Lụa này lấy ở đâu ra
Trần Bích San sau khi đậu Tam Nguyên, làm quan ở Huế một thời gian rồi vào làm tri phủ ở An Nhơn ( Bình Định). An Nhơn gần Phú Phong là nơi nổi tiếng về nghề dệt lụa.
Chuyện kể rằng: một hôm bà cụ thân sinh ở quê thấy có người đưa đến một cuộn lụa rất đẹp và nói: mình là lính hầu được quan phủ San sai mang món quà này về tặng cụ nhà. Bà cụ nghe xong, sắc mặt nghiêm lại, thoáng có nét buồn, và thầm bảo: Trời ơi! Lụa này lấy ở đâu ra? Sao làm quan mà không biết thương kẻ dưới, bắt người ta phải vất vả trèo đèo lội suối bao nhiêu ngày để mang thứ này về nhà? Bà cụ ân cần an ủi người lính và mời lại chơi. Tới ngày người lính trở về An Nhơn, bà cụ sau khi chuẩn bị chu đáo mọi thứ đã cho anh ta lên đường, bèn bảo: Chú đã vất vả đem cuộn lụa ra đây. Nay lai xin chú vui lòng chịu khó đưa cuộn lụa này về trả lại giùm ông Phủ cho tôi. Riêng Phủ San từ hôm sai lính trở về để được tin nhà. Thì đúng là người lính đã về. Nhưng sao lại mang cuộn lụa trở về. Hỏi ra, biết đây là ý của mẹ, người lính không thể làm khác. Phủ San cầm lấy cuộn lụa, lại có cây roi nhét ở trong, bèn tái mặt lại. Sáng hôm sau, ông lập bàn thờ hướng về phương Bắc, lạy sống mẹ hai lạy rồi tự mình nằm úp sấp xuống nền nhà suốt từ sáng đến tối, trên lưng để cây roi kia. Cuối cùng, lại đứng lên lạy sống mẹ hai lạy nữa.
Người đương thời và cả người ngày nay nghe chuyện chuyện này cứ tự bảo. Mẹ như thế, chả gì sinh con như thế.
Nguồn NXBVHTT.