Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Mắt của nhỏ Vạn
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="benoinhieu_kg" data-source="post: 38237" data-attributes="member: 10518"><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"><img src="https://select.hoahoctro.vn/images/stories/giac-ngu-cua-be.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></p> <p style="text-align: center"></p><p> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"> N</span></span><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px">ghỉ hè, cậu Sáu gọi tôi lên thành phố phụ việc tiệm chụp hình. Nhỏ Vạn thấy tui vui mừng thì cũng cười theo, nhưng mặt buồn hiu. Hai đứa tui chơi với nhau từ hồi nhỏ xíu. Nhỏ Vạn bị hư một mắt, mắt bên kia càng lúc càng yếu, chỉ nhìn thấy lờ mờ. Vạn hay chạy qua nhà tui coi ké TV. Thật ra, nó “nghe” TV thì đúng hơn, còn tui phải ráng ghi nhớ để kể cho nó hết thảy hình thù, điệu bộ của diễn viên. Đi đâu nó cũng bám theo tui. Riết, tui có thói quen nhìn cái gì cũng thiệt kỹ lưỡng để nhắc chừng Vạn, tránh cho nó khỏi vấp té u đầu. Nghe tui kể chuyện gì nó cũng ngồi im, cái miệng hơi cười. </span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">Đúng bữa ba chở tui bằng xe máy lên thành phố, Vạn đứng vịn tay, nghển cổ bên hàng rào, mắt hấp háy nhìn theo. Bỗng dưng, tui thấy giống như vừa lấy trộm của Vạn một cái gì đó.</span></span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">Tiệm chụp hình của cậu Sáu làm tui choáng mắt: Những bức hình lớn bằng cái bàn ăn, phòng lab chạy máy ro ro, và nhất là cái studio lộng lẫy như một cung điện. Nhỏ em họ tên Quyên luôn miệng tự hào hỏi: </span></span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">- Dưới quê có cái này không? Dưới quê có thứ nào lớn dữ dội vầy không?</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">- Không có đâu! – Tui đành thừa nhận. </span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">Nhỏ Quyên khéo léo lắm. Nó cho tui mượn mấy bộ truyện tranh, chỉ vẽ tận tình cách xài máy vi tính. Tui và nó thay phiên nhau ngồi quầy. Tui nhận phim và đĩa hình, ghi hoá đơn, chuyển cho thợ tráng rọi rồi giao lại cho khách và thu tiền. Nhỏ Quyên tinh mắt lắm. Có lần tui mém nữa trả khách dư tờ bạc lớn, nó la lên ngay. Tuy vậy, bữa tui bị cảm sốt khặc khừ, nó lại không hề nhận ra. Tui kiếm vỏ bắp thắt cho nhỏ Quyên một con búp bê. Nó tỏ ý khoái lắm. Tuy vậy, tới chiều, tui bắt gặp con búp bê bị quăng dưới gầm cầu thang. Chuyện đâu có gì lớn lao, nhưng mà tui cũng chạnh lòng. Thấy tui ủ ê, cậu Sáu cho tui lên làm thợ phụ chụp hình trên studio. </span></span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">Làm phụ việc, tui học cách bấm nút căng phông màn cho đúng ý cậu Sáu, sắp xếp đạo cụ, điều chỉnh các ngọn đèn chiếu sáng. Bữa nào chụp hình khách hàng con nít, tui nhảy nhót làm hề, dỗ tụi nhỏ vui để lên hình đứa nào cũng cười tươi. Từ một thằng nhỏ khờ ngáo, tui dần dần học được nhiều thứ. Lâu lâu cậu Sáu còn dẫn tui và nhỏ Quyên đi ăn, đi mua sắm, đi chơi bowling. Cuộc sống ở thành phố ngày càng trở nên hấp dẫn. </span></span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">Cuối hè, cậu Sáu hỏi tui có muốn chuyển trường lên thành phố không. Tui sẽ vừa đi học, vừa học nghề tự nuôi mình được. Tui suy nghĩ rất lâu. Tối đó ngủ, tui nằm mơ thấy nhỏ Vạn hấp háy mắt, mỉm cười không nói gì.</span></span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">Tui nói cậu Sáu cho về nhà. Rồi đầu tháng 9 sẽ trở lên để cậu xin cho đi học. Tui đâu có làm gì ồn ào, vậy mà nhỏ Vạn biết ngay tui đã về. Nó men theo hàng rào, chạy qua nhà tui, cười thiệt tươi. Tui cho nó quà là đôi dép gắn nơ. Nhỏ Vạn niểng niểng mặt, đưa đôi dép thiệt gần mắt mà vẫn không thấy rõ. Chưa đầy hai tháng tui vắng mặt, mắt Vạn lại yếu đi thêm. Nó đòi tui kể chuyện thành phố. Tui cố giữ giọng kể thật vui. Tui cố không để nước mắt ứa ra.</span></span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">Tui đã không lên lại tiệm chụp hình. Chắc là cậu Sáu và nhỏ Quyên sẽ cười tui khờ ngáo. Nhưng tui chẳng băn khoăn gì nữa. Chẳng có ai cần tui như nhỏ Vạn cần tui. Bởi đơn giản, tui là đôi mắt của Vạn.</span></span> <span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px">(sưu tầm từ hoahoctro)</span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="benoinhieu_kg, post: 38237, member: 10518"] [CENTER][FONT=Arial] [SIZE=4][IMG]https://select.hoahoctro.vn/images/stories/giac-ngu-cua-be.jpg[/IMG][/SIZE][/FONT] [/CENTER] [FONT=Arial] [SIZE=4] N[/SIZE][/FONT][FONT=Arial] [SIZE=4]ghỉ hè, cậu Sáu gọi tôi lên thành phố phụ việc tiệm chụp hình. Nhỏ Vạn thấy tui vui mừng thì cũng cười theo, nhưng mặt buồn hiu. Hai đứa tui chơi với nhau từ hồi nhỏ xíu. Nhỏ Vạn bị hư một mắt, mắt bên kia càng lúc càng yếu, chỉ nhìn thấy lờ mờ. Vạn hay chạy qua nhà tui coi ké TV. Thật ra, nó “nghe” TV thì đúng hơn, còn tui phải ráng ghi nhớ để kể cho nó hết thảy hình thù, điệu bộ của diễn viên. Đi đâu nó cũng bám theo tui. Riết, tui có thói quen nhìn cái gì cũng thiệt kỹ lưỡng để nhắc chừng Vạn, tránh cho nó khỏi vấp té u đầu. Nghe tui kể chuyện gì nó cũng ngồi im, cái miệng hơi cười. Đúng bữa ba chở tui bằng xe máy lên thành phố, Vạn đứng vịn tay, nghển cổ bên hàng rào, mắt hấp háy nhìn theo. Bỗng dưng, tui thấy giống như vừa lấy trộm của Vạn một cái gì đó.[/SIZE][/FONT] [FONT=Arial] [SIZE=4] Tiệm chụp hình của cậu Sáu làm tui choáng mắt: Những bức hình lớn bằng cái bàn ăn, phòng lab chạy máy ro ro, và nhất là cái studio lộng lẫy như một cung điện. Nhỏ em họ tên Quyên luôn miệng tự hào hỏi: [/SIZE][/FONT] [FONT=Arial] [SIZE=4] - Dưới quê có cái này không? Dưới quê có thứ nào lớn dữ dội vầy không? - Không có đâu! – Tui đành thừa nhận. Nhỏ Quyên khéo léo lắm. Nó cho tui mượn mấy bộ truyện tranh, chỉ vẽ tận tình cách xài máy vi tính. Tui và nó thay phiên nhau ngồi quầy. Tui nhận phim và đĩa hình, ghi hoá đơn, chuyển cho thợ tráng rọi rồi giao lại cho khách và thu tiền. Nhỏ Quyên tinh mắt lắm. Có lần tui mém nữa trả khách dư tờ bạc lớn, nó la lên ngay. Tuy vậy, bữa tui bị cảm sốt khặc khừ, nó lại không hề nhận ra. Tui kiếm vỏ bắp thắt cho nhỏ Quyên một con búp bê. Nó tỏ ý khoái lắm. Tuy vậy, tới chiều, tui bắt gặp con búp bê bị quăng dưới gầm cầu thang. Chuyện đâu có gì lớn lao, nhưng mà tui cũng chạnh lòng. Thấy tui ủ ê, cậu Sáu cho tui lên làm thợ phụ chụp hình trên studio. [/SIZE][/FONT] [FONT=Arial] [SIZE=4] Làm phụ việc, tui học cách bấm nút căng phông màn cho đúng ý cậu Sáu, sắp xếp đạo cụ, điều chỉnh các ngọn đèn chiếu sáng. Bữa nào chụp hình khách hàng con nít, tui nhảy nhót làm hề, dỗ tụi nhỏ vui để lên hình đứa nào cũng cười tươi. Từ một thằng nhỏ khờ ngáo, tui dần dần học được nhiều thứ. Lâu lâu cậu Sáu còn dẫn tui và nhỏ Quyên đi ăn, đi mua sắm, đi chơi bowling. Cuộc sống ở thành phố ngày càng trở nên hấp dẫn. [/SIZE][/FONT] [FONT=Arial] [SIZE=4] Cuối hè, cậu Sáu hỏi tui có muốn chuyển trường lên thành phố không. Tui sẽ vừa đi học, vừa học nghề tự nuôi mình được. Tui suy nghĩ rất lâu. Tối đó ngủ, tui nằm mơ thấy nhỏ Vạn hấp háy mắt, mỉm cười không nói gì.[/SIZE][/FONT] [FONT=Arial] [SIZE=4] Tui nói cậu Sáu cho về nhà. Rồi đầu tháng 9 sẽ trở lên để cậu xin cho đi học. Tui đâu có làm gì ồn ào, vậy mà nhỏ Vạn biết ngay tui đã về. Nó men theo hàng rào, chạy qua nhà tui, cười thiệt tươi. Tui cho nó quà là đôi dép gắn nơ. Nhỏ Vạn niểng niểng mặt, đưa đôi dép thiệt gần mắt mà vẫn không thấy rõ. Chưa đầy hai tháng tui vắng mặt, mắt Vạn lại yếu đi thêm. Nó đòi tui kể chuyện thành phố. Tui cố giữ giọng kể thật vui. Tui cố không để nước mắt ứa ra.[/SIZE][/FONT] [FONT=Arial] [SIZE=4] Tui đã không lên lại tiệm chụp hình. Chắc là cậu Sáu và nhỏ Quyên sẽ cười tui khờ ngáo. Nhưng tui chẳng băn khoăn gì nữa. Chẳng có ai cần tui như nhỏ Vạn cần tui. Bởi đơn giản, tui là đôi mắt của Vạn.[/SIZE][/FONT] [FONT=Arial] [SIZE=4] (sưu tầm từ hoahoctro)[/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Mắt của nhỏ Vạn
Top