Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
NGÔN NGỮ HỌC
Ngôn ngữ học ứng dụng
Lang thang chữ nghĩa
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Butchi" data-source="post: 16630" data-attributes="member: 7"><p><strong><span style="font-family: 'Arial'">1.Ngày ngày <em>Lang thang chữ nghĩa</em></span></strong></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Trong văn học Pháp, <em><span style="font-family: 'Arial'">Lang thang chữ nghĩa</span></em> thuộc loại <em><span style="font-family: 'Arial'">Carnet</span></em> của nhà văn, thi sĩ, triết gia. Lúc viết, họ hay giả vờ : ghi cho mình đừng quên thôi, không có ý đăng. Như <em>Pensées</em> của Pascal ấy mà. Nhưng nhiều người thầm kín mong sẽ được người đời đăng và quan tâm, thậm chí mê, sau khi mình đã đi chầu Diêm Vương. Ở Alain, thường là những châm ngôn (<em><span style="font-family: 'Arial'">aphorismes)</span></em>. Ở Sartre thì mỗi đề tài són thành vài... trăm trang : <em><span style="font-family: 'Arial'">Carnets de la drôle de guerre, Carnets pour une morale et tutti quanti</span></em>. Sartre trung thực với triết lý của chàng khi chàng cho phép đăng <em>tất cả</em> thư từ, bản nháp <em>et tutti quanti</em> mà chàng đã từng viết : chúng <strong><em>đã từng là</em></strong> (<strong><em>est été</em></strong>) chính mình, sao phải phụ nhận chúng ?</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Ở tôi, <em><span style="font-family: 'Arial'">Lang thang chữ nghĩa</span></em> là triết dưới hình thái... mì ăn liền ! Nó chỉ khác mì ăn liền thông dụng ở một điểm thôi : thiếu bột gia vị phong phú của công nghiệp đánh chén. Muốn thưởng thức nó một cách trọn vẹn, phải tưới nước dùng độc nhất hợp khẩu vị với nó : <em>Tư duy tự do</em> (Nxb Đà Nẵng, 2006) và <a href="https://amvc.free.fr/PHD/TDTD/TuDuyTuDoTable.htm" target="_blank">https://amvc.free.fr/PHD/TDTD/TuDuyTuDoTable.htm</a>.</span></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">2009-05-30. PHD</span></strong></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">2.Ngôn ngữ đời thực và nghệ thuật bằng ngôn ngữ</span></strong></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Ngày nào con người <strong><em>biết</em></strong> nói chuyện thật thà với nhau vì <strong><em>biết</em></strong> tin cậy, quý trọng và trìu mến nhau bất kể khác biệt thậm chí đối kháng nhau, ngày ấy thơ văn tiêu vong.</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Chính vì ngôn ngữ chính trị và ý thức hệ, trong đó có thơ văn, là công cụ hữu hiệu nhất cho phép con người lừa nhau, giả dối với đời, giả dối với chính mình, một cách rất văn chương, mà trong thế giới ngôn ngữ<a href="https://amvc.free.fr/PHD/LangThangChuNghia/NgonNguDoiThucVaNgheThuatBangNgonNgu.htm#_ftn1" target="_blank"><span style="font-family: 'Arial'">[1]</span></a> còn có đất sống cho thơ văn.</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Khi người ta <strong><em>gọi</em></strong> một kế hoạch đào thải con người ra ngoài xã hội, biến nó thành kẻ thất nghiệp, không cần thiết nữa cho xã hội – môi trường tồn tại, nên người và làm người của nó – và, vì thế, không có quyền kiếm ăn để tồn tại bằng lao động của mình, không có quyền sống như một con người, là kế hoạch xã hội tính (<strong><em>plan social</em></strong>, hàm ý : một kế hoạch nhân ái bảo vệ con người trong xã hội), thơ văn sẽ còn điều đáng nói với người đời.</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Sau đó, chỉ còn những điều chưa hề có ai nói tới mà vẫn đầy người khát khao hướng tới, trên khắp thế giới, ở cả loài người hôm nay. Như <strong><em>em</em></strong> chẳng hạn, hè hè. Khó lắm đấy, bạn đời văn chương Ziao Chỉ ơi… Có mấy nhà văn nhà tư tưởng Ziao Chỉ đã làm được điều ấy cho người đời không Ziao Chỉ trong thế kỷ 20-21 ? Trong lĩnh vực tư tưởng, nếu có, ta xin lạy thầy cho con được làm đệ tử.</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Trong khi chờ đợi, ta đành lang thang chữ nghĩa.</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Bạn đời ơi, hãy cùng ta lang thang nhé. Chẳng vinh hiển gì, nhưng cũng zui zui, và chẳng chết ai cả. Biết đâu cũng có lúc gặp nhau.</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Ngoài chuyện ấy, ta chẳng <strong><em>là</em></strong> gì, <strong><em>có</em></strong> gì, <strong><em>còn</em></strong> ai. Hè hè…</span></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">2009-04-09.PHD</span></strong></p><p></p><p> <a href="https://amvc.free.fr/PHD/LangThangChuNghia/NgonNguDoiThucVaNgheThuatBangNgonNgu.htm#_ftnref1" target="_blank"><span style="font-family: 'Arial'">[1]</span></a><span style="font-family: 'Arial'"> quan hệ hoàn hảo nhất giữa người với người trong tư cách người. Không có nghĩa là tốt đẹp nhất, chỉ có nghĩa là đầy đủ nhất, kể cả dưới dạng "nghệ thuật" nhất, đểu nhất : văn chưong.</span></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">3. Quán tính của ngôn ngữ</span></strong></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Ta tư duy bằng ngôn ngữ. Quan tính của ngôn ngữ của người đời trong đầu ta, rất đáng sợ. Nhưng quán tính của ngôn ngữ của chính ta trong đầu ta, có lúc còn đáng sợ hơn.</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Ta bấp bênh tự do giữa hai sự lệ thuộc ấy.</span></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">2009-04-11.PHD</span></strong></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">4.Một loại nhà văn</span></strong></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Chúng ta nặng tình chữ nghĩa, sống với nội tâm nhiều hơn với đời thực người thực. Chữ nghĩa quay cuồng trong đầu ta, tỏa vào cơ thể, lộ thành nét vui nỗi buồn trong vẻ mặt, hơi thở, cử chỉ, lời nói… Thỉnh thoảng tuôn vào ngòi bút. Năm thì mười họa biến thành văn.</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Máu thịt của ngôn từ ở ta là như thế. Nó cũng cho phép con người thương nhau.</span></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">2009-04-13.PHD</span></strong></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">5.Ngôn ngữ của tiềm thức</span></strong></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Khi viết văn tiếng Việt hay tiếng Pháp, tôi không bao giờ dịch từ tiếng này qua tiếng kia. Tuy vậy, trong văn tiếng Việt của tôi, thỉnh thoảng có cách nói đúng là "Tây con". Rõ ràng tiếng Pháp đã ngấm vào tiềm thức của tôi nên ngay khi viết chính mình bằng tiếng Việt, nó cũng hồn nhiên tự phát. Trong lĩnh vực này, con người chưa tự do ở đó. Nó mãi phải vươn tới tự do ngay ở chính mình. Thỉnh thoảng đọc văn tiếng Pháp của mình, tôi phát hiện điều ngược lại : rõ ràng có ý, có câu, gốc gác VN. Tôi không bao giờ sửa : đó là tiếng Pháp <strong><em>của tôi</em></strong> và tôi không có nhu cầu đầu quân Hàn lâm viện Pháp.</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Giao lưu văn hoá có thể như thế đó.</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Học thuyết Darwin hiện đại hoá + Khoa học về <em>neuron</em> + Ngôn ngữ học có thể giải thích được Freud lắm.</span></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Nếu như Marx nói, "<strong><em>gốc gác của con người chính là con người</em></strong>"<a href="https://amvc.free.fr/PHD/LangThangChuNghia/NgonNguCuaTiemThuc.htm#_ftn1" target="_blank"><span style="font-family: 'Arial'">[1]</span></a>, thì bản-thể của ta là ngôn ngữ của loài người đọng ở trong óc não của ta. Ngoài vài tiếng nói đang tiêu vong của các bộ lạc đang ngắc ngoải trong rừng thẳm vùng Amazonie, mọi ngôn ngữ, kể cả tiếng Việt, đều lai căng vì không ngôn ngữ nào phát triển và tồn tại được cho tới ngày nay một cách biệt lập với các ngôn ngữ khác. Ai muốn đi tìm bản-thể của mình, chỉ cần trực diện đối đầu với ngôn ngữ đanh hoành hành trong đầu mình, tri phối tình cảm và tư duy của chính mình.</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Không dễ nhé, bạn đời ơi.</span></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">2009-04-13.PHD</span></strong></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'"><a href="https://amvc.free.fr/PHD/LangThangChuNghia/NgonNguCuaTiemThuc.htm#_ftnref1" target="_blank"><span style="font-family: 'Arial'">[1]</span></a> <strong><em>Mais la racine pour l’homme, c’est l’homme lui-même.</em></strong> Marx Engels, </span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><em>Études Philosophiques</em>, Éditions Sociales, 1974, p. 27</span></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">6. Sợ - 2</span></strong></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Nỗi sợ cho thân phận của chính mình tự nó đã khủng khiếp.</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Nhưng có lúc nỗi sợ cho thân phận của thân nhân – cha mẹ, anh chị em, con cháu, bạn bè… chẳng hạn, hay cho những người ta quý trọng đang đứng mũi chịu sào trong hoàn cảnh khác hoàn cảnh êm ả của ta, còn kinh hoàng hơn nữa : nó có khả năng thắt họng ta, người dám liều cầm bút.</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Không có phương trình giải đáp toàn hảo, tuyệt đối, vĩnh cửu. Ứng xử thế nào đi nữa cũng đượm mùi ngụy biện. Hậu sinh nhớ nhé.</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Làm gì, nói gì bây giờ đây ? Đến bao giờ kiếp người mới hết là kiếp nhục ?</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Hè hè…</span></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">2009.04.22.PHD</span></strong></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">7.Hành động bằng văn chương</span></strong></p><p></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Khi hành động vì những giá trị, ý tưởng, tri thức đáng khiến ta hành động, vẫn phải biết nhắm hiệu quả trong bối cảnh nào đấy.</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Khi viết văn, chỉ có thể yêu điều "vô tư" và, nếu được, zui zui !</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'">Câu hỏi nan giải của kẻ muốn hành động bằng văn chương một cách có ý thức đó.</span></p><p></p><p> <strong><span style="font-family: 'Arial'">2009-04-24.PHD</span></strong></p><p><strong><span style="font-family: 'Arial'"></span></strong></p><p><strong><span style="font-family: 'Arial'">Phan Huy Đường</span></strong></p><p><strong><span style="font-family: 'Arial'"></span></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Butchi, post: 16630, member: 7"] [B][FONT=Arial]1.Ngày ngày [I]Lang thang chữ nghĩa[/I][/FONT][/B] [FONT=Arial]Trong văn học Pháp, [I][FONT=Arial]Lang thang chữ nghĩa[/FONT][/I] thuộc loại [I][FONT=Arial]Carnet[/FONT][/I] của nhà văn, thi sĩ, triết gia. Lúc viết, họ hay giả vờ : ghi cho mình đừng quên thôi, không có ý đăng. Như [I]Pensées[/I] của Pascal ấy mà. Nhưng nhiều người thầm kín mong sẽ được người đời đăng và quan tâm, thậm chí mê, sau khi mình đã đi chầu Diêm Vương. Ở Alain, thường là những châm ngôn ([I][FONT=Arial]aphorismes)[/FONT][/I]. Ở Sartre thì mỗi đề tài són thành vài... trăm trang : [I][FONT=Arial]Carnets de la drôle de guerre, Carnets pour une morale et tutti quanti[/FONT][/I]. Sartre trung thực với triết lý của chàng khi chàng cho phép đăng [I]tất cả[/I] thư từ, bản nháp [I]et tutti quanti[/I] mà chàng đã từng viết : chúng [B][I]đã từng là[/I][/B] ([B][I]est été[/I][/B]) chính mình, sao phải phụ nhận chúng ?[/FONT] [FONT=Arial]Ở tôi, [I][FONT=Arial]Lang thang chữ nghĩa[/FONT][/I] là triết dưới hình thái... mì ăn liền ! Nó chỉ khác mì ăn liền thông dụng ở một điểm thôi : thiếu bột gia vị phong phú của công nghiệp đánh chén. Muốn thưởng thức nó một cách trọn vẹn, phải tưới nước dùng độc nhất hợp khẩu vị với nó : [I]Tư duy tự do[/I] (Nxb Đà Nẵng, 2006) và [URL]https://amvc.free.fr/PHD/TDTD/TuDuyTuDoTable.htm[/URL].[/FONT] [B][FONT=Arial]2009-05-30. PHD[/FONT][/B] [B][FONT=Arial]2.Ngôn ngữ đời thực và nghệ thuật bằng ngôn ngữ[/FONT][/B] [FONT=Arial]Ngày nào con người [B][I]biết[/I][/B] nói chuyện thật thà với nhau vì [B][I]biết[/I][/B] tin cậy, quý trọng và trìu mến nhau bất kể khác biệt thậm chí đối kháng nhau, ngày ấy thơ văn tiêu vong.[/FONT] [FONT=Arial]Chính vì ngôn ngữ chính trị và ý thức hệ, trong đó có thơ văn, là công cụ hữu hiệu nhất cho phép con người lừa nhau, giả dối với đời, giả dối với chính mình, một cách rất văn chương, mà trong thế giới ngôn ngữ[URL="https://amvc.free.fr/PHD/LangThangChuNghia/NgonNguDoiThucVaNgheThuatBangNgonNgu.htm#_ftn1"][FONT=Arial][1][/FONT][/URL] còn có đất sống cho thơ văn.[/FONT] [FONT=Arial]Khi người ta [B][I]gọi[/I][/B] một kế hoạch đào thải con người ra ngoài xã hội, biến nó thành kẻ thất nghiệp, không cần thiết nữa cho xã hội – môi trường tồn tại, nên người và làm người của nó – và, vì thế, không có quyền kiếm ăn để tồn tại bằng lao động của mình, không có quyền sống như một con người, là kế hoạch xã hội tính ([B][I]plan social[/I][/B], hàm ý : một kế hoạch nhân ái bảo vệ con người trong xã hội), thơ văn sẽ còn điều đáng nói với người đời.[/FONT] [FONT=Arial]Sau đó, chỉ còn những điều chưa hề có ai nói tới mà vẫn đầy người khát khao hướng tới, trên khắp thế giới, ở cả loài người hôm nay. Như [B][I]em[/I][/B] chẳng hạn, hè hè. Khó lắm đấy, bạn đời văn chương Ziao Chỉ ơi… Có mấy nhà văn nhà tư tưởng Ziao Chỉ đã làm được điều ấy cho người đời không Ziao Chỉ trong thế kỷ 20-21 ? Trong lĩnh vực tư tưởng, nếu có, ta xin lạy thầy cho con được làm đệ tử.[/FONT] [FONT=Arial]Trong khi chờ đợi, ta đành lang thang chữ nghĩa.[/FONT] [FONT=Arial]Bạn đời ơi, hãy cùng ta lang thang nhé. Chẳng vinh hiển gì, nhưng cũng zui zui, và chẳng chết ai cả. Biết đâu cũng có lúc gặp nhau.[/FONT] [FONT=Arial]Ngoài chuyện ấy, ta chẳng [B][I]là[/I][/B] gì, [B][I]có[/I][/B] gì, [B][I]còn[/I][/B] ai. Hè hè…[/FONT] [B][FONT=Arial]2009-04-09.PHD[/FONT][/B] [URL="https://amvc.free.fr/PHD/LangThangChuNghia/NgonNguDoiThucVaNgheThuatBangNgonNgu.htm#_ftnref1"][FONT=Arial][1][/FONT][/URL][FONT=Arial] quan hệ hoàn hảo nhất giữa người với người trong tư cách người. Không có nghĩa là tốt đẹp nhất, chỉ có nghĩa là đầy đủ nhất, kể cả dưới dạng "nghệ thuật" nhất, đểu nhất : văn chưong.[/FONT] [B][FONT=Arial]3. Quán tính của ngôn ngữ[/FONT][/B] [FONT=Arial]Ta tư duy bằng ngôn ngữ. Quan tính của ngôn ngữ của người đời trong đầu ta, rất đáng sợ. Nhưng quán tính của ngôn ngữ của chính ta trong đầu ta, có lúc còn đáng sợ hơn.[/FONT] [FONT=Arial]Ta bấp bênh tự do giữa hai sự lệ thuộc ấy.[/FONT] [B][FONT=Arial]2009-04-11.PHD[/FONT][/B] [B][FONT=Arial]4.Một loại nhà văn[/FONT][/B] [FONT=Arial]Chúng ta nặng tình chữ nghĩa, sống với nội tâm nhiều hơn với đời thực người thực. Chữ nghĩa quay cuồng trong đầu ta, tỏa vào cơ thể, lộ thành nét vui nỗi buồn trong vẻ mặt, hơi thở, cử chỉ, lời nói… Thỉnh thoảng tuôn vào ngòi bút. Năm thì mười họa biến thành văn.[/FONT] [FONT=Arial]Máu thịt của ngôn từ ở ta là như thế. Nó cũng cho phép con người thương nhau.[/FONT] [B][FONT=Arial]2009-04-13.PHD[/FONT][/B] [B][FONT=Arial]5.Ngôn ngữ của tiềm thức[/FONT][/B] [FONT=Arial]Khi viết văn tiếng Việt hay tiếng Pháp, tôi không bao giờ dịch từ tiếng này qua tiếng kia. Tuy vậy, trong văn tiếng Việt của tôi, thỉnh thoảng có cách nói đúng là "Tây con". Rõ ràng tiếng Pháp đã ngấm vào tiềm thức của tôi nên ngay khi viết chính mình bằng tiếng Việt, nó cũng hồn nhiên tự phát. Trong lĩnh vực này, con người chưa tự do ở đó. Nó mãi phải vươn tới tự do ngay ở chính mình. Thỉnh thoảng đọc văn tiếng Pháp của mình, tôi phát hiện điều ngược lại : rõ ràng có ý, có câu, gốc gác VN. Tôi không bao giờ sửa : đó là tiếng Pháp [B][I]của tôi[/I][/B] và tôi không có nhu cầu đầu quân Hàn lâm viện Pháp.[/FONT] [FONT=Arial]Giao lưu văn hoá có thể như thế đó.[/FONT] [FONT=Arial]Học thuyết Darwin hiện đại hoá + Khoa học về [I]neuron[/I] + Ngôn ngữ học có thể giải thích được Freud lắm.[/FONT] [FONT=Arial]Nếu như Marx nói, "[B][I]gốc gác của con người chính là con người[/I][/B]"[URL="https://amvc.free.fr/PHD/LangThangChuNghia/NgonNguCuaTiemThuc.htm#_ftn1"][FONT=Arial][1][/FONT][/URL], thì bản-thể của ta là ngôn ngữ của loài người đọng ở trong óc não của ta. Ngoài vài tiếng nói đang tiêu vong của các bộ lạc đang ngắc ngoải trong rừng thẳm vùng Amazonie, mọi ngôn ngữ, kể cả tiếng Việt, đều lai căng vì không ngôn ngữ nào phát triển và tồn tại được cho tới ngày nay một cách biệt lập với các ngôn ngữ khác. Ai muốn đi tìm bản-thể của mình, chỉ cần trực diện đối đầu với ngôn ngữ đanh hoành hành trong đầu mình, tri phối tình cảm và tư duy của chính mình.[/FONT] [FONT=Arial]Không dễ nhé, bạn đời ơi.[/FONT] [B][FONT=Arial]2009-04-13.PHD[/FONT][/B] [FONT=Arial][URL="https://amvc.free.fr/PHD/LangThangChuNghia/NgonNguCuaTiemThuc.htm#_ftnref1"][FONT=Arial][1][/FONT][/URL] [B][I]Mais la racine pour l’homme, c’est l’homme lui-même.[/I][/B] Marx Engels, [I]Études Philosophiques[/I], Éditions Sociales, 1974, p. 27[/FONT] [B][FONT=Arial]6. Sợ - 2[/FONT][/B] [FONT=Arial]Nỗi sợ cho thân phận của chính mình tự nó đã khủng khiếp.[/FONT] [FONT=Arial]Nhưng có lúc nỗi sợ cho thân phận của thân nhân – cha mẹ, anh chị em, con cháu, bạn bè… chẳng hạn, hay cho những người ta quý trọng đang đứng mũi chịu sào trong hoàn cảnh khác hoàn cảnh êm ả của ta, còn kinh hoàng hơn nữa : nó có khả năng thắt họng ta, người dám liều cầm bút.[/FONT] [FONT=Arial]Không có phương trình giải đáp toàn hảo, tuyệt đối, vĩnh cửu. Ứng xử thế nào đi nữa cũng đượm mùi ngụy biện. Hậu sinh nhớ nhé.[/FONT] [FONT=Arial]Làm gì, nói gì bây giờ đây ? Đến bao giờ kiếp người mới hết là kiếp nhục ?[/FONT] [FONT=Arial]Hè hè…[/FONT] [B][FONT=Arial]2009.04.22.PHD[/FONT][/B] [B][FONT=Arial]7.Hành động bằng văn chương[/FONT][/B] [FONT=Arial]Khi hành động vì những giá trị, ý tưởng, tri thức đáng khiến ta hành động, vẫn phải biết nhắm hiệu quả trong bối cảnh nào đấy.[/FONT] [FONT=Arial]Khi viết văn, chỉ có thể yêu điều "vô tư" và, nếu được, zui zui ![/FONT] [FONT=Arial]Câu hỏi nan giải của kẻ muốn hành động bằng văn chương một cách có ý thức đó.[/FONT] [B][FONT=Arial]2009-04-24.PHD Phan Huy Đường [/FONT][/B] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
NGÔN NGỮ HỌC
Ngôn ngữ học ứng dụng
Lang thang chữ nghĩa
Top