Rong ruổi làm chi phía đoạn trường
Dừng chân đứng lại trước hoàng hôn
Khói buông một góc trời vô định
Đâu bóng mẹ già ngóng con xa!?
Than khóc làm gì những ngày qua
Chôn vào dĩ vãng, để trôi xa
Chớ đem sầu khổ chôn ý chí
Phí đời tuổi trẻ kẻ dọc ngang.