Giận anh, ghét anh , nhưng thực ra em lại yêu anh...
Em nhớ anh lắm, nhớ như muốn phát điên lên anh ạ. Mỗi ngày, sau khi đi học về, một mình trong căn phòng bé nhỏ em lại buồn , em nghĩ về anh quá nhiều. Em phải làm sao mới có thể quên anh? Phải làm sao đây anh? Có ai nói cho em biết em phải làm gì không??????
Anh!
Giờ này ngồi ở một nơi xa, em vẫn luôn nghĩ về anh. Em giận anh, ghét anh, nhưng cuối cùng em càng nhận ra rằng em yêu anh , yêu anh rất nhiều.
. Mỗi ngày nick của anh đều sáng trên máy tính của em, và em biết anh cũng thấy nick của em sáng trên máy của anh…, TẠ sao lúc nào anh cũng để em phải chờ đợi với 1 niềm tin và sự hào hứng >RỒi lại để em thấy vọng tràn trề khi bik anh lại thất hứa, ..
Em đã chủ động hỏi thăm, nhắn tin anh rất nhiều lần mà anh đều trả lời em bằng sự im lặng HOặc 1 2 dòng tin nhắn ngắn ngủi. Em đã cố chịu đựng, em đã cố hok nghĩ về anh, nhưng tất cả đều vô nghĩa. Em càng nhớ anh, nhớ lắm anh ạ! MỖi ngày hok nói chiện với anh, em lại cảm thấy như chúng ta xa nhau mấy tháng hok gặp ..thật khó hiểu pải hok anh
Anh à, với anh em là gì vậy??? Em là 1 con dối nhỏ hay chỉ là con ma-la canh vô tri vô giac, không đáng để tôn trọng, không đáng để giữ lời.Em chưa bao giờ giận anh thực sự, nhưng em đã thấy rất buồn vì anh..Nếu yêu em , anh có làm thế hok , có bắt em ngồi đợi hàng tiếng đồng hồ trước màn hình máy tính hok .Em là 1 cô bé nhỏ tuổi, nếu theo bản năng thì em sẽ rất giận anh, vì ở tuổi này lòng tự trọng và tự ái cao mà,nhưng em không thể, vì em nghĩ , nếu mà mình như vậy, anh sẽ cảm thấy mệt mỏi và cảm thấy em nhỏ nhen ích kỷ.Em không mún vì những cái đó mà làm em và anh giận nhau hay nọ kia .Em là đứa hay suy nghĩ và quan trọng hoá vẫn đề, em hok phủ nhận điều đó.Em luôn dấu nhưng giận hời buồn tủi vào trong ng mình. Nhiều khi , em cảm giác như em đang rất hạnh phúc , cảm giác như anh yêu em thực sự và với anh em quan trọng, Nhưng nhiều khi , anh lại làm cho em từ 9 tầng mây ngã hẳn xuống cái vực thẳm của sự thất vọng...Em và anh chưa hề cãi nhau ( có cãi thì cũng nho nhỏ roài hết) Anh chú ý mà xem ,em chưa bao h giận anh nổi 1 tiếng, không có.NGày nào đi học về , em lại chạy lên chiếc máy tính và coi xem có tin nhắn của anh hok .Nhưng sao chứ, 1 dòng cũng hok , mà chỉ là những dòng tin nhắn của người khác....Còn khi nào , lên mà có pm của anh, dù chỉ là 1 vài chữ nói nhớ em , cả ngày hôm đó em đã thấy vui lắm rồi...Em thường bị nói là con ngốc...
Anh à, em biết , anh làm luật sư đó thì rất bận và nhiều khi cũng căng thẳng , em hiểu chứ, tại sao hok .Nhiều khi anh thất hứa, em luôn tìm mọi cớ để biện chứng cho sự thất hứa của anh.VD: chắc anh bị mêt, anh bận, máy anh hỏng, .... nhiều lắm" .Nhiều khi em rất muốn hỏi anh, muốn quan tâm và nọ kia, nhưng anh hok cho em làm thế, vì anh đâu có lên..em hok trách anh chuyện đó
Anh à, Em hỏi anh:" Có bao giờ trong trong suy nghĩ của anh có em không, có bao giờ anh thấy mình có lỗi khi thất hứa với em chưa?" Và nói hẳn ra, với anh em là gì vậy??.
Anh à
Nếu anh yêu em , anh sẽ không bao giờ như vậy cả.Nhiều khi em nghĩ, hình như em đang đi tán anh , lúc nào cũng chủ động ..Em hỏi anh, anh kêu yêu em , vậy mà 2 ngày không gặp nhau anh cũng thèm nhắn tin ...Anh bận ư, chẳng lẽ 24 giờ trong ngày anh hok thể dành 2 phút cho em à.CHẮc em chẳng là gì để anh pải làm thế, còn em thì sao, 24 h/ngày, thời gian dành cho anh còn nhiều hơn cả thời gian em dành cho chính mình.Em là cô nhok nhưng em không yêu kiểu nhok đâu, với em , khi em yêu ai thì thực sự em yêu rất chân thành và yêu bằng cả trái tim mình, em không yêu để lấy vui, em không yêu để thử cảm giác yêu, em không yêu để tự hào hay oai nọ kia, em yêu anh chỉ vì anh là anh.VẬy thôi...
NHiều khi em nghĩ rằng..
Chắc tại anh biết , em yêu anh rất nhiều..
Chắc tại anh biết với em anh là người quan trọng nên anh mới vậy
ChẮc anh biết, em không thể nào giận anh , mắng anh, hờn anh, ghét anh, >> nên anh được nước lên mặt..( cái nè em giỡn)
Anh à, em biết , anh là 1 người sống rất nội tâm, không hay bộc lộ tình cảm của mình.Em hiểu chứ, nếu em không hiểu chắc em dời bỏ anh đi lâu rồi.Anh ít nói, em đồng ý, Nhưng anh yêu à, anh đã từng đặt anh vào vị trí của em mà cảm nhận chưa?? CHẮc anh chưa đâu nhỉ?? Như vậy làm sao anh có thể biết tâm trạng của em.Anh nói anh hiểu tâm trạng anh, biết tâm trạng em , trong khi đến em cũng chẳng hiểu mình thế nào nữa.Anh hiểu em vui hay buồn vậy mà anh như vậy đấy, em biết anh rất tốt với em , rất muốn em vui , luôn cổ vũ và ủng hộ em , em cảm ơn ,,... cảm ơn vì tất cả điều đó,..Nhưng anh à, anh hãy suy nghĩ về nhừng j em nói nhé!! Mọi thứ , mọi chiện, Mọi tâm trang..
Anh là ng giỏi giang, vì vậy nhiều khi em cố gắng học , không pải là để nọ kia, mà chỉ để bằng anh, em hok muốn anh cảm thấy xấu hổ khi có 1 nguời yêu ngu ngốc hay kém hiểu biết...hì, lo hơi xa nhưng em cứ lo trước.Em sẽ cố gắng học , học thật giỏi đề chí ít cũng không làm anh mất mặt...
Ngồi nhớ anh, em lại thẫn thờ ngồi ngắm anh, nhắm hoài hok chán à, kakak, anh đâu pải kyu hyun hay siêu sao gì đâu..mà em lại thích nhìn anh đến thế....trời, cái nè có biển mới hiểu được..
Từ khi yêu anh, dường như em thay đổi, từ trước, em hok phải là đứa hay nói ra tình cảm của mình, (cái nè, anh là người hiẻu rõ nhất), em cũng chẳng bao giờ , khóc vì những chuyện vụn vặt, chẳng bao giờ pải ngồi chờ đợi ai ( chỉ để người chờ chứ em chưa chờ người),..chẳng bao giờ em ngồi tẩn mản viết từng câu chiện cười, gặp gần 1 nghìn ngôi sao( đây là cái điều trc đây em coi là phí thời gian)...Chẳng bao giờ, khi lên nick mà em chịu ngồi yên , hok thèm tán gẫu với anh.....Nhưng anh đã làm em thay đổi, cái điều mà từ trước đến giờ , chưa ai có thể làm em như vậy...Anh làm em trở thành 1 đứa tình cảm (nữ tính hơn, nhưng chỉ với anh.hì) anh đã làm em sướt mướt mấy ngày khi em có ý định chia tay anh vì lý do( cái nè anh biết mà) ...Anh đã làm em biết thế nào là chờ đợi, thế nào là nhớ mong...Anh làm em thay đổi quá nhiều..Ngày trước, em chưa bao h thay đổi vì ai cả, vậy mà giờ...đến nhỏ bạn thân em cũng đang thực sự shok khi tháy em lại như vậy..Em biết , anh rất thích con gái tóc dài, mặc dù hok nói nhưng em biết, và bây giờ em đang nuôi tóc , ..Em chỉ có dám đi cắt tỉa chứ chưa bao giờ dám cắt hay làm tóc , sợ anh không thích( mặc dù anh không bắt ép, là do em tự nguyện)
Anh cũng biết em là đứa cá tính, nói nhiều và cực kỳ trẻ con ( bề ngoài+suy nghĩ già như bà cụ non nhưng ăn nói thì như trẻ con lớp 1 ) Em thích nghe nhạc trẻ, anh lại thích nghe nhạc Trịnh....lúc trước , có oánh chết em , em cũng chẳng bao giờ chịu ngồi mà nghe mấy bài nhạc trịnh đó, Nhưng từ khi quen anh, em đã biết nghe nhạc trịnh, nhiều khi , em tự chủ động nghe luôn ý(( con bạn em suýt sỉu khi thấy em nghe nhạc Trịnh)
>> NÓi tóm lại, Anh là anh mà em là em , đôi ta khác nhau hoàn toàn, và chính sự khác nhau đó đã làm em thay đổi, đã làm yêu anh biết chừng nào...Nhiều khi em tự nghĩ: "Sao mình lại có thể thich anh nhỉ??? Sao mình lại có thể như vậy nhỉ..khác với Thọ Giáo khi trước quá" và giờ em biết, em như vậy chỉ vì em yêu anh..
VÀ bây giờ , em chỉ muốn nói với anh" Em yêu anh, thực sự rất yêu anh" ...VÀ em mong rằng , anh hãy suy nghĩ những gì đã trải qua và em biết, anh đủ thông minh , đủ kinh nghiệm để hiểu , để biết chúng ta, em-anh cần j và thay đổi những gì phù hợp...
Em biết, khi em post bài này lên dự cuộc thi này, chắc chắn sẽ có nhièu người phản cảm hay không đồng tình với em..em biết mà...ai có thể chấp nhận một con nhok, đang lẽo đẽo cùng cái cặp sách tới trường , mà đòi yêu mới cả đương.Em không bao giờ để ý xem người ta nghĩ gì về em , hay nói em như thế nào, em chỉ cần biết, em yêu anh và tình cảm của em dành cho anh là thật lòng.Em là con nít, em là đồ trẻ con trong mắt người ta và có thể là trong mắt anh, nhưng em vẫn muón nói, em yêu anh, thực sự rất yêu anh.
Sẽ có người nói:" Nhỏ tý tuổi này , vắt mũi chưa sạch nói gì đến yêu đương, nhưng kệ người ta anh ạ, tình yêu mà, đến giờ em cũng chẳng biết nó là gì, nó như thế nào, và tình yeu chỉ có thể cảm nhận bằng sự chân thành của chính con tim mình thôi..phải không anh".Thôi em kết thúc tại đây, em mong anh hiểu cho em, và hãy bỏ qua mọi lo lắng về tuổi tác , địa vị, vai vế trong xã hội đi...Hãy cùng nhau cố gắng, em sẽ cố gắng học thật giỏi, cố gắng vô đại học để chí ít là không mất anh..Cùng cố gắng nhé anh"
Thân!
Tôi post bài này , lên dự thi, cũng chẳng tính là được giải nọ kia, có thể tôi sẽ bị mọi người nhìn tôi bằng cái ánh mắt khác, nhưng không sao, tuỳ mọi người nghĩ ...tôi chỉ muốn mở chút lòng mình cho thoải mái hơn chút thôi.
Em nhớ anh lắm, nhớ như muốn phát điên lên anh ạ. Mỗi ngày, sau khi đi học về, một mình trong căn phòng bé nhỏ em lại buồn , em nghĩ về anh quá nhiều. Em phải làm sao mới có thể quên anh? Phải làm sao đây anh? Có ai nói cho em biết em phải làm gì không??????
Anh!
Giờ này ngồi ở một nơi xa, em vẫn luôn nghĩ về anh. Em giận anh, ghét anh, nhưng cuối cùng em càng nhận ra rằng em yêu anh , yêu anh rất nhiều.
. Mỗi ngày nick của anh đều sáng trên máy tính của em, và em biết anh cũng thấy nick của em sáng trên máy của anh…, TẠ sao lúc nào anh cũng để em phải chờ đợi với 1 niềm tin và sự hào hứng >RỒi lại để em thấy vọng tràn trề khi bik anh lại thất hứa, ..
Em đã chủ động hỏi thăm, nhắn tin anh rất nhiều lần mà anh đều trả lời em bằng sự im lặng HOặc 1 2 dòng tin nhắn ngắn ngủi. Em đã cố chịu đựng, em đã cố hok nghĩ về anh, nhưng tất cả đều vô nghĩa. Em càng nhớ anh, nhớ lắm anh ạ! MỖi ngày hok nói chiện với anh, em lại cảm thấy như chúng ta xa nhau mấy tháng hok gặp ..thật khó hiểu pải hok anh
Anh à, với anh em là gì vậy??? Em là 1 con dối nhỏ hay chỉ là con ma-la canh vô tri vô giac, không đáng để tôn trọng, không đáng để giữ lời.Em chưa bao giờ giận anh thực sự, nhưng em đã thấy rất buồn vì anh..Nếu yêu em , anh có làm thế hok , có bắt em ngồi đợi hàng tiếng đồng hồ trước màn hình máy tính hok .Em là 1 cô bé nhỏ tuổi, nếu theo bản năng thì em sẽ rất giận anh, vì ở tuổi này lòng tự trọng và tự ái cao mà,nhưng em không thể, vì em nghĩ , nếu mà mình như vậy, anh sẽ cảm thấy mệt mỏi và cảm thấy em nhỏ nhen ích kỷ.Em không mún vì những cái đó mà làm em và anh giận nhau hay nọ kia .Em là đứa hay suy nghĩ và quan trọng hoá vẫn đề, em hok phủ nhận điều đó.Em luôn dấu nhưng giận hời buồn tủi vào trong ng mình. Nhiều khi , em cảm giác như em đang rất hạnh phúc , cảm giác như anh yêu em thực sự và với anh em quan trọng, Nhưng nhiều khi , anh lại làm cho em từ 9 tầng mây ngã hẳn xuống cái vực thẳm của sự thất vọng...Em và anh chưa hề cãi nhau ( có cãi thì cũng nho nhỏ roài hết) Anh chú ý mà xem ,em chưa bao h giận anh nổi 1 tiếng, không có.NGày nào đi học về , em lại chạy lên chiếc máy tính và coi xem có tin nhắn của anh hok .Nhưng sao chứ, 1 dòng cũng hok , mà chỉ là những dòng tin nhắn của người khác....Còn khi nào , lên mà có pm của anh, dù chỉ là 1 vài chữ nói nhớ em , cả ngày hôm đó em đã thấy vui lắm rồi...Em thường bị nói là con ngốc...
Anh à, em biết , anh làm luật sư đó thì rất bận và nhiều khi cũng căng thẳng , em hiểu chứ, tại sao hok .Nhiều khi anh thất hứa, em luôn tìm mọi cớ để biện chứng cho sự thất hứa của anh.VD: chắc anh bị mêt, anh bận, máy anh hỏng, .... nhiều lắm" .Nhiều khi em rất muốn hỏi anh, muốn quan tâm và nọ kia, nhưng anh hok cho em làm thế, vì anh đâu có lên..em hok trách anh chuyện đó
Anh à, Em hỏi anh:" Có bao giờ trong trong suy nghĩ của anh có em không, có bao giờ anh thấy mình có lỗi khi thất hứa với em chưa?" Và nói hẳn ra, với anh em là gì vậy??.
Anh à
Nếu anh yêu em , anh sẽ không bao giờ như vậy cả.Nhiều khi em nghĩ, hình như em đang đi tán anh , lúc nào cũng chủ động ..Em hỏi anh, anh kêu yêu em , vậy mà 2 ngày không gặp nhau anh cũng thèm nhắn tin ...Anh bận ư, chẳng lẽ 24 giờ trong ngày anh hok thể dành 2 phút cho em à.CHẮc em chẳng là gì để anh pải làm thế, còn em thì sao, 24 h/ngày, thời gian dành cho anh còn nhiều hơn cả thời gian em dành cho chính mình.Em là cô nhok nhưng em không yêu kiểu nhok đâu, với em , khi em yêu ai thì thực sự em yêu rất chân thành và yêu bằng cả trái tim mình, em không yêu để lấy vui, em không yêu để thử cảm giác yêu, em không yêu để tự hào hay oai nọ kia, em yêu anh chỉ vì anh là anh.VẬy thôi...
NHiều khi em nghĩ rằng..
Chắc tại anh biết , em yêu anh rất nhiều..
Chắc tại anh biết với em anh là người quan trọng nên anh mới vậy
ChẮc anh biết, em không thể nào giận anh , mắng anh, hờn anh, ghét anh, >> nên anh được nước lên mặt..( cái nè em giỡn)
Anh à, em biết , anh là 1 người sống rất nội tâm, không hay bộc lộ tình cảm của mình.Em hiểu chứ, nếu em không hiểu chắc em dời bỏ anh đi lâu rồi.Anh ít nói, em đồng ý, Nhưng anh yêu à, anh đã từng đặt anh vào vị trí của em mà cảm nhận chưa?? CHẮc anh chưa đâu nhỉ?? Như vậy làm sao anh có thể biết tâm trạng của em.Anh nói anh hiểu tâm trạng anh, biết tâm trạng em , trong khi đến em cũng chẳng hiểu mình thế nào nữa.Anh hiểu em vui hay buồn vậy mà anh như vậy đấy, em biết anh rất tốt với em , rất muốn em vui , luôn cổ vũ và ủng hộ em , em cảm ơn ,,... cảm ơn vì tất cả điều đó,..Nhưng anh à, anh hãy suy nghĩ về nhừng j em nói nhé!! Mọi thứ , mọi chiện, Mọi tâm trang..
Anh là ng giỏi giang, vì vậy nhiều khi em cố gắng học , không pải là để nọ kia, mà chỉ để bằng anh, em hok muốn anh cảm thấy xấu hổ khi có 1 nguời yêu ngu ngốc hay kém hiểu biết...hì, lo hơi xa nhưng em cứ lo trước.Em sẽ cố gắng học , học thật giỏi đề chí ít cũng không làm anh mất mặt...
Ngồi nhớ anh, em lại thẫn thờ ngồi ngắm anh, nhắm hoài hok chán à, kakak, anh đâu pải kyu hyun hay siêu sao gì đâu..mà em lại thích nhìn anh đến thế....trời, cái nè có biển mới hiểu được..
Từ khi yêu anh, dường như em thay đổi, từ trước, em hok phải là đứa hay nói ra tình cảm của mình, (cái nè, anh là người hiẻu rõ nhất), em cũng chẳng bao giờ , khóc vì những chuyện vụn vặt, chẳng bao giờ pải ngồi chờ đợi ai ( chỉ để người chờ chứ em chưa chờ người),..chẳng bao giờ em ngồi tẩn mản viết từng câu chiện cười, gặp gần 1 nghìn ngôi sao( đây là cái điều trc đây em coi là phí thời gian)...Chẳng bao giờ, khi lên nick mà em chịu ngồi yên , hok thèm tán gẫu với anh.....Nhưng anh đã làm em thay đổi, cái điều mà từ trước đến giờ , chưa ai có thể làm em như vậy...Anh làm em trở thành 1 đứa tình cảm (nữ tính hơn, nhưng chỉ với anh.hì) anh đã làm em sướt mướt mấy ngày khi em có ý định chia tay anh vì lý do( cái nè anh biết mà) ...Anh đã làm em biết thế nào là chờ đợi, thế nào là nhớ mong...Anh làm em thay đổi quá nhiều..Ngày trước, em chưa bao h thay đổi vì ai cả, vậy mà giờ...đến nhỏ bạn thân em cũng đang thực sự shok khi tháy em lại như vậy..Em biết , anh rất thích con gái tóc dài, mặc dù hok nói nhưng em biết, và bây giờ em đang nuôi tóc , ..Em chỉ có dám đi cắt tỉa chứ chưa bao giờ dám cắt hay làm tóc , sợ anh không thích( mặc dù anh không bắt ép, là do em tự nguyện)
Anh cũng biết em là đứa cá tính, nói nhiều và cực kỳ trẻ con ( bề ngoài+suy nghĩ già như bà cụ non nhưng ăn nói thì như trẻ con lớp 1 ) Em thích nghe nhạc trẻ, anh lại thích nghe nhạc Trịnh....lúc trước , có oánh chết em , em cũng chẳng bao giờ chịu ngồi mà nghe mấy bài nhạc trịnh đó, Nhưng từ khi quen anh, em đã biết nghe nhạc trịnh, nhiều khi , em tự chủ động nghe luôn ý(( con bạn em suýt sỉu khi thấy em nghe nhạc Trịnh)
>> NÓi tóm lại, Anh là anh mà em là em , đôi ta khác nhau hoàn toàn, và chính sự khác nhau đó đã làm em thay đổi, đã làm yêu anh biết chừng nào...Nhiều khi em tự nghĩ: "Sao mình lại có thể thich anh nhỉ??? Sao mình lại có thể như vậy nhỉ..khác với Thọ Giáo khi trước quá" và giờ em biết, em như vậy chỉ vì em yêu anh..
VÀ bây giờ , em chỉ muốn nói với anh" Em yêu anh, thực sự rất yêu anh" ...VÀ em mong rằng , anh hãy suy nghĩ những gì đã trải qua và em biết, anh đủ thông minh , đủ kinh nghiệm để hiểu , để biết chúng ta, em-anh cần j và thay đổi những gì phù hợp...
Em biết, khi em post bài này lên dự cuộc thi này, chắc chắn sẽ có nhièu người phản cảm hay không đồng tình với em..em biết mà...ai có thể chấp nhận một con nhok, đang lẽo đẽo cùng cái cặp sách tới trường , mà đòi yêu mới cả đương.Em không bao giờ để ý xem người ta nghĩ gì về em , hay nói em như thế nào, em chỉ cần biết, em yêu anh và tình cảm của em dành cho anh là thật lòng.Em là con nít, em là đồ trẻ con trong mắt người ta và có thể là trong mắt anh, nhưng em vẫn muón nói, em yêu anh, thực sự rất yêu anh.
Sẽ có người nói:" Nhỏ tý tuổi này , vắt mũi chưa sạch nói gì đến yêu đương, nhưng kệ người ta anh ạ, tình yêu mà, đến giờ em cũng chẳng biết nó là gì, nó như thế nào, và tình yeu chỉ có thể cảm nhận bằng sự chân thành của chính con tim mình thôi..phải không anh".Thôi em kết thúc tại đây, em mong anh hiểu cho em, và hãy bỏ qua mọi lo lắng về tuổi tác , địa vị, vai vế trong xã hội đi...Hãy cùng nhau cố gắng, em sẽ cố gắng học thật giỏi, cố gắng vô đại học để chí ít là không mất anh..Cùng cố gắng nhé anh"
Thân!
Tôi post bài này , lên dự thi, cũng chẳng tính là được giải nọ kia, có thể tôi sẽ bị mọi người nhìn tôi bằng cái ánh mắt khác, nhưng không sao, tuỳ mọi người nghĩ ...tôi chỉ muốn mở chút lòng mình cho thoải mái hơn chút thôi.