T
Tuyền Nguyễn
Guest
Lê Thanh My xộc xệch cả ước mơ
View attachment 15599
View attachment 15599
Cúi nhặt
Khi nỗi nhớ phai tàn
Em cúi nhặt mùa đông
Rồi khóc
Có phải lòng tin cũng lê bước chân nặng nhọc
Xộc xệch cả ước mơ
Một chút nắng bình yên soi vào góc khuất
Nhận ra đôi mắt em hiền
Nắng không thấy em ngu ngốc
Đổi ngày
Đổi tháng
Đổi năm
Lấy âm thầm
Kỳ vọng
Anh là người đàn ông giản đơn
Lấy nước mắt đàn bà giải khát
Tình yêu như ngọn lửa mòn
Cháy trong tim bèo bọt
Rượu rơi từng giọt
Thấm đời men cay
Sẽ thấu những đêm thâu em dành dụm tiếng thở dài
Xếp chồng lên chất ngất
Những người đàn ông đi ngang qua mặt đất
Có người biết đứng lại trước nỗi buồn
Nhất định
Sẽ cúi xuống bên em.
Khóa trái
Tự nhốt mình vào trong lặng thinh
Khóa trái.
Bàn tay áp về phía nhẫn nại
Gọi tôi ơi!
Bấm nút cho tháng ngày trùng khơi
Gom về trong tích tắc
Này là cái nắm tay dè dặt
Là tóc ngắn bum bê
Là thề
Là hôn
Là tiếng ru não nề
Là đêm tràn tiếng vạt
Là cái ngập ngừng chốc lát
Rồi quay lưng
Thôi thì nhốt lại một lần
Cho quen thành lạ
Cho nhớ thành quên
Bữa tiệc không tên
Tôi đãi mình lần cuối.
Tàn phai
Chiếc cúc áo cuối cùng đã lơi
Em trả em về thời con gái
Ngai ngái triền sông
Một bông hoa nở dại
Trăng mùng mười hé mở
Đêm vẫy gọi đêm
Chiếc cúc áo cuối cùng thắt lại
Gương ngực đàn bà héo úa
Phủ phàng che
Những ngọn đèn tẻ nhạt
Hắt theo bóng người
Hoa nhả nhụy…
Sẽ không còn chiếc cúc áo nào nữa
Khi tình yêu không còn.
Khi nỗi nhớ phai tàn
Em cúi nhặt mùa đông
Rồi khóc
Có phải lòng tin cũng lê bước chân nặng nhọc
Xộc xệch cả ước mơ
Một chút nắng bình yên soi vào góc khuất
Nhận ra đôi mắt em hiền
Nắng không thấy em ngu ngốc
Đổi ngày
Đổi tháng
Đổi năm
Lấy âm thầm
Kỳ vọng
Anh là người đàn ông giản đơn
Lấy nước mắt đàn bà giải khát
Tình yêu như ngọn lửa mòn
Cháy trong tim bèo bọt
Rượu rơi từng giọt
Thấm đời men cay
Sẽ thấu những đêm thâu em dành dụm tiếng thở dài
Xếp chồng lên chất ngất
Những người đàn ông đi ngang qua mặt đất
Có người biết đứng lại trước nỗi buồn
Nhất định
Sẽ cúi xuống bên em.
Khóa trái
Tự nhốt mình vào trong lặng thinh
Khóa trái.
Bàn tay áp về phía nhẫn nại
Gọi tôi ơi!
Bấm nút cho tháng ngày trùng khơi
Gom về trong tích tắc
Này là cái nắm tay dè dặt
Là tóc ngắn bum bê
Là thề
Là hôn
Là tiếng ru não nề
Là đêm tràn tiếng vạt
Là cái ngập ngừng chốc lát
Rồi quay lưng
Thôi thì nhốt lại một lần
Cho quen thành lạ
Cho nhớ thành quên
Bữa tiệc không tên
Tôi đãi mình lần cuối.
Tàn phai
Chiếc cúc áo cuối cùng đã lơi
Em trả em về thời con gái
Ngai ngái triền sông
Một bông hoa nở dại
Trăng mùng mười hé mở
Đêm vẫy gọi đêm
Chiếc cúc áo cuối cùng thắt lại
Gương ngực đàn bà héo úa
Phủ phàng che
Những ngọn đèn tẻ nhạt
Hắt theo bóng người
Hoa nhả nhụy…
Sẽ không còn chiếc cúc áo nào nữa
Khi tình yêu không còn.