Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Mặt Trời Bé Con (truyện ngắn)
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Butchi" data-source="post: 1193" data-attributes="member: 7"><p>Ông ngoại thường bồng em xem truyền hình. Một hôm, hai ông cháu xem buổi lễ tuyên dương những phụ nữ thành đạt. Họ là bác sĩ, kỹ sư, doanh nhân, nhà quản lý…có chức vụ cao. Xem một hồi ông ngoại cúi xuống nói với em :</p><p></p><p>- Lớn lên con cũng làm như mấy bà đó nghen con? </p><p></p><p>Các bà ấy giỏi thật đấy. Các bà đã nâng cao vị trí, vai trò của phụ nữ trong xã hội; đã gởi một thông điệp cho mọi người biết rằng phụ nữ thành đạt không còn cá biệt, phụ nữ bây giờ không chỉ là nội tướng, không phải là món đồ chơi cho đàn ông mua vui, giải trí. Tuy nhiên, phúc lợi do các bà làm ra chỉ vài ngàn, vài vạn người được hưởng là tối đa chứ đâu đến toàn xã hội. Em la hét, chòi đạp, cào cấu vào người ông ngoại để biểu lộ bất đồng tình. Ông vỗ về và xin lỗi em :</p><p></p><p>- Ông xin lỗi con! Nếu con không chịu thì thôi ông không nói nữa chứ làm gì dữ vậy. Ngoan đi ông thương. </p><p></p><p>Em ngồi im. Ông bồng em xuống nhà sau khoe với bà mọi chuyện. Bà ôm em hôn chùn chụt. </p><p></p><p>Lần khác, khi thấy bà ngoại trưởng nước Mỹ đi công du nước ngoài, được người ta đón tiếp rầm rộ, “tiền hô hậu ủng” rất oai, ông ngoại lại muốn em sau nầy cũng được như bà ấy. Em lại phản đối như lần đầu. Ông ngoại lại vỗ về, xin lỗi em. Tuy bà nầy đã nâng vị trí, vai trò của phụ nữ lên tầm cao mới, quyền hạn và nhiệm vụ cũng rộng hơn những bà trước nhưng chẳng qua là một nhà du thuyết, đem ba tấc lưỡi thuyết phục người ta theo mệnh lệnh chứ không có quyền quyết định thì đâu có ngon. </p><p></p><p>Từ đó về sau, dù thấy những phụ nữ nổi tiếng khác như ca sĩ, diễn viên điện ảnh, người mẫu, hoa hậu…xuất hiện trên truyền hình ông ngoại cũng không đề cập như hai lần trước. Mãi cho đến hôm hai ông cháu xem cuộc họp của các nước G8. Khi thấy bà Thủ tướng nước Đức phát biểu em rất thích thú, hai tay chớp chớp liên tục, miệng nói bi bô và cười khắc khắc. Ông tôi ngạc nhiên nói:</p><p></p><p>- Con nhỏ nầy bữa nay ngộ ghê ta ơi! Bộ mày thích bà ấy lắm sao? Hay mày muốn làm thủ tướng? Ông hỏi em. </p><p></p><p>Em ngước lên nhìn ông toét miệng cười và đưa tay rờ cằm ông. Vâng! Trong tương lai con sẽ là nữ thủ tướng đầu tiên của nước mình, ông ngoại ơi!</p><p></p><p> </p><p>Tháng 3.2009</p><p> </p><p></p><p>TRƯƠNG HOÀNG MINH - Văn Chương Việt</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Butchi, post: 1193, member: 7"] Ông ngoại thường bồng em xem truyền hình. Một hôm, hai ông cháu xem buổi lễ tuyên dương những phụ nữ thành đạt. Họ là bác sĩ, kỹ sư, doanh nhân, nhà quản lý…có chức vụ cao. Xem một hồi ông ngoại cúi xuống nói với em : - Lớn lên con cũng làm như mấy bà đó nghen con? Các bà ấy giỏi thật đấy. Các bà đã nâng cao vị trí, vai trò của phụ nữ trong xã hội; đã gởi một thông điệp cho mọi người biết rằng phụ nữ thành đạt không còn cá biệt, phụ nữ bây giờ không chỉ là nội tướng, không phải là món đồ chơi cho đàn ông mua vui, giải trí. Tuy nhiên, phúc lợi do các bà làm ra chỉ vài ngàn, vài vạn người được hưởng là tối đa chứ đâu đến toàn xã hội. Em la hét, chòi đạp, cào cấu vào người ông ngoại để biểu lộ bất đồng tình. Ông vỗ về và xin lỗi em : - Ông xin lỗi con! Nếu con không chịu thì thôi ông không nói nữa chứ làm gì dữ vậy. Ngoan đi ông thương. Em ngồi im. Ông bồng em xuống nhà sau khoe với bà mọi chuyện. Bà ôm em hôn chùn chụt. Lần khác, khi thấy bà ngoại trưởng nước Mỹ đi công du nước ngoài, được người ta đón tiếp rầm rộ, “tiền hô hậu ủng” rất oai, ông ngoại lại muốn em sau nầy cũng được như bà ấy. Em lại phản đối như lần đầu. Ông ngoại lại vỗ về, xin lỗi em. Tuy bà nầy đã nâng vị trí, vai trò của phụ nữ lên tầm cao mới, quyền hạn và nhiệm vụ cũng rộng hơn những bà trước nhưng chẳng qua là một nhà du thuyết, đem ba tấc lưỡi thuyết phục người ta theo mệnh lệnh chứ không có quyền quyết định thì đâu có ngon. Từ đó về sau, dù thấy những phụ nữ nổi tiếng khác như ca sĩ, diễn viên điện ảnh, người mẫu, hoa hậu…xuất hiện trên truyền hình ông ngoại cũng không đề cập như hai lần trước. Mãi cho đến hôm hai ông cháu xem cuộc họp của các nước G8. Khi thấy bà Thủ tướng nước Đức phát biểu em rất thích thú, hai tay chớp chớp liên tục, miệng nói bi bô và cười khắc khắc. Ông tôi ngạc nhiên nói: - Con nhỏ nầy bữa nay ngộ ghê ta ơi! Bộ mày thích bà ấy lắm sao? Hay mày muốn làm thủ tướng? Ông hỏi em. Em ngước lên nhìn ông toét miệng cười và đưa tay rờ cằm ông. Vâng! Trong tương lai con sẽ là nữ thủ tướng đầu tiên của nước mình, ông ngoại ơi! Tháng 3.2009 TRƯƠNG HOÀNG MINH - Văn Chương Việt [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Mặt Trời Bé Con (truyện ngắn)
Top