Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
TÂM LÍ HỌC
Tâm lý học Tổng quát
Làm thế nào để sống với một tâm trí không thể nhận thức được
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="rubi_mos2002" data-source="post: 130458" data-attributes="member: 50878"><p><span style="font-family: 'Arial'">Tham khảo:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">How to Live With an Unknowable Mind</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><strong>Chúng ta biết (rất) ít một cách đáng kinh ngạc về tính cách, thái độ sống và thậm chí là lòng tự trọng của mình. Làm thế nào chúng ta sống với nó? Bạn tưởng tượng về tâm trí mình như thế nào?</strong></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Một lý do tại sao tâm trí chúng ta có thể gây thất vọng, đó là vì chúng ta chỉ có thể tiếp cận được một phần của nó, theo định nghĩa đó là phần ý thức. Phần còn lại, phần vô thức, nằm đó một cách bí ẩn, nó làm những chuyện mà chúng ta không hiểu và thường không được yêu cầu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngoại trừ việc chúng ta không biết nó đang làm những điều mà chúng ta không yêu cầu, vì chúng ta không thể thẩm vấn nó. Phần vô thức thường là không thể tiếp cận được (Wilson & Dunn, 2004).</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đây là một quan điểm khác về tâm trí so với Freud. Ông cho rằng bạn có thể lục lọi xung quanh và đào lên những điều mà có thể giúp bạn hiểu được bản thân. Những nhà lý thuyết hiện đại thì xem phần lớn của tâm trí con người là đang được đóng hoàn toàn. Bạn không thể nhìn và xem những gì đang xảy ra, nó giống như chiếc hộp đen.</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Quan điểm cho rằng phần lớn tâm trí của chúng ta không thể tiếp cận được là tốt cho những quá trình cơ bản như sự vận động, nhìn thấy hoặc nghe thấy. Nói chung, tôi không bận tâm đến việc mình tiến hành đạp xe như thế nào, hay làm thế nào tôi cảm nhận được âm thanh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nhưng những phần khác có thể là rất thú vị để biết. Tại sao một số kỷ niệm nhất định quay về với tôi mạnh mẽ hơn những kỷ niệm khác? Tại sao tôi bỏ phiếu theo cách này?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sau đây là 3 ví dụ về những lĩnh vực mà sự tự nhận biết bản thân của chúng ta (self-knowledge) tương đối thấp:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">1. Tính cách (Personality)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bạn khá chắc chắn rằng bạn có thể mô tả thề tính cách của bạn với ai đó, đúng không? Bạn biết mình là người hướng ngoại như thế nào, lạc quan như thế nào?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đừng quá chắc chắn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Khi những tính cách của con người được đo ngầm, bằng cách xem những gì họ làm hơn là những gì họ nói họ làm thì những mối tương quan đôi lúc khá thấp (Asendorpf et al., 2002). Chúng ta dường như biết điều gì đó về những tính cách của mình, nhưng không nhiều như chúng ta nghĩ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">2. Những thái độ sống (Attitudes)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cũng giống như trong tính cách, những thái độ ý thức và vô thức của con người cũng khác biệt.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chúng ta đôi khi nói dối về những thái độ của mình để làm bản thân trông tốt hơn, nhưng điều này còn hơn cả thế. Sự khác biệt giữa những thái độ ý thức và vô thức của chúng ta xuất hiện trong những vấn đề mà chúng ta không thể cố gắng để làm bản thân trông tốt hơn (Wilson et al., 2000). Thay vào đó, chúng ta dường như có những thái độ vô thức mà về mặt ý thức chúng ta biết rất ít về nó.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Một lần nữa, chúng ta nói mình nghĩ một điều, nhưng chúng ta hành động theo một cách cho thấy chúng ta tin vào điều khác.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">3. Lòng tự trọng (Self-esteem)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chúng ta biết chắc chắn là lòng tự trọng của mình cao như thế nào?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Các nhà tâm lý học đã sử dụng những phương pháp (âm thầm) để đo lòng tự trọng một cách gián tiếp và sau đó so sánh chúng với những gì chúng ta nói rõ ràng. Họ phát hiện thấy chỉ có những mối quan hệ rất yếu giữa hai cái này (Spalding & Hardin, 1999). Đáng ngạc nhiên là một số nghiên cứu không phát hiện thấy mối quan hệ nào.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Có vẻ gần như không thể tin được rằng chúng ta không nhận thức được lòng tự trọng của mình cao như thế nào. Đó là một khoảng cách trầm trọng khác giữa những gì chúng ta nghĩ chúng ta biết về bản thân và những gì chúng ta thực sự biết.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Con đường đi đến sự tự nhận biết bản thân.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Làm thế nào để chúng ta có được nhiều thông tin chính xác về bản thân mà không phải phụ thuộc vào những test tâm lý học?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Điều đó không dễ dàng vì theo những lý thuyết hiện đại, không có cách nào để tiếp cận trực tiếp đến những phần lớn của vô thức. Cách duy nhất chúng ta có thể phát hiện là gián tiếp, bằng cách cố gắng ráp lại vào nhau từ những mảnh dấu hiệu khác nhau mà chúng ta đã tiếp cận.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đây là một phần lý do tại sao chúng ta thấy rất khó để hiểu bản thân. Kết quả của việc cố gắng ráp lại những mảnh dấu hiệu với nhau là chúng ta thường kết thúc tồi tệ hơn khi chúng ta bắt đầu.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Lấy ví dụ về những cảm xúc. Các nghiên cứu cho thấy khi mọi người cố gắng phân tích những nguyên nhân gây ra những cảm xúc của họ, họ kết thúc là cảm thấy ít thỏa mãn hơn (Wilson et al., 1993). Tập trung quá nhiều vào những cảm xúc tiêu cực có thể làm chúng tồi tệ hơn và làm giảm khả năng tìm ra những giải pháp của chúng ta.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Có lẽ cách tốt nhất để đạt được sự tự nhận biết đó là quan sát cẩn thận những ý nghĩ và hành vi của chúng ta. Cuối cùng, những gì chúng ta làm không chỉ là người khác đánh giá chúng ta như thế nào mà còn là chúng ta nên đánh giá bản thân như thế nào.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><strong>Làm thế nào để sống với một tâm trí không thể nhận thức được?</strong></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sau đây là những nguyên tắc của tôi để sống với một tâm trí không thể nhận thức được:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">1. Tâm trí là một kẻ kể chuyện kinh khủng và sẽ cố gắng bịa ra những câu chuyện làm vui lòng về những ý nghĩ và hành vi của bạn. Nhưng những câu chuyện đó không nhất thiết là đúng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">2. Sử dụng sự tự xem xét nội tâm (introspection), bạn không thể biết được những gì bạn thật sự nghĩ hoặc bạn thật sự là ai.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">3. Sử dụng sự tự xem xét nội tâm để giải bài toán bạn là ai hoặc bạn suy nghĩ điều gì có thể gây nguy hại, khuyến khích sự nhai lại, nghiền ngẫm (rumination) và những ý nghĩ phiền muộn. Nhưng điều này là sự giải phóng: bây giờ bạn biết rằng <strong>hoàn toàn bình thường khi không biết một số/ hầu hết những khía cạnh của bản thân</strong>, bạn có thể thư giãn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">4. Nếu bạn phải thúc đẩy sự tự nhận thức lớn hơn, hãy thử trở thành một người quan sát tốt về những ý nghĩ và hành vi của bạn. Để ý những gì bạn làm và khi nào, sau đó cố gắng suy ra lý do tại sao. Nhưng đừng thúc nó, luôn luôn nhớ những điểm từ 1-4</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nguồn: spring.org.uk</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="rubi_mos2002, post: 130458, member: 50878"] [FONT=Arial]Tham khảo: How to Live With an Unknowable Mind [B]Chúng ta biết (rất) ít một cách đáng kinh ngạc về tính cách, thái độ sống và thậm chí là lòng tự trọng của mình. Làm thế nào chúng ta sống với nó? Bạn tưởng tượng về tâm trí mình như thế nào?[/B] Một lý do tại sao tâm trí chúng ta có thể gây thất vọng, đó là vì chúng ta chỉ có thể tiếp cận được một phần của nó, theo định nghĩa đó là phần ý thức. Phần còn lại, phần vô thức, nằm đó một cách bí ẩn, nó làm những chuyện mà chúng ta không hiểu và thường không được yêu cầu. Ngoại trừ việc chúng ta không biết nó đang làm những điều mà chúng ta không yêu cầu, vì chúng ta không thể thẩm vấn nó. Phần vô thức thường là không thể tiếp cận được (Wilson & Dunn, 2004). Đây là một quan điểm khác về tâm trí so với Freud. Ông cho rằng bạn có thể lục lọi xung quanh và đào lên những điều mà có thể giúp bạn hiểu được bản thân. Những nhà lý thuyết hiện đại thì xem phần lớn của tâm trí con người là đang được đóng hoàn toàn. Bạn không thể nhìn và xem những gì đang xảy ra, nó giống như chiếc hộp đen. Quan điểm cho rằng phần lớn tâm trí của chúng ta không thể tiếp cận được là tốt cho những quá trình cơ bản như sự vận động, nhìn thấy hoặc nghe thấy. Nói chung, tôi không bận tâm đến việc mình tiến hành đạp xe như thế nào, hay làm thế nào tôi cảm nhận được âm thanh. Nhưng những phần khác có thể là rất thú vị để biết. Tại sao một số kỷ niệm nhất định quay về với tôi mạnh mẽ hơn những kỷ niệm khác? Tại sao tôi bỏ phiếu theo cách này? Sau đây là 3 ví dụ về những lĩnh vực mà sự tự nhận biết bản thân của chúng ta (self-knowledge) tương đối thấp: 1. Tính cách (Personality) Bạn khá chắc chắn rằng bạn có thể mô tả thề tính cách của bạn với ai đó, đúng không? Bạn biết mình là người hướng ngoại như thế nào, lạc quan như thế nào? Đừng quá chắc chắn. Khi những tính cách của con người được đo ngầm, bằng cách xem những gì họ làm hơn là những gì họ nói họ làm thì những mối tương quan đôi lúc khá thấp (Asendorpf et al., 2002). Chúng ta dường như biết điều gì đó về những tính cách của mình, nhưng không nhiều như chúng ta nghĩ. 2. Những thái độ sống (Attitudes) Cũng giống như trong tính cách, những thái độ ý thức và vô thức của con người cũng khác biệt. Chúng ta đôi khi nói dối về những thái độ của mình để làm bản thân trông tốt hơn, nhưng điều này còn hơn cả thế. Sự khác biệt giữa những thái độ ý thức và vô thức của chúng ta xuất hiện trong những vấn đề mà chúng ta không thể cố gắng để làm bản thân trông tốt hơn (Wilson et al., 2000). Thay vào đó, chúng ta dường như có những thái độ vô thức mà về mặt ý thức chúng ta biết rất ít về nó. Một lần nữa, chúng ta nói mình nghĩ một điều, nhưng chúng ta hành động theo một cách cho thấy chúng ta tin vào điều khác. 3. Lòng tự trọng (Self-esteem) Chúng ta biết chắc chắn là lòng tự trọng của mình cao như thế nào? Các nhà tâm lý học đã sử dụng những phương pháp (âm thầm) để đo lòng tự trọng một cách gián tiếp và sau đó so sánh chúng với những gì chúng ta nói rõ ràng. Họ phát hiện thấy chỉ có những mối quan hệ rất yếu giữa hai cái này (Spalding & Hardin, 1999). Đáng ngạc nhiên là một số nghiên cứu không phát hiện thấy mối quan hệ nào. Có vẻ gần như không thể tin được rằng chúng ta không nhận thức được lòng tự trọng của mình cao như thế nào. Đó là một khoảng cách trầm trọng khác giữa những gì chúng ta nghĩ chúng ta biết về bản thân và những gì chúng ta thực sự biết. Con đường đi đến sự tự nhận biết bản thân. Làm thế nào để chúng ta có được nhiều thông tin chính xác về bản thân mà không phải phụ thuộc vào những test tâm lý học? Điều đó không dễ dàng vì theo những lý thuyết hiện đại, không có cách nào để tiếp cận trực tiếp đến những phần lớn của vô thức. Cách duy nhất chúng ta có thể phát hiện là gián tiếp, bằng cách cố gắng ráp lại vào nhau từ những mảnh dấu hiệu khác nhau mà chúng ta đã tiếp cận. Đây là một phần lý do tại sao chúng ta thấy rất khó để hiểu bản thân. Kết quả của việc cố gắng ráp lại những mảnh dấu hiệu với nhau là chúng ta thường kết thúc tồi tệ hơn khi chúng ta bắt đầu. Lấy ví dụ về những cảm xúc. Các nghiên cứu cho thấy khi mọi người cố gắng phân tích những nguyên nhân gây ra những cảm xúc của họ, họ kết thúc là cảm thấy ít thỏa mãn hơn (Wilson et al., 1993). Tập trung quá nhiều vào những cảm xúc tiêu cực có thể làm chúng tồi tệ hơn và làm giảm khả năng tìm ra những giải pháp của chúng ta. Có lẽ cách tốt nhất để đạt được sự tự nhận biết đó là quan sát cẩn thận những ý nghĩ và hành vi của chúng ta. Cuối cùng, những gì chúng ta làm không chỉ là người khác đánh giá chúng ta như thế nào mà còn là chúng ta nên đánh giá bản thân như thế nào. [B]Làm thế nào để sống với một tâm trí không thể nhận thức được?[/B] Sau đây là những nguyên tắc của tôi để sống với một tâm trí không thể nhận thức được: 1. Tâm trí là một kẻ kể chuyện kinh khủng và sẽ cố gắng bịa ra những câu chuyện làm vui lòng về những ý nghĩ và hành vi của bạn. Nhưng những câu chuyện đó không nhất thiết là đúng. 2. Sử dụng sự tự xem xét nội tâm (introspection), bạn không thể biết được những gì bạn thật sự nghĩ hoặc bạn thật sự là ai. 3. Sử dụng sự tự xem xét nội tâm để giải bài toán bạn là ai hoặc bạn suy nghĩ điều gì có thể gây nguy hại, khuyến khích sự nhai lại, nghiền ngẫm (rumination) và những ý nghĩ phiền muộn. Nhưng điều này là sự giải phóng: bây giờ bạn biết rằng [B]hoàn toàn bình thường khi không biết một số/ hầu hết những khía cạnh của bản thân[/B], bạn có thể thư giãn. 4. Nếu bạn phải thúc đẩy sự tự nhận thức lớn hơn, hãy thử trở thành một người quan sát tốt về những ý nghĩ và hành vi của bạn. Để ý những gì bạn làm và khi nào, sau đó cố gắng suy ra lý do tại sao. Nhưng đừng thúc nó, luôn luôn nhớ những điểm từ 1-4 Nguồn: spring.org.uk [/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
TÂM LÍ HỌC
Tâm lý học Tổng quát
Làm thế nào để sống với một tâm trí không thể nhận thức được
Top