Lạc bước

Tongthieugia

New member
Xu
0
Ôi nhân gian những nỗi buồn si
Để ngày dài bao giờ mới qua đi
Và đêm trắng bao giờ mi mới tàn
Ta cô đơn tan nát tâm hồn
Ta lang thang những buổi hoàng hôn
Cùng chiều tà như quên vùi yêu dấu
Ta đi mãi ta biết về đâu?
Hỡi nhân gian của muôn kiếp nỗi sầu.
 
Rét thì buồn. Rúc rích viết thơ chơi,

Xía vào hồn kẻ lạc bước trên đời,

Hắn trẻ, ờ ha, nhưng chẳng khỏe,

Ngày thâu đêm than thở cái gi gì,


Nào cô đơn, nào tan nát, đi hoang,

Mệt oải người khi bước đến ngày tàn,

Chờ mai đến để làm gì. Không biết.

Ngửa đầu lên tru tiếng: Ới nhân gian!


Tiếng tru lạnh hay lửa lòng đã cạn?

Lý tưởng kia đã lụi tắt tro tàn,

Ngày lại ngày văng mình qua vô nghĩa,

Cả tâm hồn bấn loạn những hoang mang?

:boss:
 
Rong ruổi làm chi phía đoạn trường
Dừng chân đứng lại trước hoàng hôn
Khói buông một góc trời vô định
Đâu bóng mẹ già ngóng con xa!?

Than khóc làm gì những ngày qua
Chôn vào dĩ vãng, để trôi xa
Chớ đem sầu khổ chôn ý chí
Phí đời tuổi trẻ kẻ dọc ngang.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top