Gutđiơ cầm trong tay một mảnh cao su nhỏ. Khi phủi lớp bột lưu huỳnh bên ngoài, anh nhớ lại lần đầu tiên anh đã trông thấy chất kì lạ này như thế nào và không may cho anh, anh đã quan tâm đến nó như thế nào?
- Cậu quyết làm cho cao su trở thành bền chắc, chống được nóng và lạnh đấy à? Các bạn anh hỏi anh như vậy.
- Tại sao lại không thử làm xem? Anh trả lời.
- Vâng, nhưng ngay cả các phòng thí nghiệm tối tân nhất của nhà nước cũng không thể làm được điều đó ! Còn anh thì chẳng phải là nhà hoá học, anh mãi mãi chỉ là một tay buôn sắt vụn !
- Thế nhưng tớ cứ thử làm ! - anh vẫn không chịu đầu hàng.
Mười năm lao động cần cù, liên tục, đã mất nhiều phí tổn cho việc tiến hành các thí nghiệm và chi phí cho chúng mất khá nhiều đôla. Còn kết quả?...
- Sáclơ ! Ý định vớ vẩn của anh với mẩu cao su đó sẽ làm cho chúng ta phải phá sản hoàn toàn mất ! - Vợ anh vẫn thường xuyên và kiên tâm khuyên can anh như vậy. - Và anh, anh sẽ trở thành cái gì nào? Xin anh hãy vứt nó đi, bây giờ vẫn chưa muộn đâu !
- Được, Mêri ạ ! - Anh trả lời- Anh chỉ làm thử một lần nữa thôi. Nếu chẳng được gì, anh thề với em sẽ vứt nó đi !
Gutđơ nhìn lên cái giá, nơi cách đây mười lăm phút anh đã để một lá cao su mỏng cuối cùng và anh cầm lấy một đầu để cắt một mẩu thí nghiệm tiếp. Vô ý anh làm rơi lá cao su mỏng và thế là nó rơi đúng vào hoả lò đang nóng bỏng.
Những lá cao su mỏng, ở nhiệt độ bình thường, phải rắc bột lưu huỳnh để chúng khỏi dính lại. Nếu dưới những tia nắng mặt trời nó đã mềm ra thì...
Lấy tấm cao su ra khỏi lò, anh chăm chú xem xét và ngạc nhiên thấy rằng không những nó không hỏng mà ngược lại trở thành đúng như anh đang mong muốn, vừa chắc hơn, lại vừa đàn hồi.
-Tại sao? ! Phải chăng chỉ vì bị đốt nóng mà không phủi sạch lưu huỳnh?! Nào, thử làm lại xem sao!
Anh lại cắt một miếng cao su mỏng, rắc bột lưu huỳnh lên, rồi đặt nó lên hoả lò nóng và lật đi lật lại. Giả định đã được xác nhận : miếng cao su giãn ra và co lại rất tốt, kéo mạnh cũng không bị đứt.
Mêri ! - Anh kêu lên - Lại đây, em thân yêu, đây hình như được rồi đấy !:byebye:
Sưu tầm
Gutđiơ. Ảnh: Internet
- Cậu quyết làm cho cao su trở thành bền chắc, chống được nóng và lạnh đấy à? Các bạn anh hỏi anh như vậy.
- Tại sao lại không thử làm xem? Anh trả lời.
- Vâng, nhưng ngay cả các phòng thí nghiệm tối tân nhất của nhà nước cũng không thể làm được điều đó ! Còn anh thì chẳng phải là nhà hoá học, anh mãi mãi chỉ là một tay buôn sắt vụn !
- Thế nhưng tớ cứ thử làm ! - anh vẫn không chịu đầu hàng.
Mười năm lao động cần cù, liên tục, đã mất nhiều phí tổn cho việc tiến hành các thí nghiệm và chi phí cho chúng mất khá nhiều đôla. Còn kết quả?...
- Sáclơ ! Ý định vớ vẩn của anh với mẩu cao su đó sẽ làm cho chúng ta phải phá sản hoàn toàn mất ! - Vợ anh vẫn thường xuyên và kiên tâm khuyên can anh như vậy. - Và anh, anh sẽ trở thành cái gì nào? Xin anh hãy vứt nó đi, bây giờ vẫn chưa muộn đâu !
- Được, Mêri ạ ! - Anh trả lời- Anh chỉ làm thử một lần nữa thôi. Nếu chẳng được gì, anh thề với em sẽ vứt nó đi !
Gutđơ nhìn lên cái giá, nơi cách đây mười lăm phút anh đã để một lá cao su mỏng cuối cùng và anh cầm lấy một đầu để cắt một mẩu thí nghiệm tiếp. Vô ý anh làm rơi lá cao su mỏng và thế là nó rơi đúng vào hoả lò đang nóng bỏng.
Những lá cao su mỏng, ở nhiệt độ bình thường, phải rắc bột lưu huỳnh để chúng khỏi dính lại. Nếu dưới những tia nắng mặt trời nó đã mềm ra thì...
Lấy tấm cao su ra khỏi lò, anh chăm chú xem xét và ngạc nhiên thấy rằng không những nó không hỏng mà ngược lại trở thành đúng như anh đang mong muốn, vừa chắc hơn, lại vừa đàn hồi.
-Tại sao? ! Phải chăng chỉ vì bị đốt nóng mà không phủi sạch lưu huỳnh?! Nào, thử làm lại xem sao!
Anh lại cắt một miếng cao su mỏng, rắc bột lưu huỳnh lên, rồi đặt nó lên hoả lò nóng và lật đi lật lại. Giả định đã được xác nhận : miếng cao su giãn ra và co lại rất tốt, kéo mạnh cũng không bị đứt.
Mêri ! - Anh kêu lên - Lại đây, em thân yêu, đây hình như được rồi đấy !:byebye:
Sưu tầm