể diện cho các đại biểu của châu Á. Homer Atkinh và vợ là Emma đến ở trong một ngôi làng của người Sarkhan, cùng với một người thợ máy bản xứ, họ đã lắp ráp được một cái máy bơm đơn sơ nhưng thích hợp với trình độ sử dụng của người bản xứ, giúp cho việc đưa nước vào ruộng được dễ dàng hơn. Emma đã nảy ra ý tưởng tuyệt vời là bày cho các bà già người Sarkhan biết nối thêm một cái cán vào chiếc chổi cổ truyền của họ, giúp cho họ có thể đứng thẳng lưng mà quét, còn Emma được từ toàn thể phụ nữ nước này lòng biết ơn vĩnh cửu. Cầm đầu những người Mỹ tốt bụng này là ông đại sứ kiểu mới Gilbert Mac White chuyên cần, kiên nhẫn, thực tế.</p><p></p><p>Tất cả các nhân vật của cuốn <em>Người Mỹ bình dân</em> đều đã trải qua tập sự trong đại chiến thứ hai hoặc cuộc chiến tranh triều Tiên. Là những anh chàng to con "thân thể rắn chắc và cuồn cuộn bắp thịt", họ đã từng thực hiện những chiến công và đã trở về nhà lo công việc của riêng mình. Đương nhiên, những công việc kinh doanh phát đạt, vì họ biết cách làm ăn. Và họ cho rằng nếu công việc kinh doanh của Hoa Kỳ ở Việt Nam không suôn sẻ thì chính là do các viên đại sứ và những cố vấn của họ không biết cách làm ăn, để cho bọn Cộng sản đánh lừa như lừa những doanh nhân không có kinh nghiệm.</p><p></p><p>Tất cả mọi hành vi của họ, kể cả của ông cố đạo dòng Tên, đều mang dấu ấn của chủ nghĩa thực dụng rất đặc thù của người Mỹ. Chính với cung cách thực dụng đó mà cha Finian đã học tiếng Miến một cách đơn giản nhất trần đời: "... Ông ta hỏi tên của mỗi một đồ vật mà ông ta trông thấy, bằng cách dùng ngón tay để chỉ. Lá, cây, nước, lớn, nhỏ, đi, nhảy, mây, bàn chân, mũi, miệng... Và ông ta đã kinh ngạc khi nhận ra rằng số từ thiết yêu của một ngôn ngữ không nhiều cho lắm. Ngữ pháp tiếng Miến nhập vào ông ta lúc nào ông ta cũng không biết, và chỉ sau bốn tuần, ông đã nói được những câu đơn giản. Ông ta muốn rằng những câu phức tạp được nói ra bằng những câu đơn giản và ông tin chắc rằng việc đó là có thể làm được. Ông cha dòng Tên chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sắm một cuốn từ điển song ngữ Miến-Anh mặc dù người Anh trước đó đã kịp phát hành, và ông ta cũng chưa hề nghĩ rằng một ngôn ngữ biểu đạt những nhu cầu của một nền văn minh già cỗi lại nhất thiết phải phức tạp. Đại sứ Mac White chẳng hề quan tâm đến người đồng sự của mình là đại tá Ragtime chinh phục được lòng tin của các nhà ngoại giao châu Á bằng thuật xem bói tay, điều thiết yếu là đạt cho được kết quả, bởi vì ai cũng biết rằng tất cả mọi người châu Á đều mê tín. Tất cả mọi người châu Á đều không kiếm tìm điều gì khác hơn là việc giữ thể diện cho mình. Giá như người đại diện của Hoa Kỳ trước đây đã biết cách để không làm mất lòng người đại diện của Ấn Độ, thì hẳn từ lâu rồi nước Ấn Độ đã chấp nhận các căn cứ nguyên tử trên lãnh thổ của mình. Đương đầu với Hoa Kỳ là bọn Cộng sản, xảo quyệt và độc ác. Chúng kích động dân chúng chống lại người da trắng, cài người của chúng vào trong đám đông nông dân, dùng súng lục và súng tiều liên để bắt mọi người theo chúng. Bọn Việt Minh móc mắt những binh lính người Phi bị chúng bắt làm tù binh, cắt đứt thanh quản cua những người lính Bảo Đại mà chúng tóm được. Làm sao có thể bỏ mặc các đám đông dân chúng tay không trước sự đe dọa của Cộng sản ? Người Pháp đến trước người Mỹ, đã làm hỏng tất cả."</p><p></p><p>Giáo hội Thiên chúa giáo đương nhiên sẽ giúp một tay vào công cuộc vĩ đại này. Ngày 16 tháng 1 năm 1955, một buổi lễ trọng thể đã được cử hành tại nhà thờ lớn Saint Patrick ở New York, để đón chào Hồng y giáo chủ Spellman vừa trở về từ châu Á sau một chuyến đi kéo dàu 36 ngày; bài rao giảng trong buổi lễ nói:</p><p></p><p>"Chúng ta hãy cầu xin Đức Chúa Trời hãy cho tất cả các dân tộc thấy rằng con đường duy nhất để đảm bảo một nền hòa bình lâu dài, giữa họ với nhau và giữa các quốc gia là sự liên hiệp với Bà Mẹ của tất cả các Giáo hội dưới quyền của vị giáo chủ duy nhất là Đức Giáo hoàng. Người kế vị của thánh tông đồ Phao-lồ, đại diện của Đấng Kito trên trái đất này."</p><p></p><p>Hồng y giáo chủ Spellman đã đặt Nam Việt Nam và Ngô Đình Diệm dưới đôi cánh che chở của mình, và nhân vật sáng giá nhất trong cuốn <em>Người Mỹ bình dân</em> là ông cố đạo dòng Tên Finian, mà những người noi gương và thi đua với ông ta đã tản đi khắp hang cùng ngõ hẻm xứ Tây Nguyên của Nam Việt Nam, tìm cách dụ dỗ các bộ lạc ở những vùng này theo về với Diệm. Cũng như chủ nghĩa thực dân cũ, chủ nghĩa thực dân mới cũng tìm cách tự tạo cho mình một hệ tư tưởng. Chắc chắn rằng có một số người Mỹ ít nhiều ngây thơ tin theo cho rằng mình đến Việt Nam là để phân phát cái nền văn minh hay ho tốt đẹp của đạo Cơ đốc và phương Tây.</p><p></p><p>Thế là chưa đầy hai năm sau ngày đình chiến, Hoa Kỳ đã hất cẳng cường quốc thực dân cũ; quả là chính sách của Pháp trong những năm 1954-1956 đã tạo cho người Mỹ rất nhiều thuận lợi.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 84066, member: 17223"] Đại tá Ragtime lại có cách độc đáo riêng của mình để chinh phục cảm tình của người dân Sarkhan. Ông ta thổi kèn ác-mô-ni-ca trên đường phố, để tranh thủ cảm tình của nhân dân. Ông ta giành được lòng tin của các ông hoàng và các sứ thần của đất nước này bằng thuật xem tướng tay. Trung ta Wolchek thì có kinh nghiệm về chiếng tranh cách mạng ở triều Tiên, đã đọc kỹ các tác phẩm của Mao Trạch Đông; viên quan tư người Pháp Monet chính là nhờ ông ta mách nước cho mà đã đánh thắng được trận thắng duy nhất của người Pháp trong suốt cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Tom Knox, người bang Iowa, có tính mê nuôi gà con. Tham vọng to lớn của cuộc đời ông ta là gây được giống gà mái đẻ quanh năm suốt 365 ngày. Sau một năm sống ở Campuchia, ông ta đã dạy cho người bản xứ biiets chăm sóc gà con bằng cách cho chúng ăn thức ăn có chất canxi và biết làm đồ hộp trái cây. Tom đã trở thành thần tượng của người Campuchia.Nhà hoạt động công đoàn Asch lại có tài ngoại giao hơn nhiều so với tất cả các nhân viên của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ; đơn thương độc mã trong một hội nghị về châu Á, thế mà ông ta đã biết cách vớt vát được thể diện cho các đại biểu của châu Á. Homer Atkinh và vợ là Emma đến ở trong một ngôi làng của người Sarkhan, cùng với một người thợ máy bản xứ, họ đã lắp ráp được một cái máy bơm đơn sơ nhưng thích hợp với trình độ sử dụng của người bản xứ, giúp cho việc đưa nước vào ruộng được dễ dàng hơn. Emma đã nảy ra ý tưởng tuyệt vời là bày cho các bà già người Sarkhan biết nối thêm một cái cán vào chiếc chổi cổ truyền của họ, giúp cho họ có thể đứng thẳng lưng mà quét, còn Emma được từ toàn thể phụ nữ nước này lòng biết ơn vĩnh cửu. Cầm đầu những người Mỹ tốt bụng này là ông đại sứ kiểu mới Gilbert Mac White chuyên cần, kiên nhẫn, thực tế. Tất cả các nhân vật của cuốn [I]Người Mỹ bình dân[/I] đều đã trải qua tập sự trong đại chiến thứ hai hoặc cuộc chiến tranh triều Tiên. Là những anh chàng to con "thân thể rắn chắc và cuồn cuộn bắp thịt", họ đã từng thực hiện những chiến công và đã trở về nhà lo công việc của riêng mình. Đương nhiên, những công việc kinh doanh phát đạt, vì họ biết cách làm ăn. Và họ cho rằng nếu công việc kinh doanh của Hoa Kỳ ở Việt Nam không suôn sẻ thì chính là do các viên đại sứ và những cố vấn của họ không biết cách làm ăn, để cho bọn Cộng sản đánh lừa như lừa những doanh nhân không có kinh nghiệm. Tất cả mọi hành vi của họ, kể cả của ông cố đạo dòng Tên, đều mang dấu ấn của chủ nghĩa thực dụng rất đặc thù của người Mỹ. Chính với cung cách thực dụng đó mà cha Finian đã học tiếng Miến một cách đơn giản nhất trần đời: "... Ông ta hỏi tên của mỗi một đồ vật mà ông ta trông thấy, bằng cách dùng ngón tay để chỉ. Lá, cây, nước, lớn, nhỏ, đi, nhảy, mây, bàn chân, mũi, miệng... Và ông ta đã kinh ngạc khi nhận ra rằng số từ thiết yêu của một ngôn ngữ không nhiều cho lắm. Ngữ pháp tiếng Miến nhập vào ông ta lúc nào ông ta cũng không biết, và chỉ sau bốn tuần, ông đã nói được những câu đơn giản. Ông ta muốn rằng những câu phức tạp được nói ra bằng những câu đơn giản và ông tin chắc rằng việc đó là có thể làm được. Ông cha dòng Tên chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sắm một cuốn từ điển song ngữ Miến-Anh mặc dù người Anh trước đó đã kịp phát hành, và ông ta cũng chưa hề nghĩ rằng một ngôn ngữ biểu đạt những nhu cầu của một nền văn minh già cỗi lại nhất thiết phải phức tạp. Đại sứ Mac White chẳng hề quan tâm đến người đồng sự của mình là đại tá Ragtime chinh phục được lòng tin của các nhà ngoại giao châu Á bằng thuật xem bói tay, điều thiết yếu là đạt cho được kết quả, bởi vì ai cũng biết rằng tất cả mọi người châu Á đều mê tín. Tất cả mọi người châu Á đều không kiếm tìm điều gì khác hơn là việc giữ thể diện cho mình. Giá như người đại diện của Hoa Kỳ trước đây đã biết cách để không làm mất lòng người đại diện của Ấn Độ, thì hẳn từ lâu rồi nước Ấn Độ đã chấp nhận các căn cứ nguyên tử trên lãnh thổ của mình. Đương đầu với Hoa Kỳ là bọn Cộng sản, xảo quyệt và độc ác. Chúng kích động dân chúng chống lại người da trắng, cài người của chúng vào trong đám đông nông dân, dùng súng lục và súng tiều liên để bắt mọi người theo chúng. Bọn Việt Minh móc mắt những binh lính người Phi bị chúng bắt làm tù binh, cắt đứt thanh quản cua những người lính Bảo Đại mà chúng tóm được. Làm sao có thể bỏ mặc các đám đông dân chúng tay không trước sự đe dọa của Cộng sản ? Người Pháp đến trước người Mỹ, đã làm hỏng tất cả." Giáo hội Thiên chúa giáo đương nhiên sẽ giúp một tay vào công cuộc vĩ đại này. Ngày 16 tháng 1 năm 1955, một buổi lễ trọng thể đã được cử hành tại nhà thờ lớn Saint Patrick ở New York, để đón chào Hồng y giáo chủ Spellman vừa trở về từ châu Á sau một chuyến đi kéo dàu 36 ngày; bài rao giảng trong buổi lễ nói: "Chúng ta hãy cầu xin Đức Chúa Trời hãy cho tất cả các dân tộc thấy rằng con đường duy nhất để đảm bảo một nền hòa bình lâu dài, giữa họ với nhau và giữa các quốc gia là sự liên hiệp với Bà Mẹ của tất cả các Giáo hội dưới quyền của vị giáo chủ duy nhất là Đức Giáo hoàng. Người kế vị của thánh tông đồ Phao-lồ, đại diện của Đấng Kito trên trái đất này." Hồng y giáo chủ Spellman đã đặt Nam Việt Nam và Ngô Đình Diệm dưới đôi cánh che chở của mình, và nhân vật sáng giá nhất trong cuốn [I]Người Mỹ bình dân[/I] là ông cố đạo dòng Tên Finian, mà những người noi gương và thi đua với ông ta đã tản đi khắp hang cùng ngõ hẻm xứ Tây Nguyên của Nam Việt Nam, tìm cách dụ dỗ các bộ lạc ở những vùng này theo về với Diệm. Cũng như chủ nghĩa thực dân cũ, chủ nghĩa thực dân mới cũng tìm cách tự tạo cho mình một hệ tư tưởng. Chắc chắn rằng có một số người Mỹ ít nhiều ngây thơ tin theo cho rằng mình đến Việt Nam là để phân phát cái nền văn minh hay ho tốt đẹp của đạo Cơ đốc và phương Tây. Thế là chưa đầy hai năm sau ngày đình chiến, Hoa Kỳ đã hất cẳng cường quốc thực dân cũ; quả là chính sách của Pháp trong những năm 1954-1956 đã tạo cho người Mỹ rất nhiều thuận lợi. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Việt Nam Hiện Đại (1946 - 1975)
Miền Nam Việt Nam từ sau Điện Biên Phủ
Top