Sách Lã Thị Xuân Thu kể, Tấn Văn Công đem quân đánh nhau với quân Sở ở Thành Bộc.
Quân Sở rất đông, sĩ khí ngất trời, quân Tấn ít, khí thế không bằng quân Sở. Tấn Văn Công lấy làm lo, hỏi tướng Cô Yển:
- Quân địch nhiều, sĩ khí hăng hái, quân ta ít, thanh thế không mạnh nhưng ta dùng mưu kế yếm trá thì có thể thắng. Ta đem lễ vật nhiều, giả bộ giao hảo, sau đó đánh úp, tất có thắng lợi.
Tân Văn Công chưa yên lòng, mời tướng Ung Quý đến.
Tấn Văn Công nói mưu kế của Cô Yển cho Ung Quý nghe, Ung Quý đáp:
- Ao khô cạn không có nước, không có nước thì không có cá. Rừng cháy chụi, không có cây, không có cây thì không có muông thú, người thợ săn làm sao bắt được muông thú(*). Việc quân nếu dựa vào yếm trá thì chỉ lừa địch được một lần, không thể lừa mãi được.
Tấn Văn Công suy nghĩ, quyết định dùng kế của Cô Yển và thắng trận Thành Bộc.
Lúc ban thưởng, Tấn Văn Công ban thưởng cho Ung Quý hậu hơn Cô Yển.
Có quan hỏi Tấn Văn Công tại sao làm như vậy, Tấn Văn Công trả lời:
Kế của Cô Yển tuy thắng lợi nhưng chỉ là kế tạm thời, sách lược của Ung Quý là kế sách lâu dài và nên ban thưởng cho Ung Quý nhiều hơn một chút.
Lạm bàn
1. Việc thắng trên chiến trường, dù thành công, cũng chỉ là kế sách nhất thời.
2. Việc gì cũng nên tính lợi ích nhất thời và lợi ích lâu dài thì mới chu đáo và thành công.
Không vì lợi ích trước mắt mà quên đi lợi ích lâu dài, nhưng đồng thời, cũng không vì lợi ích lâu dài mà không giải quyết cầc công việc cấp bách trước mắt.
(*) Ung Qúy muốn nói, không nên để xảy ra chiến tranh. Trong việc cai trị đất nước, đề phòng chiến tranh là sách lược lâu dài.
Theo Sách Thuật Sống của người Trung Hoa.
Quân Sở rất đông, sĩ khí ngất trời, quân Tấn ít, khí thế không bằng quân Sở. Tấn Văn Công lấy làm lo, hỏi tướng Cô Yển:
- Quân địch nhiều, sĩ khí hăng hái, quân ta ít, thanh thế không mạnh nhưng ta dùng mưu kế yếm trá thì có thể thắng. Ta đem lễ vật nhiều, giả bộ giao hảo, sau đó đánh úp, tất có thắng lợi.
Tân Văn Công chưa yên lòng, mời tướng Ung Quý đến.
Tấn Văn Công nói mưu kế của Cô Yển cho Ung Quý nghe, Ung Quý đáp:
- Ao khô cạn không có nước, không có nước thì không có cá. Rừng cháy chụi, không có cây, không có cây thì không có muông thú, người thợ săn làm sao bắt được muông thú(*). Việc quân nếu dựa vào yếm trá thì chỉ lừa địch được một lần, không thể lừa mãi được.
Tấn Văn Công suy nghĩ, quyết định dùng kế của Cô Yển và thắng trận Thành Bộc.
Lúc ban thưởng, Tấn Văn Công ban thưởng cho Ung Quý hậu hơn Cô Yển.
Có quan hỏi Tấn Văn Công tại sao làm như vậy, Tấn Văn Công trả lời:
Kế của Cô Yển tuy thắng lợi nhưng chỉ là kế tạm thời, sách lược của Ung Quý là kế sách lâu dài và nên ban thưởng cho Ung Quý nhiều hơn một chút.
Lạm bàn
1. Việc thắng trên chiến trường, dù thành công, cũng chỉ là kế sách nhất thời.
2. Việc gì cũng nên tính lợi ích nhất thời và lợi ích lâu dài thì mới chu đáo và thành công.
Không vì lợi ích trước mắt mà quên đi lợi ích lâu dài, nhưng đồng thời, cũng không vì lợi ích lâu dài mà không giải quyết cầc công việc cấp bách trước mắt.
(*) Ung Qúy muốn nói, không nên để xảy ra chiến tranh. Trong việc cai trị đất nước, đề phòng chiến tranh là sách lược lâu dài.
Theo Sách Thuật Sống của người Trung Hoa.