Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Lời Thề Ước Em Không Thể Thay Đổi
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 72517" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">2.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Mọi thứ ở Cảnh An vẫn không hề thay đổi, phồn hoa và tấp nập với những con đường rực rỡ ánh đèn màu. Tôi thò đầu ra cửa sổ, một luồng khí trong lành ùa vào mặt tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Nhà tôi là một tòa nhà ba tầng với phong cách nước ngoài, xung quanh là một vườn hoa và một cái bể bơi khá rộng. Nhìn thấy căn nhà, Kì Ngôn thè lưỡi, khẽ nói: -Nhà em là tài phiệt à?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Bố vui vẻ nói với Kì Ngôn: -Từ nay về sau, đây chính là nhà của con. Sau này ta sẽ làm thủ tục nhận nuôi con. Con có muốn đổi họ thành họ La không?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Kì Ngôn lắc đầu nguầy nguậy, đáp: -Không ạ!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Vẻ mặt nghiêm túc của Kì Ngôn khiến cho bố cảm thấy rất buồn cười. Bố nói: -Không đổi thì không đổi! Con giống hệt như ba con, tính tình cố chấp hết sức! Lúc còn nhỏ ta với ba con cùng đi bắt chim sẻ núi. Đám chim sẻ ấy vô cùng tinh ranh, không dễ gì mắc bẫy. Thế mà ba con vẫn cố chấp, cứ một mực không bắt được không về. Cả ta và chú Tô đều không cố chấp như vậy…</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Đột nhiên bố trở nên trầm ngâm, không biết có phải là vì nhắc tới chú Tô hay không nữa.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Sau khi về đến nhà, dì Điền giúp việc nói trong một tháng tôi không có ở nhà, Triển Khải Dương và Hạ Đóa Tuyết có đến tìm tôi mấy lần. Tôi đột nhiên nhớ đến khuôn mặt tĩnh lặng như mặt hồ của Triển Khải Dương và dáng điệu hấp tấp của Hạ Đóa Tuyết. Không biết trong thời gian tôi đi vắng, cái cô Hạ Đóa Tuyết chuyên gây họa có gây ra chuyện gì không nữa?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Mẹ kế bĩu môi hỏi: -Chính là cái con bé dẫn con bỏ nhà đi đúng vào ngày tổ chức đám cưới của bố mẹ chứ gì?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Kì Ngôn liền lại gần tôi hỏi: -Em đã từng bỏ nhà đi sao? Anh cứ tưởng em không có bạn cơ đấy!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Tôi lườm Kì Ngôn một cái sắc lẻm: -Chuyện này không cần thiết phải nói cho anh biết!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Tôi không định nói cho Kì Ngôn biết chuyện giữa tôi và Hạ Đóa Tuyết.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Tôi từ từ đi lền lầu. Bố đã sắp xếp cho Kì Ngôn một căn phòng. Căn phòng của Kì Ngôn nằm đối diện với phòng của tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Kì Ngôn theo tôi đi lên lầu. Tôi đẩy cửa ra, Kì Ngôn cũng theo tôi vào. Tôi liền đẩy anh ấy ra, lạnh lùng nói: -Đây là phòng của con gái, anh không lịch sự là gì à?”</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Đúng vào giây phút tôi khóa cửa lại, bàn tay của Kì Ngôn bị kẹp ở khe cửa. Kì Ngôn đau đớn kêu lên.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">-Anh muốn chết à?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">-Em vẫn còn giận anh à?- anh ấy vẫn còn lo tôi sẽ để bụng chuyện hai người ấy tráo đổi thân phận cho nhau. Nhưng mà nói thực lòng thì tôi quả thật rất để bụng chuyện này.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Mặt tôi chẳng chút thiện cảm: -Anh định lấy mạng ra để uy hiếp tôi phải không?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Kì Ngôn lắc lắc đầu, vẻ mặt tội nghiệp nói: -Anh nào dám. Chỉ cần em không giận thì anh đã mãn nguyện lắm rồi!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Nhìn bàn tay sưng vù, đỏ lựng của Kì Ngôn, nhớ lại lúc đóng cửa quả thực tôi đã rất mạnh tay.Thế là tôi lại mềm lòng. Dù gì thì Kì Ngôn cũng là em trai của Kì Nặc, mà Kì Nặc đã dặn mình phải chăm sóc anh ấy rôi. Nếu như để Kì Nặc biết mình đối xử không tốt với Kì Ngôn, anh ấy nhất định sẽ rất đau lòng.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">-Thôi bỏ đi, tôi không giận đâu! Anh mau về phòng đi!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">“Rầm” một tiếng, tôi đóng sầm cửa lại trước mặt Kì Ngôn.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Tôi thả người lên giường, vùi đầu vào chiếc gối mềm mại. Ga trải giường màu hồng phấn, rèm cửa màu trắng, he hé mở. Những cơn gió từ ngoài cửa sổ thổi vào mặt tôi. Màn đêm đang dần buông xuống. Tôi thò tay vào túi lấy ra bức thư mà Kì Nặc gửi cho tôi, cứ nhắm mắt lại là tất cả mọi thứ đã xảy ra trong 30 ngày vừa qua như ùa về trong tâm trí tôi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Tráo đổi thân phận chính là quyết định của Kì Nặc. Tôi không biết trước khi đưa ra quyết định này anh ấy có ngập ngừng, có do dự trước quyết định chia tay với tôi không? Sau này liệu anh ấy có nhớ đến một người đã cùng anh ấy trải qua một mùa hè nóng nực và ẩm ướt, cùng anh đi trên những con đường của huyện, cùng anh đi qua những cây cầu hay không? Liệu anh ấy có biết, tôi luôn nhớ nhung đến anh và mơ tưởng được ở bên cạnh anh mãi mãi không?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="color: Navy"><span style="font-size: 15px">Trong giấc mơ, vô vàn những con đom đóm bay lượn xung quanh, tỏa ánh sáng xanh vào không gian, một thứ ánh sáng yếu ớt mà nhờ nó tôi có thể quan sát được khuôn mặt sáng sủa của chàng trai ấy.</span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 72517, member: 50865"] [FONT=Times New Roman][COLOR=Navy][SIZE=4]2. Mọi thứ ở Cảnh An vẫn không hề thay đổi, phồn hoa và tấp nập với những con đường rực rỡ ánh đèn màu. Tôi thò đầu ra cửa sổ, một luồng khí trong lành ùa vào mặt tôi. Nhà tôi là một tòa nhà ba tầng với phong cách nước ngoài, xung quanh là một vườn hoa và một cái bể bơi khá rộng. Nhìn thấy căn nhà, Kì Ngôn thè lưỡi, khẽ nói: -Nhà em là tài phiệt à? Bố vui vẻ nói với Kì Ngôn: -Từ nay về sau, đây chính là nhà của con. Sau này ta sẽ làm thủ tục nhận nuôi con. Con có muốn đổi họ thành họ La không? Kì Ngôn lắc đầu nguầy nguậy, đáp: -Không ạ! Vẻ mặt nghiêm túc của Kì Ngôn khiến cho bố cảm thấy rất buồn cười. Bố nói: -Không đổi thì không đổi! Con giống hệt như ba con, tính tình cố chấp hết sức! Lúc còn nhỏ ta với ba con cùng đi bắt chim sẻ núi. Đám chim sẻ ấy vô cùng tinh ranh, không dễ gì mắc bẫy. Thế mà ba con vẫn cố chấp, cứ một mực không bắt được không về. Cả ta và chú Tô đều không cố chấp như vậy… Đột nhiên bố trở nên trầm ngâm, không biết có phải là vì nhắc tới chú Tô hay không nữa. Sau khi về đến nhà, dì Điền giúp việc nói trong một tháng tôi không có ở nhà, Triển Khải Dương và Hạ Đóa Tuyết có đến tìm tôi mấy lần. Tôi đột nhiên nhớ đến khuôn mặt tĩnh lặng như mặt hồ của Triển Khải Dương và dáng điệu hấp tấp của Hạ Đóa Tuyết. Không biết trong thời gian tôi đi vắng, cái cô Hạ Đóa Tuyết chuyên gây họa có gây ra chuyện gì không nữa? Mẹ kế bĩu môi hỏi: -Chính là cái con bé dẫn con bỏ nhà đi đúng vào ngày tổ chức đám cưới của bố mẹ chứ gì? Kì Ngôn liền lại gần tôi hỏi: -Em đã từng bỏ nhà đi sao? Anh cứ tưởng em không có bạn cơ đấy! Tôi lườm Kì Ngôn một cái sắc lẻm: -Chuyện này không cần thiết phải nói cho anh biết! Tôi không định nói cho Kì Ngôn biết chuyện giữa tôi và Hạ Đóa Tuyết. Tôi từ từ đi lền lầu. Bố đã sắp xếp cho Kì Ngôn một căn phòng. Căn phòng của Kì Ngôn nằm đối diện với phòng của tôi. Kì Ngôn theo tôi đi lên lầu. Tôi đẩy cửa ra, Kì Ngôn cũng theo tôi vào. Tôi liền đẩy anh ấy ra, lạnh lùng nói: -Đây là phòng của con gái, anh không lịch sự là gì à?” Đúng vào giây phút tôi khóa cửa lại, bàn tay của Kì Ngôn bị kẹp ở khe cửa. Kì Ngôn đau đớn kêu lên. -Anh muốn chết à? -Em vẫn còn giận anh à?- anh ấy vẫn còn lo tôi sẽ để bụng chuyện hai người ấy tráo đổi thân phận cho nhau. Nhưng mà nói thực lòng thì tôi quả thật rất để bụng chuyện này. Mặt tôi chẳng chút thiện cảm: -Anh định lấy mạng ra để uy hiếp tôi phải không? Kì Ngôn lắc lắc đầu, vẻ mặt tội nghiệp nói: -Anh nào dám. Chỉ cần em không giận thì anh đã mãn nguyện lắm rồi! Nhìn bàn tay sưng vù, đỏ lựng của Kì Ngôn, nhớ lại lúc đóng cửa quả thực tôi đã rất mạnh tay.Thế là tôi lại mềm lòng. Dù gì thì Kì Ngôn cũng là em trai của Kì Nặc, mà Kì Nặc đã dặn mình phải chăm sóc anh ấy rôi. Nếu như để Kì Nặc biết mình đối xử không tốt với Kì Ngôn, anh ấy nhất định sẽ rất đau lòng. -Thôi bỏ đi, tôi không giận đâu! Anh mau về phòng đi! “Rầm” một tiếng, tôi đóng sầm cửa lại trước mặt Kì Ngôn. Tôi thả người lên giường, vùi đầu vào chiếc gối mềm mại. Ga trải giường màu hồng phấn, rèm cửa màu trắng, he hé mở. Những cơn gió từ ngoài cửa sổ thổi vào mặt tôi. Màn đêm đang dần buông xuống. Tôi thò tay vào túi lấy ra bức thư mà Kì Nặc gửi cho tôi, cứ nhắm mắt lại là tất cả mọi thứ đã xảy ra trong 30 ngày vừa qua như ùa về trong tâm trí tôi. Tráo đổi thân phận chính là quyết định của Kì Nặc. Tôi không biết trước khi đưa ra quyết định này anh ấy có ngập ngừng, có do dự trước quyết định chia tay với tôi không? Sau này liệu anh ấy có nhớ đến một người đã cùng anh ấy trải qua một mùa hè nóng nực và ẩm ướt, cùng anh đi trên những con đường của huyện, cùng anh đi qua những cây cầu hay không? Liệu anh ấy có biết, tôi luôn nhớ nhung đến anh và mơ tưởng được ở bên cạnh anh mãi mãi không? Trong giấc mơ, vô vàn những con đom đóm bay lượn xung quanh, tỏa ánh sáng xanh vào không gian, một thứ ánh sáng yếu ớt mà nhờ nó tôi có thể quan sát được khuôn mặt sáng sủa của chàng trai ấy.[/SIZE][/COLOR][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Lời Thề Ước Em Không Thể Thay Đổi
Top