Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Mật Mã Da Vinci
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 15264" data-attributes="member: 6"><p><strong><span style="color: red">Mở đầu : NHỮNG SỰ VIỆC CÓ THẬT</span></strong></p><p> </p><p> </p><p> <span style="color: DarkOliveGreen">Ông phụ trách bảo tàng cảm thấy sợ thót người. Làm sao hắn có thể biết điều này? </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> "Tối nay! Châu sẽ về Hợp Phố. Nói tôi biết nó được giấu ở đâu thì ông sẽ sống". Hắn chĩa súng vào đầu ông. "Đó có phải là một bí mật bõ cho ông chết vì nó không?". </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Saunière nghẹt thở. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Hắn nghiêng đầu, nhắm qua nòng súng. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Saunière giơ tay lên che chắn: "Khoan đã". Ông nói chậm rãi. "Tôi sẽ nói cho ông những gì ông cần biết". Người phụ trách bảo tàng nói những lời tiếp theo một cách cẩn trọng. Điều ông nói là một lời nói dối mà ông đã ôn tập nhiều lần và lần nào ông cũng cầu sao sẽ không bao giờ phải dùng đến nó. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Khi người phụ trách bảo tàng nói xong, kẻ tấn công ông tủm tỉm cười đắc ý: "Phải. Đó chính xác là những gì mấy người kia đã nói với tôi". </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Saunière giậl bắn người. Mấy người kia? </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> "Tôi cũng dã tìm thấy bọn họ", tên to con chế giễu "cả ba người. Họ khẳng định những gì ông vừa nói". </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Không thể thế được! Nhân thân thật của người phụ trách bảo tàng, của ba pháp quan (2) cũng thiêng liêng gần như điều bí mật cổ xưa mà họ bảo vệ. Giờ đây, Saunière hiểu ra rằng những cùng với nhân thâncủa ông, theo một thủ tục nghiêm khắc, đã nói dối hệt như ông trước khi họ chết. Đó là một phần của nghi thức. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Kẻ tấn công lại ngắm súng: "Khi ông chết đi, tôi sẽ là người duy nhất biết sự thật". </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Sự thật. Trong giây lát, người phụ trách bảo tàng chợt hiểu ra sự kinh khủng thực sự của tình thế. ếu mình chết, sự thật sẽ biến mất mãi mãi. Theo bản năng, ông cuống cuồng bò tìm chỗ trốn. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Súng nổ, và Saunière cảm thấy bỏng rát khi viên đạn găm vào bụng. Ông ngã về phía trước… vật lộn với cái đau. Từ từ, Saunière lật ngửa người, ngoái nhìn kẻ tấn công qua song sắt. Tên này đang ngắm phát súng kết liễu vào đầu Saunière. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Saunière nhắm mắt lại, những ý nghĩ của ông như một cơn bão lốc lẫn lộn cả sợ hãi và tiếc nuối. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Tiếng "cạch" của ổ đạn rỗng vang vọng trong hành lang. Ông phụ trách bảo tàng mở choàng mắt. </span></p><p></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"> Tên kia liếc nhìn khẩu súng, vẻ thích thú. Hắn toan nạp kẹp đạn thứ hai, nhưng rồi dường như suy tính lại, hắn cười khẩy bình thản nhìn bụng Saunière: "Công việc của tôi ở đây đã hoàn tất". </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p> <span style="color: DarkOliveGreen">Người phụ trách bảo tàng nhìn xuống và thấy vết đạn trên áo sơmi lanh trắng của mình. Một vòng tròn máu viền quanh vết đạn bên dưới xương ức khoảng dăm phân. Trúng bụng mình.. .</span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Tệ thay, viên đạn đã không trúng tim ông. Là cựu chiến binh của la Guerre d Algerre (3) , trước đây, ông đã từng chứng kiến cái kiểu chết kéo dài khủng khiếp này. Trong vòng mười lăm phút, ông sẽ sống cho đến khi axit trong dạ dày thấm vào khoang ngực và từ từ đầu độc ông từ bên trong. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">"Đau đớn là tốt, thưa quý ông", hắn nói. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Rồi bỏ đi. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Giờ đây khi chỉ còn lại một mình, Jacques Saunière quay sang nhìn trân trối vào cánh cổng sắt. Ông đã mắc kẹt, và các cửa không thể được mở lại ít nhất trong vòng hai mươi phút. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Đến khi có ai đó đến được chỗ ông, thì ông đã chết. Ngay cả như thế, thì nỗi sợ hãi giờ đây đang siết chặt tim ông còn lớn hơn nhiều so với nỗi sợ về cái chết của chính bản thân ông. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Mình phải truyền lại bí mật này. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Chệnh choạng đứng dậy, ông tưởng tượng ra cảnh ba giáo hữu của mình bị sát hại. Ông nghĩ về các thế hệ trước họ… về sứ mệnh mà tất cả bọn họ đã được ủy thác. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Một chuỗi kiến thức liên tục không đứt đoạn. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Đùng một cái, giờ đây, bất chấp mọi phòng ngừa… bất chấp mọi cơ cấu an toàn… Jacques Saunière là mắt xích duy nhất còn lại là người bảo vệ duy nhất của một trong những bí mật có quyền năng nhất từng được lưu giữ. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Run rẩy, ông cố đứng lên. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Ta phải tìm cách nào đó… </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Ông bị kẹt trong Hành Lang Lớn, và chỉ có một người duy nhất trên thế giới này ông có thể trao lại ngọn đuốc. Saunière nhìn lên những bức tường phòng giam lộng lẫy của mình. Một bộ sưu tập gồm những bức tranh nổi tiếng nhất thế giới như đang cúi xuống mỉm cười với ông tựa những người bạn cũ. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Nhăn nhó vì đau đớn, ông huy động hết sức lực và khả năng của mình. Cái nhiệm vụ cực kỳ nghiêm trọng trước mắt ông - ông biết - sẽ đòi hỏi mỗi phút giây còn lại của đời ông. </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">-------------------</span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">Chú thích: </span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">(1) Sion (hay Zion) là ngọn đồi thánh ở Jerusalem cổ cũng dùng để gọi cả Jérusalem. Về sau, tử này được mở rộng nghĩa để chỉ: chính thể thần quyền Hebrơ, Giáo hội Cơ-đốc, nước của Chúa. . Chúng tôi để nguyên không dịch vì ở dây có thể hiểu theo mọi nghĩa đó.</span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen">(2) Tiếng Pháp trong nguyên bản: sénécheux (số nhiều của sénéchal). Sénéchal ban đầu, chỉ chức quan trong triều đình chuyên giới thiệu các món ăn, sau này, chỉ chức quan ở tỉnh với chức năng tương đương như pháp quan (Các chú thích trong bản dịch lần này đều của người hiệu đính)</span></p><p><span style="color: DarkOliveGreen"></span> </p><p>(3) Tiếng Pháp trong nguyên bản: chiến tranh Algerie.</p><p></p><p></p><p> <em>Hết Mở đầu : NHỮNG SỰ VIỆC CÓ THẬT</em></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 15264, member: 6"] [B][COLOR=red]Mở đầu : NHỮNG SỰ VIỆC CÓ THẬT[/COLOR][/B] [COLOR=DarkOliveGreen]Ông phụ trách bảo tàng cảm thấy sợ thót người. Làm sao hắn có thể biết điều này? [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] "Tối nay! Châu sẽ về Hợp Phố. Nói tôi biết nó được giấu ở đâu thì ông sẽ sống". Hắn chĩa súng vào đầu ông. "Đó có phải là một bí mật bõ cho ông chết vì nó không?". [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Saunière nghẹt thở. [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Hắn nghiêng đầu, nhắm qua nòng súng. [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Saunière giơ tay lên che chắn: "Khoan đã". Ông nói chậm rãi. "Tôi sẽ nói cho ông những gì ông cần biết". Người phụ trách bảo tàng nói những lời tiếp theo một cách cẩn trọng. Điều ông nói là một lời nói dối mà ông đã ôn tập nhiều lần và lần nào ông cũng cầu sao sẽ không bao giờ phải dùng đến nó. Khi người phụ trách bảo tàng nói xong, kẻ tấn công ông tủm tỉm cười đắc ý: "Phải. Đó chính xác là những gì mấy người kia đã nói với tôi". Saunière giậl bắn người. Mấy người kia? [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] "Tôi cũng dã tìm thấy bọn họ", tên to con chế giễu "cả ba người. Họ khẳng định những gì ông vừa nói". [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Không thể thế được! Nhân thân thật của người phụ trách bảo tàng, của ba pháp quan (2) cũng thiêng liêng gần như điều bí mật cổ xưa mà họ bảo vệ. Giờ đây, Saunière hiểu ra rằng những cùng với nhân thâncủa ông, theo một thủ tục nghiêm khắc, đã nói dối hệt như ông trước khi họ chết. Đó là một phần của nghi thức. [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Kẻ tấn công lại ngắm súng: "Khi ông chết đi, tôi sẽ là người duy nhất biết sự thật". [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Sự thật. Trong giây lát, người phụ trách bảo tàng chợt hiểu ra sự kinh khủng thực sự của tình thế. ếu mình chết, sự thật sẽ biến mất mãi mãi. Theo bản năng, ông cuống cuồng bò tìm chỗ trốn. [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Súng nổ, và Saunière cảm thấy bỏng rát khi viên đạn găm vào bụng. Ông ngã về phía trước… vật lộn với cái đau. Từ từ, Saunière lật ngửa người, ngoái nhìn kẻ tấn công qua song sắt. Tên này đang ngắm phát súng kết liễu vào đầu Saunière. [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Saunière nhắm mắt lại, những ý nghĩ của ông như một cơn bão lốc lẫn lộn cả sợ hãi và tiếc nuối. [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Tiếng "cạch" của ổ đạn rỗng vang vọng trong hành lang. Ông phụ trách bảo tàng mở choàng mắt. [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen] Tên kia liếc nhìn khẩu súng, vẻ thích thú. Hắn toan nạp kẹp đạn thứ hai, nhưng rồi dường như suy tính lại, hắn cười khẩy bình thản nhìn bụng Saunière: "Công việc của tôi ở đây đã hoàn tất". [/COLOR] [COLOR=DarkOliveGreen]Người phụ trách bảo tàng nhìn xuống và thấy vết đạn trên áo sơmi lanh trắng của mình. Một vòng tròn máu viền quanh vết đạn bên dưới xương ức khoảng dăm phân. Trúng bụng mình.. . Tệ thay, viên đạn đã không trúng tim ông. Là cựu chiến binh của la Guerre d Algerre (3) , trước đây, ông đã từng chứng kiến cái kiểu chết kéo dài khủng khiếp này. Trong vòng mười lăm phút, ông sẽ sống cho đến khi axit trong dạ dày thấm vào khoang ngực và từ từ đầu độc ông từ bên trong. "Đau đớn là tốt, thưa quý ông", hắn nói. Rồi bỏ đi. Giờ đây khi chỉ còn lại một mình, Jacques Saunière quay sang nhìn trân trối vào cánh cổng sắt. Ông đã mắc kẹt, và các cửa không thể được mở lại ít nhất trong vòng hai mươi phút. Đến khi có ai đó đến được chỗ ông, thì ông đã chết. Ngay cả như thế, thì nỗi sợ hãi giờ đây đang siết chặt tim ông còn lớn hơn nhiều so với nỗi sợ về cái chết của chính bản thân ông. Mình phải truyền lại bí mật này. Chệnh choạng đứng dậy, ông tưởng tượng ra cảnh ba giáo hữu của mình bị sát hại. Ông nghĩ về các thế hệ trước họ… về sứ mệnh mà tất cả bọn họ đã được ủy thác. Một chuỗi kiến thức liên tục không đứt đoạn. Đùng một cái, giờ đây, bất chấp mọi phòng ngừa… bất chấp mọi cơ cấu an toàn… Jacques Saunière là mắt xích duy nhất còn lại là người bảo vệ duy nhất của một trong những bí mật có quyền năng nhất từng được lưu giữ. Run rẩy, ông cố đứng lên. Ta phải tìm cách nào đó… Ông bị kẹt trong Hành Lang Lớn, và chỉ có một người duy nhất trên thế giới này ông có thể trao lại ngọn đuốc. Saunière nhìn lên những bức tường phòng giam lộng lẫy của mình. Một bộ sưu tập gồm những bức tranh nổi tiếng nhất thế giới như đang cúi xuống mỉm cười với ông tựa những người bạn cũ. Nhăn nhó vì đau đớn, ông huy động hết sức lực và khả năng của mình. Cái nhiệm vụ cực kỳ nghiêm trọng trước mắt ông - ông biết - sẽ đòi hỏi mỗi phút giây còn lại của đời ông. ------------------- Chú thích: (1) Sion (hay Zion) là ngọn đồi thánh ở Jerusalem cổ cũng dùng để gọi cả Jérusalem. Về sau, tử này được mở rộng nghĩa để chỉ: chính thể thần quyền Hebrơ, Giáo hội Cơ-đốc, nước của Chúa. . Chúng tôi để nguyên không dịch vì ở dây có thể hiểu theo mọi nghĩa đó. (2) Tiếng Pháp trong nguyên bản: sénécheux (số nhiều của sénéchal). Sénéchal ban đầu, chỉ chức quan trong triều đình chuyên giới thiệu các món ăn, sau này, chỉ chức quan ở tỉnh với chức năng tương đương như pháp quan (Các chú thích trong bản dịch lần này đều của người hiệu đính) [/COLOR] (3) Tiếng Pháp trong nguyên bản: chiến tranh Algerie. [I]Hết Mở đầu : NHỮNG SỰ VIỆC CÓ THẬT[/I] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Mật Mã Da Vinci
Top