Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
Ứng Nhân Xử Thế
Liêm sỉ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ButNghien" data-source="post: 135641" data-attributes="member: 18"><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><strong>Liêm sỉ</strong></span></span></p><p></p><p></p><p></p><p>Liêm, sỉ là tính chất hay của loài người, vì người mà không liêm thì thấy cái gì cũng lấy, không sỉ thì việc gì cũng làm. Người mà đến thế là người bỏ đi, không khác gì giống vật. Nhất là những bậc đứng đầu cai quản việc nhà, việc nước mà vô liêm, sỉ thì nhà sẽ suy bại, nước phải nguy vong.</p><p> </p><p>Nghĩ cho kỹ thì sỉ cần hơn liêm: người không liêm sẽ làm những việc bất nghĩa, nguyên do cũng vô sỉ mà ra.</p><p> </p><p>Đức Khổng Tử nói: “ Hành kỷ hữu sỉ” nghĩa là giữ mình biết làm bậy là xấu hổ. Mạnh Tử nói: “ Nhân bất khả vô sỉ” nghĩa là người ta không thể không biết xấu hổ.</p><p> </p><p>Than ôi! Thế mà nay nhân tình phản trắc, phong tục suy đồi, người ta quên cả liêm, sỉ. Không kể người thường, thậm chí đến bọn sĩ phu cũng chan chan như thế. Ôi ! Nếu cho là sự xấu hổ chung cho cả nước, cũng không phải là người nói ngoa.</p><p> </p><p>Tuy vậy, mùa đông rét mướt, tùng , bách vẫn xanh, mưa gió tối tăm, gà trống vẫn gáy. Đời tuy hôn mê, vẫn có người tỉnh.</p><p> </p><p>Ông Nhan Chi Suy làm sách “ Gia huấn” có thuật câu chuyện. Một viên quan nói với ông: “ Tôi có đứa con 17 tuổi học đã thông. Tôi cho nó học tiếng nước Tiên Ti, tập gảy đàn tì bà, lớn lên theo hầu đám công khanh, thì thế nào cũng được sung sướng”. Nha Chi Suy nghe nói, nín lặng không trả lời. Sau trở về nhà, nói với con cháu rằng: “ Người này dạy con lạ thay. Như ta, nếu học cách ấy, dù được giàu sang đến đâu, ta cũng không mong các con như vậy”. Những kẻ mất hết liêm, sỉ, chỉ biết chăm chăm xu thời hay nịnh đời, xem câu chuyện này,nghĩ chẳng đáng thẹn lắm ư?</p><p></p><p> </p><p> </p><p> </p><p>Nguồn : NXBVHTT.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ButNghien, post: 135641, member: 18"] [CENTER][SIZE=4][FONT=arial][B]Liêm sỉ[/B][/FONT][/SIZE][/CENTER] Liêm, sỉ là tính chất hay của loài người, vì người mà không liêm thì thấy cái gì cũng lấy, không sỉ thì việc gì cũng làm. Người mà đến thế là người bỏ đi, không khác gì giống vật. Nhất là những bậc đứng đầu cai quản việc nhà, việc nước mà vô liêm, sỉ thì nhà sẽ suy bại, nước phải nguy vong. Nghĩ cho kỹ thì sỉ cần hơn liêm: người không liêm sẽ làm những việc bất nghĩa, nguyên do cũng vô sỉ mà ra. Đức Khổng Tử nói: “ Hành kỷ hữu sỉ” nghĩa là giữ mình biết làm bậy là xấu hổ. Mạnh Tử nói: “ Nhân bất khả vô sỉ” nghĩa là người ta không thể không biết xấu hổ. Than ôi! Thế mà nay nhân tình phản trắc, phong tục suy đồi, người ta quên cả liêm, sỉ. Không kể người thường, thậm chí đến bọn sĩ phu cũng chan chan như thế. Ôi ! Nếu cho là sự xấu hổ chung cho cả nước, cũng không phải là người nói ngoa. Tuy vậy, mùa đông rét mướt, tùng , bách vẫn xanh, mưa gió tối tăm, gà trống vẫn gáy. Đời tuy hôn mê, vẫn có người tỉnh. Ông Nhan Chi Suy làm sách “ Gia huấn” có thuật câu chuyện. Một viên quan nói với ông: “ Tôi có đứa con 17 tuổi học đã thông. Tôi cho nó học tiếng nước Tiên Ti, tập gảy đàn tì bà, lớn lên theo hầu đám công khanh, thì thế nào cũng được sung sướng”. Nha Chi Suy nghe nói, nín lặng không trả lời. Sau trở về nhà, nói với con cháu rằng: “ Người này dạy con lạ thay. Như ta, nếu học cách ấy, dù được giàu sang đến đâu, ta cũng không mong các con như vậy”. Những kẻ mất hết liêm, sỉ, chỉ biết chăm chăm xu thời hay nịnh đời, xem câu chuyện này,nghĩ chẳng đáng thẹn lắm ư? Nguồn : NXBVHTT. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
Ứng Nhân Xử Thế
Liêm sỉ
Top