Trả lời chủ đề

 Lâu nay, hình ảnh các tân kỹ sư ra trường ngược xuôi  chạy xin việc đã quá quen thuộc. Còn giáo sư, phó giáo sư (GS/PGS) là  chức danh khoa học cao nhất của nhà giáo,  từ năm 2009 cũng không thoát  cảnh long tong "chạy xin việc". Phóng viên VietNamNetđã tiếp cận và nghe  câu chuyện của một  nhà giáo đã được Nhà nước công nhận là phó giáo sư,  nhưng suốt nửa năm qua trên hành trình “chạy bổ nhiệm” khá độc đáo. Sau  đây là câu chuyện mà chúng tôi ghi lại.




 


Niềm vui của các tân GS/PGS trong ngày công nhận.  Ảnh: Lê Anh Dũng 



6 tháng gõ 5  cửa


  Tôi làm nghiên cứu  sinh trong nước đề tài ”Mô phỏng quá trình dạy và học trên máy vi  tính” (đây là đề tài khoa học  liên ngành: điện tử, tin học và giáo  dục) do một giáo sư đầu ngành điện tử hướng dẫn và được cấp bằng Tiễn sĩ  kỹ thuật năm 2000 tại Viện Điện tử tin học. Hiện nay, tôi đang giảng  dạy tại một trường đại học.


  Năm 2003, tại hội thảo đổi mới giáo dục đại học  Việt Nam, GS Đỗ Trung Tá, khi đó là Bộ trưởng Bộ Bưu chính Viễn thông   đã chỉ thị rằng ”ứng dụng công nghệ thông tin & truyền thông  (ICT) trong đổi mới giáo dục đại học ở Việt Nam là một nhiệm vụ  quan  trọng thậm chí phải đi trước một bước so với việc ứng dụng ICT  trong  các lĩnh vực khác vì “giáo dục là quốc sách hàng đầu” của Việt Nam“. Tinlời GS Tá, tin lời  người đứng đấu ngành ICT và muốn tiếp tục đề tài luận án Tiến sỹ,   tôi  toàn tâm nghiên cứu khoa học liên ngành: ICT và giáo dục. 


  Khi thông tin bùng nổ,  sự liên ngành trong khoa học hiện đại  dựa trên sự phát triển cao của  các khoa học và biên giới giữa các ngành khoa học hết sức mong manh. Các  bài báo khoa học của tôi là sự hội tụ của hai lĩnh vực ICT và khoa học  giáo dục. Chẳng hạn: Áp dụng mô hình lý thuyết thông tin để nâng cao  hiệu quả giảng dạy, áp dụng phương pháp mô phỏng trong dạy học chuyên  ngành kỹ thuật điện tử, mô phỏng hệ mật mã lượng tử phục vụ giảng  dạy,v.v...


  Năm 2009, khi nộp hồ sơ xét PGS, tôi không biết  nộp ở hội đồng ngành nào, vì nước ta  không có hội đồng liên ngành giữa  ICT  & giáo dục mà chỉ  có các  hội đồng ngành liên quan như : hội  đồng ngành giáo dục,  hội đồng ngành điện tử và hội đồng ngành tin học. 


  Tôi quyết định nộp hồ sơ tại hội đồng ngành  giáo dục và ngày 20/11/2009, vinh dự được Phó thủ tướng Nguyễn Thiện  Nhân trao giấy chứng nhận PGS tại Văn Miếu Quốc Tử Giám. 


  Niềm vui ”chưa đầy gang”, từ ngày 21/11/2009  hành trình ”chạy bổ nhiệm” PGS  của tôi bắt đầu. 

  Theo quy định mới  (gọi tắt là quyết định 174) để được hoạt động như một GS hay PGS thì sau khi được Nhà  nước công nhận, người đó phải được một cơ sở giáo dục đại học bổ nhiệm. 


  Đầu tiên, tôi xin được bổ nhiệm tại trường chủ  quản nơi mình đang dạy các môn ICT. Ai  cũng ủng hộ tôi, nhưng theoquy định mới, cơ sở giáo dục đại học bổ nhiệm GS, PGS  phải theo đúng chuyên ngành mà cơ sở có nhu cầu”. Trong khi đó, giấy  chứng nhận PGS của tôi thuộc ngành giáo dục học. Do vậy, Hội đồng khoa  học của trường đã nhiều lần xem xét,  đưa lên đặt xuống rồi quyết  định... để lại nghiên cứu tiếp.


  Tôi sang liên hệ xin bổ  nhiệm PGS ở Trường Đại học Giáo dục, thuộc ĐHQG Hà Nội. Các ngành đào  tạo của trường này chủ yếu là giáo dục khối  phổ thông, không có ngành  kỹ thuật, trong khi hướng nghiên cứu chuyên sâu của tôi là ứng dụng ICT  để giảng dạy các chuyên ngành ICT bậc đại học. Vậy là cửa này cũng  "gác".


  Nghe thông tin Trường ĐH Y khoa Hà Nội đã thành lập Hội đồng giáo  dục học, tên gọi rất giống chức danh PGS giáo dục học của tôi. Nhưng,  khi đến nơi tìm hiểu ra, các thành viên trong hội đồng giáo dục học của  trường Y khoa toàn là các GS về Gan, GS Mật, GS Ngoại, GS Nội, GS Nhi  Khoa, GS Tâm Thần, GS Phụ khoa... Vậy là, dẫu có tên "hội đồng giáo dục  học" nhưng trường cũng không cần PGS giáo dục học như tôi.


  Không nản, tôi sang liên  hệ xin bổ nhiệm PGS ở khoa Sư phạm kỹ thuật, thuộc ĐH Bách khoa Hà Nội.  Từ trưởng khoa, phó trưởng phòng tổ chức, trưởng phòng tổ chức của  trường . . . đều ra sức ủng hộ vì tôi đã xin bổ nhiệm rất đúng ngành của  trường. Thậm chí, hiệu trưởng nhà trường ban đầu cũng rất ủng hộ. 


  Nhưng sau khi nghiên cứu  kỹ lại,  trường đã đã trả lời, họ không thể đề nghị Bộ GD-ĐT bổ nhiệm  trường hợp của tôi làm PGS của họ. Vì Trường ĐH Bách khoa Hà Nội có trả  lương cho tôi đâu mà đề nghị bổ nhiệm và quản lý. Họ sẽ giao nhiệm vụ  cho tôi như thế nào trong khi tôi lại đang giảng dạy, đang là quân số ở  trường đại học khác?


 

   



Liệu sau 2 năm, tôi có phải tiếp tục bắt đầu lại  hành trình được công nhận nếu không "xin được việc"? (Ảnh chỉ có tính  chất minh họa. Lê Anh Dũng)   Không nản, tôi lại sang  liên hệ xin bổ nhiệm PGS ở khoa Sư phạm kỹ thuật của Trường Sư phạm Hà  Nội. Lần này kiên trì ”vượt qua thử thách”, nhờ sự giúp đỡ vô tư của  trưởng khoa, trưởng phòng tổ chức, tôi đã được Hiệu trưởng nhà trường ký  công văn đề nghị Bộ GD-ĐT bổ nhiệm PGS cho tôi.


  Hành trình ”chạy bổ  nhiệm” của tôi đã gần đến đích và đang chờ Bộ trưởng GD-ĐT ký quyết định  bổ nhiệm. 


  Nhưng giờ đây, quyết định  bổ nhiệm PGS của tôi cũng chỉ để làm kỷ niệm cho vui vì nó không có giá  trị gì đối với trường đại học tôi đang giảng dạy và nhận lương.


  Giả sử, tất cả các trường  đại học ở Việt Nam  đều bổ nhiệm tôi là GS, PGS nhưng  trường chủ quản  không bổ nhiệm thì cuối cùng, tôi cũng vẫn trở về  nhận bậc lương "giảng  viên thường" ở trường chủ quản.


  Tôi đã tột bậc lương  "giảng viên thường". Năm 2010 này, tôi vẫn phải  xin  thi giảng viên  chính để chuyển ngạch lương mới.Việc được công nhận là PGS không có ý  nghĩa ít nhất về việc thay đổi chế độ lương với bản thân mình.


  Có hình thành công nghệ bổ nhiệm?


  Điều đáng nói, năm 2009 mới là lần  đầu tiên xét bổ nhiệm GS/PGS nên chưa hình thành “công nghệ bổ nhiệm”.  Nhưng nhiều  rắc rối đã xảy ra. 


  Cùng một đất nước, đang tồn tại  hai loại GS/PGS. Loại GS/PGS theo Nghị định 20 không có nhiệm vụ  mới là loại GS/PGS suốt đời. Còn GS/PGS theo Quyết định 174 thì sau khi  được bổ nhiệm, phải được hiệu trưởng giao nhiệm vụ mới  và  “bị” kiểm  tra  đánh giá sau 3 năm một lần. 


  Một số người, dự định sau khi được  bổ nhiệm GS/PGS sẽ  xin chuyển về các thành phố lớn. Từ đó, hình thành  một loại GS/PGS được bổ nhiệm một nơi nhưng lại giảng dạy một nơi. Để  hợp thức hóa, các GS/PGS mỗi khi chuyển công tác lại xin  bổ nhiệm lại.  Nó giống như hình thức chuyển nhượng cầu thủ của các câu lạc bộ bóng đá  hay các đảng viên chuyển công tác phải chuyển sinh hoạt đảng. 


  Nhưng đáng nói hơn cả là người  trực tiếp giảng dạy lại không được đề nghị bổ nhiệm. Còn những quan chức  không tham gia giảng dạy lại được đề nghị bổ nhiệm. 


  Có nhất thiết phải bổ nhiệm GS/PGS  cho các đối tượng là thứ trưởng, vụ trưởng,  hiệu trưởng, chủ nhiệm  khoa không? Còn nếu bổ nhiệm thì ai giao nhiệm vụ cho họ, nếu chính họ  tự giao nhiệm vụ, thì sẽ hình thành loại GS/PGS “vừa đá bóng vừa thổi  còi”. Trong khi, GS/PGS là chức danh  khoa học cao quí dành cho những người trực tiếp giảng dạy đại học. Thế  nhưng những người giảng dạy, trong đó có tôi, thì vẫn phải mướt mồ hôi  long tong "chạy việc".


  Quyết định 174 được gọi   là quyết định  đổi mới, nhưng đối với tôi, đó là quyết định làm mình  phải chạy bổ nhiệm suốt 6 tháng qua.Và hành trình ”chạy bổ nhiệm” vẫn  còn ”trên từng cây số” chưa biết  ngày dừng. 

 

  •   Hạ Anh (Ghi theo lời kể của một PGS  liên ngành)
  • VNN


Top