Kỷ niệm về trường xưa

thanhviet007

New member
Xu
0
[FONT=&quot] KỶ NIỆM VỀ TRƯỜNG XƯA[/FONT]

[FONT=&quot]
[/FONT]

[FONT=&quot]Thời gian cứ vô tình trôi đi lặng lẽ. Có thể cuốn đi mọi ký ức trong những ngày xưa cũ mà ta không hề hay biết. Nhưng với tôi, những ký ức về ngôi trường dấu yêu và hình ảnh của những bè bạn, thầy cô thân thương thì không thể phai mờ.[/FONT]
[FONT=&quot] Giờ đây, tôi đã trưởng thành, đã là một thầy giáo trực tiếp đứng trên bục giảng dạy dỗ cho các em học sinh thân yêu, tôi càng thấm thía hơn về những kỷ niệm sâu sắc của tuổi thơ. Kỳ nghỉ hè này, tôi đã tự thưởng cho mình một chuyến du lịch về thăm trường cũ, nơi đã ghi dấu 5 năm đầy ắp những kỷ niệm trong tôi.[/FONT]
[FONT=&quot] Một mình theo dòng cùng với chiếc xe máy trên con đường làng quanh co, uốn khúc, hai bên là những ruộng lúa, những hàng cây rì rào gió. Trường hiện ra thấp thoáng sau những vòm lá. Xuống xe bước vào trường, những kỷ niệm ngày xưa trong tôi cứ ùa về gợi nhớ bao hình ảnh của thời cắp sách tới trường cùng bạn bè, thầy cô, nó ngọt ngào, lấp lánh như những giọt sương đêm đọng lại trên những tàu lá xanh biêng biếc…[/FONT]
[FONT=&quot] Ngôi trường nằm trên một vùng quê nghèo, lúc đó gia đình tôi chưa chuyển lên thị trấn, lũ học trò chúng tôi ngày đó phải tần tảo theo bố mẹ tất tả ruộng đồng, kiếm kế sinh nhai trên những mảnh đất cằn cỗi. Trường tôi học nhỏ xíu chỉ có năm phòng học trong một dãy nhà cấp bốn mái lợp ngói thâm rì rêu lá, dột mỗi khi mưa xuống, trường loang lổ những thảm rêu xanh. Những tấm bảng đen gắn trên tường thì lỗ chổ “ổ gà”. Ngày ấy chúng tôi khoái nhất là được ngắm nghía những dòng chữ viết bằng nhiều phấn xanh, đỏ của cô Thơm lên tấm bảng tin trước phòng thầy hiệu trưởng. Khi những dòng chữ ấy được viết lên cũng chính là lúc chúng tôi bắt đầu ngày hội 20 – 11. Lớp nào cũng hí hửng tập các tiết mục văn nghệ cho thật tốt để được chọn biểu diễn, được lên sân khấu mà tô má, tô môi như các diễn viên, nhất là lũ con gái điệu đà thì không diễn tả được sự sung sướng của tụi nó. Và niềm vui sướng hơn cả là được rủ nhau đến nhà thầy cô chơi với những món quà vô cùng đặc biệt của lũ học trò chúng tôi.[/FONT]
[FONT=&quot] Nhớ năm học lớp bốn. Sáng sớm cả lũ đến nhà tôi lội xuống ao bắt được mấy con cá lóc rồi rồng rắn đến thăm cô giáo chủ nhiệm. Đến nơi người đứa nào đứa nấy tanh rình. Cô phải rửa tay, chân cho từng đứa một. Sau khi đã được sạch sẽ, thơm tho, cả lũ í ới kéo nhau ra vườn vặt cam, táo, ổi của nhà cô, giành giật, cãi nhau chí choé. Vừa trọc hết trái cây cũng là lúc cô gọi cả lũ vào ăn trưa. Một nồi bánh canh cá lóc khá to đã được cô bày giữa nhà cùng một đống bát đũa vây quanh. Cả lũ nhao nhao một lúc thì cái nồi cũng trơ đáy.[/FONT]
[FONT=&quot] Kỷ niệm lúc này càng len lỏi mạnh hơn khi ngắm nhìn quang cảnh trường xưa. Cây xà cừ già nua, sần sủi, năm nào vẫn đứng giữa sân, lá vàng trước gió nhẹ rơi nhắc lại ngày nào. Thằng Dũng tự gây thương tích cho mình trong lần vít cành để đánh đu. Bác bảo vệ bắt được, chưa kịp đụng vào người nó đã mếu máo khóc. Từ đó bọn con gái đặt cho nó biệt danh là Dũng “thỏ đế”. Ai ngờ bây giờ nó là sỹ quan quân đội nghe đâu cũng có nhiều thành tích lắm.[/FONT]
[FONT=&quot] Năm cuối cấp, chủ nhiệm lớp tôi là một cô giáo trẻ, có đôi mắt đen, miệng lúc nào cũng tươi cười, duy chỉ có giờ lên lớp là cô nghiêm hẳn. Tôi là con trai nhưng ít nghịch ngợm, hiền lành và lại học không thua kém ai nên được cô thương nhất. Cô là người thành thị nhưng lại vẫn ở lại vùng quê nghèo khó này để làm người chèo đò qua sông đưa hết lớp học sinh này đến lớp học sinh khác...Chính cô đã trở thành nguồn động lực để thôi thúc tôi đi vào con đường sư phạm như bây giờ.[/FONT]
[FONT=&quot] Ngôi trường hoang vắng trong dịp hè, những chiếc bàn bụi phủ mờ, bảng đen im lặng không dòng phấn viết. Và lũ bạn cùng cô giáo của tôi nay không biết ở nơi đâu. Cuộc sống như vòng xoáy cuốn con người vào bộn bề công việc, không biết đến bao giờ tôi mới có thể gặp lại lũ bạn, gặp lại cô giáo của tôi, và không biết bao lâu nữa tôi lại có được cảm giác ngọt ngào như khi đang đứng trước ngôi trường cũ lúc này đây.[/FONT]
[FONT=&quot] Với những kỷ niệm của tuổi thơ, của một thuở học trò, tôi càng hiểu hơn về các em học sinh mà tôi đang ngày ngày dạy dỗ. Tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ trở thành một người thầy giáo mẫu mực để các em noi theo, một người thầy sẽ để lại những kỷ niệm đẹp đẽ như tôi có được về cô giáo của tôi, về tuổi học trò của tôi một thuở.[/FONT]


[FONT=&quot] Người viết[/FONT]​
[FONT=&quot] Phan Thanh Việt[/FONT]​

 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top