rubi_mos2002
New member
- Xu
- 0
Con người ta bao giờ cũng nghĩ tốt về mình. Ai cũng nghĩ mình rộng lượng, trung thực, ko ích kỷ, tốt bụng, thông minh, xinh đẹp hơn con người thực của mình. Họ cảm thấy rất khó khăn nếu phải công nhận những giới hạn của mình. Họ luôn có nhu cầu lý tưởng hóa (LTH) chính mình.Như nữ văn sỹ Angela Carter nhận xét, con người thích đứng chung hàng với các thiên thần hơn là với các động vật linh trưởng bậc cao, tổ tiên thực sự của họ. Nhu cầu tự LTH này cũng xuất hiện trong quan hệ tình cảm vì khi yêu ai hoặc bị người nào mê hoặc, họ đều nhìn thấy ở người đó hình ảnh chính mình. Việc họ quyết định quan hệ tình cảm với 1 người nào đó cho thấy một điều rất quan trọng về bản thân họ. Họ luôn cưỡng lại việc yêu thương một người tầm thường, ti tiện hoặc nhạt nhẽo vì điều đó cho thấy họ như thế nào thì mới yêu thương người như vậy. Nếu như người đó kém cỏi hoặc tầm thường thì cũng có nghĩa là họ kém cỏi, tầm thường. Vì thế bằng mọi giá, những người họ yêu thương đều phải được LTH và tôn giá trị lên, ít nhất cũng là vì lòng tự trọng của họ.Bên cạnh đó, trong cuộc sống khắc nghiệt khiến người ta chán ngán, họ sẽ thấy vui hơn khi có thể mơ tưởng đến một người mà họ thương yêu.
Người được yêu là nhân vật thay thế cho cái tôi lý tưởng . Hai người yêu nhau trao đổi với nhau cái tôi lý tưởng của mình. Họ yêu nhau có nghĩa là họ yêu lý tưởng của mình trên bản thân người kia. Chúng ta yêu vì chúng ta ko thể làm bản thân mình tốt hơn và ko thể đạt được cái tốt nhất ở bản thân.Khi người ta hoàn toàn hài lòng với cái tôi hiện tại của chính mình thì họ sẽ ko thể nào yêu.Việc chuyển lý tưởng bản thân sang người khác là nét đặc trưng nhất của tình yêu.
Tất cả chúng ta đều mang trong lòng hình ảnh mẫu người lý tưởng mà ta luôn khao khát gặp gỡ và yêu thương. Thường thì mẫu người lý tưởng này được hình thành từ nhiều mảnh tính cách của nhiều người khác nhau mà ta từng quen biết thuở nhỏ, và thậm chí là những mảnh tính cách của những nhân vật trong phim, sách. Những nét tiêu biểu này không liên quan đến các mối quan tâm hời hợt bên ngoài mà là nằm trong vô thức và khó có thể diễn tả bằng lời. Chúng ta cố gắng đi tìm mẫu người lý tưởng này ngay khi mới lớn, tức là khi chúng ta còn mang nhiều lý tưởng. Thường thì người yêu đầu đời của ta sẽ giống với mẫu người lý tưởng này hơn là những mối tình sau.
Hầu như khó có ai có thể hoàn toàn hiện thân cho một lý tưởng.
( theo sách “ Nghệ thuật quyến rũ “ của Robert Greene)
Người được yêu là nhân vật thay thế cho cái tôi lý tưởng . Hai người yêu nhau trao đổi với nhau cái tôi lý tưởng của mình. Họ yêu nhau có nghĩa là họ yêu lý tưởng của mình trên bản thân người kia. Chúng ta yêu vì chúng ta ko thể làm bản thân mình tốt hơn và ko thể đạt được cái tốt nhất ở bản thân.Khi người ta hoàn toàn hài lòng với cái tôi hiện tại của chính mình thì họ sẽ ko thể nào yêu.Việc chuyển lý tưởng bản thân sang người khác là nét đặc trưng nhất của tình yêu.
Tất cả chúng ta đều mang trong lòng hình ảnh mẫu người lý tưởng mà ta luôn khao khát gặp gỡ và yêu thương. Thường thì mẫu người lý tưởng này được hình thành từ nhiều mảnh tính cách của nhiều người khác nhau mà ta từng quen biết thuở nhỏ, và thậm chí là những mảnh tính cách của những nhân vật trong phim, sách. Những nét tiêu biểu này không liên quan đến các mối quan tâm hời hợt bên ngoài mà là nằm trong vô thức và khó có thể diễn tả bằng lời. Chúng ta cố gắng đi tìm mẫu người lý tưởng này ngay khi mới lớn, tức là khi chúng ta còn mang nhiều lý tưởng. Thường thì người yêu đầu đời của ta sẽ giống với mẫu người lý tưởng này hơn là những mối tình sau.
Hầu như khó có ai có thể hoàn toàn hiện thân cho một lý tưởng.
( theo sách “ Nghệ thuật quyến rũ “ của Robert Greene)