memory_angel
New member
- Xu
- 0
Khẽ...
Chạm...
Chạm khẽ...
Nhẹ...
Nhẹ trôi...
Những kí ức tựa cánh hoa...
Rơi...
[Lạc]
Khẽ thôi,vì nỗi đau vẫn còn say giấc nồng
Những nỗi đau vô hình như vẫn hiện hữu, trừu tượng nhưng vẫn có thể chạm vào trong cơn mơ.
Trong cơn mơ, nó khóc. nó chạy tất tả khắp nơi để tìm những hình bóng thân quen. Trong cơn mơ, tất cả vắng lặng. nó thấy mình nhỏ bé...
Tỉnh dậy, nước mắt đẫm gối.nó mệt nhoài như đã chạy thật nhanh. Tỉnh dậy, nó một mình, quanh đây chẳng còn ai. Tỉnh dậy, thế giới của nó là một thế giới nhỏ bé. Cái thế giới nhỏ đến mức chẳng mấy ai có thể lách người vào và tồn tại ở đó. Nếu có, cũng sớm rời đi...
Nó cô đơn hay nó không biết phải tựa vào nơi nào? Nó yếu đuối hay do chẳng thể khóc trên vai ai? Nó đứng một mình và thấy mệt mỏi. Nhưng nó vẫn không thể và không muốn khóc, nó mạnh mẽ...đó là lí do vì sao những giọt nước mắt chỉ có thể rơi trong những giấc mơ thật khẽ... nó ngẩng mặt nhìn trời biếc xanh, tìm thấy một đám mây trắng trên đầu, nhớ về những gì mình đã viết... Nước mắt chẳng thể nào xoá nhoà nỗi đau...
.::: Có đôi khi :::...
NÓ nhớ...NÓ buồn ...NÓ mệt,.. .NÓ... nhìu thứ!!!......
::: Có đôi khi :::
......NÓ mong sớm có ai đó đến phá vỡ sự tẻ nhạt này.......& tìm thấy NÓ...
...::: Có đôi khi ::: ....
...NÓ 1 mình ....
....hướng đôi mắt đen tròn về phía cửa sổ...
...Cao Ngạo & Lạnh Lùng...Nhưng......chẳng ai biết được........nước mắt NÓ đong đầy......trực chờ chỉ để trào ra....
Nhưng,...
...Nước mắt không thể chảy xuống ....
vì... bàn tay NÓ đã lau đi....
....& vì... NÓ không cần ai an ủi, vỗ về.....
::: Có đôi khi :::
...Nụ cười là giả tạo....& những giọt nước mắt cũng giả....
....[Chỉ có sự lẻ loi là thật]...
....Cái cảm giác được bao bọc bởi gia đình & bạn bè ....
...nhưng vẫn cô đơn ....
...càng làm NÓ tuyệt vọng....
::: Có đôi khi :::
NÓ tự nói với chính mình...
...rằng,....
...nỗi đau là vô hạn, mọi chuyện rồi cũng wa...
....1 ngày nào đó...
...NÓ sẽ vui..
lại cười nhiều như trước.
::: Có đôi khi :::
NÓ thấy ghét mưa...
...mưa làm ướt, làm bẩn mọi thứ,...
....mưa làm kỉ niệm của anh & NÓ quay về....
Thế nhưng,...
nhìn mưa rơi NÓ lại thik nghêu ngao cất tiếng hát....
Rồi bất chợt,... nước mưa ngấm vào người...
....NÓ thấy lạnh...
...lạnh buốt...
mỗi khi có cơn gió thổi qua.....
.dù rất nhẹ nhàng....
Và khi ấy... NÓ biết... NÓ không mạnh mẽ như ....
NÓ tưởng...
KhÓc???
NÓ ghét cái cảm giác lúc khóc....
NÓ đã khóc nhiều... Nhưng,....
Chưa bao giờ thử khóc thật to, thật lớn để mọi người biết
NÓ đang buồn... đang lạnh... đang sợ như thế nào.....
....NÓ chỉ khóc 1 mình...... mình NÓ biết... mình NÓ đau...
Đừng nói với NÓ “Thôi, cố lên nhok”, vì cũng chẳng có j để “cố” ở đây cả!
Đừng nói là thông cảm, vì...
NÓ vẫn có thể cười nhạt, vẫn có thể nói “I’m okay” mà.....
....Đừng làm ra vẻ hiểu NÓ.... vì ....đến NÓ còn chẳng hiểu nổi chính mình...
::: Có đôi khi :::
Ngoảnh đầu nhìn lại....
...chợt thấy ......
....dường như cuộc sống ưu ái NÓ quá nhìu!...
Nhưng, điều đó không có nghĩa... NÓ có tất cả bởi NÓ biết, chính NÓ ......đã bỏ qua & để vụt khỏi tầm tay ....rất nhiều thứ quí giá...
...NÓ nhắm mắt ..để quên, ..để nhớ, ..để yêu thương...
...Nhưng, không ai biết
......NÓ Đang đau.....
:acne:
Chạm...
Chạm khẽ...
Nhẹ...
Nhẹ trôi...
Những kí ức tựa cánh hoa...
Rơi...
[Lạc]
Khẽ thôi,vì nỗi đau vẫn còn say giấc nồng
Những nỗi đau vô hình như vẫn hiện hữu, trừu tượng nhưng vẫn có thể chạm vào trong cơn mơ.
Trong cơn mơ, nó khóc. nó chạy tất tả khắp nơi để tìm những hình bóng thân quen. Trong cơn mơ, tất cả vắng lặng. nó thấy mình nhỏ bé...
Tỉnh dậy, nước mắt đẫm gối.nó mệt nhoài như đã chạy thật nhanh. Tỉnh dậy, nó một mình, quanh đây chẳng còn ai. Tỉnh dậy, thế giới của nó là một thế giới nhỏ bé. Cái thế giới nhỏ đến mức chẳng mấy ai có thể lách người vào và tồn tại ở đó. Nếu có, cũng sớm rời đi...
Nó cô đơn hay nó không biết phải tựa vào nơi nào? Nó yếu đuối hay do chẳng thể khóc trên vai ai? Nó đứng một mình và thấy mệt mỏi. Nhưng nó vẫn không thể và không muốn khóc, nó mạnh mẽ...đó là lí do vì sao những giọt nước mắt chỉ có thể rơi trong những giấc mơ thật khẽ... nó ngẩng mặt nhìn trời biếc xanh, tìm thấy một đám mây trắng trên đầu, nhớ về những gì mình đã viết... Nước mắt chẳng thể nào xoá nhoà nỗi đau...
.::: Có đôi khi :::...
NÓ nhớ...NÓ buồn ...NÓ mệt,.. .NÓ... nhìu thứ!!!......
::: Có đôi khi :::
......NÓ mong sớm có ai đó đến phá vỡ sự tẻ nhạt này.......& tìm thấy NÓ...
...::: Có đôi khi ::: ....
...NÓ 1 mình ....
....hướng đôi mắt đen tròn về phía cửa sổ...
...Cao Ngạo & Lạnh Lùng...Nhưng......chẳng ai biết được........nước mắt NÓ đong đầy......trực chờ chỉ để trào ra....
Nhưng,...
...Nước mắt không thể chảy xuống ....
vì... bàn tay NÓ đã lau đi....
....& vì... NÓ không cần ai an ủi, vỗ về.....
::: Có đôi khi :::
...Nụ cười là giả tạo....& những giọt nước mắt cũng giả....
....[Chỉ có sự lẻ loi là thật]...
....Cái cảm giác được bao bọc bởi gia đình & bạn bè ....
...nhưng vẫn cô đơn ....
...càng làm NÓ tuyệt vọng....
::: Có đôi khi :::
NÓ tự nói với chính mình...
...rằng,....
...nỗi đau là vô hạn, mọi chuyện rồi cũng wa...
....1 ngày nào đó...
...NÓ sẽ vui..
lại cười nhiều như trước.
::: Có đôi khi :::
NÓ thấy ghét mưa...
...mưa làm ướt, làm bẩn mọi thứ,...
....mưa làm kỉ niệm của anh & NÓ quay về....
Thế nhưng,...
nhìn mưa rơi NÓ lại thik nghêu ngao cất tiếng hát....
Rồi bất chợt,... nước mưa ngấm vào người...
....NÓ thấy lạnh...
...lạnh buốt...
mỗi khi có cơn gió thổi qua.....
.dù rất nhẹ nhàng....
Và khi ấy... NÓ biết... NÓ không mạnh mẽ như ....
NÓ tưởng...
KhÓc???
NÓ ghét cái cảm giác lúc khóc....
NÓ đã khóc nhiều... Nhưng,....
Chưa bao giờ thử khóc thật to, thật lớn để mọi người biết
NÓ đang buồn... đang lạnh... đang sợ như thế nào.....
....NÓ chỉ khóc 1 mình...... mình NÓ biết... mình NÓ đau...
Đừng nói với NÓ “Thôi, cố lên nhok”, vì cũng chẳng có j để “cố” ở đây cả!
Đừng nói là thông cảm, vì...
NÓ vẫn có thể cười nhạt, vẫn có thể nói “I’m okay” mà.....
....Đừng làm ra vẻ hiểu NÓ.... vì ....đến NÓ còn chẳng hiểu nổi chính mình...
::: Có đôi khi :::
Ngoảnh đầu nhìn lại....
...chợt thấy ......
....dường như cuộc sống ưu ái NÓ quá nhìu!...
Nhưng, điều đó không có nghĩa... NÓ có tất cả bởi NÓ biết, chính NÓ ......đã bỏ qua & để vụt khỏi tầm tay ....rất nhiều thứ quí giá...
...NÓ nhắm mắt ..để quên, ..để nhớ, ..để yêu thương...
...Nhưng, không ai biết
......NÓ Đang đau.....
:acne: