Hoàng Thịnh
Member
- Xu
- 0
LÀM VIỆC KHÔNG VÌ CHÚT LỢI NHỎ
Vào thời Xuân Thu, Liệt Tử vô cùng nghèo khó. Điêu đứng, một vị khách của Trịnh Tương Tử Dương đã tiến cử Liệt Tử cho ông, Tử Dương liền cho người mang đến cho Liệt Tử 10 xe thóc nhưng Liệt Tử chỉ tạ ơn mà từ chối không nhận. Sứ giả vừa đi khỏi, vợ Liệt Tử đấm ngực mà trách móc chàng rằng:” Nghe nói những gia đình sống có đức thì cuộc sống thường hạnh phúc, an nhàn, thế nhưng bây giờ thiếp bây giờ đói đến độ mặt mày vàng vọt, tướng quốc đã ban cho lương thực chàng lại không nhận, chẳng nhẽ chàng lại muốn chúng ta chịu khổ cực suốt đời hay sao?”
Liệt Tử cười và giải thích với vợ: “ Sỡ dĩ ta không nhận lương thực mà tướng quốc ban cho bởi bản thân ông ấy không phải thực sự hiểu ta mà chỉ tin lời người khác nói rồi ban thóc cho ta. Sau này, ông ấy cũng có thể tin lời người khác mà trách mắng ta. Đó là lí do ta từ chối. Đã nhận sự cung cấp, nuôi dưỡng từ người mà mà không vì họ thì đó là bất nghĩa. Nhưng hi sinh tính mệnh vì một người vô đạo như tướng quốc sao có thể gọi là nghĩa?”.
Sau đó, quả nhiên dân chúng nước Triệu gây phiến loạn, giết chết Tử Dương.
LỜI BÌNH
Giữa “ lợi” và “ nghĩa”, đưa ra sự lựa chọn nào? Vì “ nghĩa” quên “ lợi” hay là nhìn thấy “lợi” mà quên “ nghĩa” luôn là tiêu chuẩn được dùng để đánh giá phẩm chất cao sang hay thấp hèn của một con người. Cái đáng quý của Liệt Tử nằm ở chỗ chàng đã tỉnh táo nhận ra chân tướng của tên vô đạo Tử Dương, không vì chút lợi nhỏ mà làm việc cho hắn.