Lẽ sống tuổi 17
Ngày . . . tháng . . . năm . . . . . . . . . . . . .
Một ngày trôi qua với thật nhiều những điều đáng nhớ của một cô bé vừa chạm đến cái tuổi Mười Bảy ấp ủ những ước mơ, hoài bão. Những ngọn nến trong bữa tiệc mừng mới được thổi tắt hôm qua mà hôm nay trong suy nghĩ của nó đã có nhiều đổi khác. Có phải chăng tuổi Mười Bảy diệu kì đến thế? Cái tuổi sống động dễ thương này đã mang đến cho nó một cái nhìn khác hơn về cuộc sống chăng?Ngày . . . tháng . . . năm . . . . . . . . . . . . .
Hôm nay, ngày đầu tuần, vùng dậy khỏi chiếc chăn ấm nó nhanh chóng chuẩn bị và cắp sách đến trường nhưng trong đầu vẫn còn nhiều lắm những băn khoăn vì khối bài tập nó vừa làm đêm qua. "Ôi! Sao lại thế này? Sao lại khó thế?". Bao nhiêu câu hỏi quẩn quanh trong nó. Bởi vậy mới nói tri thức như một con dốc đồ sộ, càng leo thì mới thấy nó cao biết dường nào. Và đặc biệt hơn khi là một cô học trò lớp mười hai, năm học chuẩn bị kiến thức đối đầu với rất nhiều kì thi gian nan, năm học quyết định mười hai năm đèn sách, nó choáng ngợp trước lịch học dày đặc và một lượng kiến thức khổng lồ. Nó biết mình đang ở lưng chừng con dốc, chỉ cần một giây yếu đuối mà buông tay thì nó sẽ thật sự té ngã, và phía sau nó là đại dương mênh mông với muôn ngàn con sóng dữ, biết đâu nó sẽ bị vùi lấp mãi mãi. Không! Không thế như thế, nó không cho phép bản thân bỏ cuộc, nó phải tiếp tục nổ lực để vượt qua con dốc cam go ấy vì nó biết nó không cô đơn, bên cạnh nó luôn có sự dõi theo, sự yêu thương, dìu dắt của cha mẹ, thầy cô và bè bạn. Phương châm sống của nó hôm nay: "Bạn có thể thua bất cứ ai nhưng không thể thất bại trước bản thân mình".
Ngày . . . tháng . . . năm . . . . . . . . . . . . .
Hôm nay là được một ngày buồn! Chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt mà nó và nhỏ bạn thân đã giận nhau đến nỗi suốt chặn đường về chẳng đứa nào nói một câu. Giờ đây ngồi lặng yên một mình trong đêm vắng, nó cần lắm một dòng tin chúc ngủ ngon của nhỏ ấy nhưng... đợi mãi cũng chẳng thấy. À! Nó nhớ ra rồi, tụi nó đang "chiến tranh lạnh" với nhau từ buổi sáng cơ mà. Nó cười tít mắt vì không hiểu sự giận dỗi đã bị xua tan tự khi nào. Và như thế nó đã chủ động làm hòa trước vì nó biết rằng cuộc sống cần có sự yêu thương và tha thứ. Nó sẽ tiếc lắm khi mai này bước chân lên giảng đường đại học bên cạnh nó không còn nhỏ bạn thân. Lúc ấy sẽ buồn lắm nhỉ! Không! Nó sẽ dành những khoảnh khắc còn lại bên gia đình, bên mái trường thân yêu để thắt chặt những mối quan hệ tốt đẹp, phải mở rộng vòn tay để đón lấy cuộc đời tươi đẹp. Phương châm sống hôm nay: " Dừng lại suy ngẫm để nhặt lấy yêu thương và tiến về phía trước".
Ngày . . . tháng . . . năm . . . . . . . . . . . . .
Ngày . . . tháng . . . năm . . . . . . . . . . . . .
Bầu trời đêm nay thật đẹp, những ánh sao cứ lặng lẽ chiếu sáng lấp lánh không mỗi mệt nơi bầu trời cao tít. Trong khoảng không gian vắng lặng nó thả hồn theo những âm điệu tươi vui của bài hát "Tuổi thơ bên nhau cho ta vô tư với bao mơ mộng . . . . . . . . . . những lúc lặng thầm thả tung ước mơ lên trời, bạn ơi nhớ không biết bao những kỉ niệm buồn vui cùng tôi . . . . . . . . . ". Nghe đến đây sống mũi nó chợt cay, nó cảm nhận được khóe mắt mình có cái gì ươn ướt. Ôi! Nó khóc! Nó đã khóc vì nghĩ tới cái khoảnh khắc từ giã mái trường, chia tay bè bạn. Rồi đây sẽ mỗi đứa một nơi, bết đến khi nào mới được gặp lại nhau? Còn đâu nữa những trò trêu ghẹo mỗi ngày đến lớp, còn đâu nữa những dỗi hờn vu vơ đáng nhớ. Tất cả những điều ấy khi mất đi sẽ không tìm lại được. Nó tự nhủ lòng mình hãy biết trân trọng những phút giây còn lại, cố nắm giữ những tình cảm hồn nhiên và trong sáng nhất.
Không chỉ có thể, để những tháng năm đến trường luôn là kí ức đẹp ngay từ hôm nay nó sẽ cân bằng việc học, xác định mục tiêu và ra sức đạt được mục tiêu ấy bằng năng lực của chính mình. Nó sẽ làm được! Phương châm sống hôm nay: "Yêu thương sẽ chắp thêm đôi cánh để bạn bay đến tương lai".
Ngày . . . tháng . . . năm . . . . . . . . . . . . .
Một ngày nữa lại trôi qua. Nó có cảm giác tâm hồn cứ lớn dần hơn theo từng khoảnh khắc vui buồn. Nó yêu quá tuổi Mười Bảy sống động này, những yêu thương, hạnh phúc đong đầy trong tim bé nhỏ. Với vạn vật tuổi Mười Bảy có thể chẳng có ý nghĩa nhưng với nó tuổi Mười Bảy là những phút guiaya suy ngẫm nhiều hơn về cuộc sống, tuổi Mười Bảy hồn nhên, yêu đời, tuổi Mười Bảy xây đắp những ước mơ, hoài bão . . . .
Lại một lần nữa nó lặng lẽ một mình bên ô cửa nhỏ, ngoài kia bầu trời vẫn cao xa, những vì sao vẫn lấp lánh, điểm xuyết lên nền đen huyền ảo. Giữa muôn ngàn vì sao ấy có điểm sáng nào dành triêng cho nó? Cuộc sống của nó có thể như những vì sao kia dù nhỏ nhưng có thể điểm tô cho cuộc đời thêm đẹp không? Đừng nghĩ ngợi nữa cô bé à! Chẳng biết ngày mai sẽ ra sao nhưng trước hết phải sống trọn vẹn cho hôm nay dã. Hãy trân trọng những giây phút này và làm theo những thông điệp mà tuổi Mười Bảy đã mang đến cho bạn đi nào!
Sunshine (Ngọc Hương)
11a1zone.com