Kí ức mùa hạ cũ...

Shinichi Kuin

New member
Xu
0
Kí ức mùa hạ cũ...

Tháng 6 về mang theo cái nóng của mùa hạ và những cơn mưa rả rích. Phượng nở đỏ rực trên sân trường đầy nắng. Đâu đó tiếng ve gào thét đến khản cổ chỉ để báo hiệu rằng mùa hè đang ngấp nghé ngoài kia. Nơi góc phố, Những đóa bằng lăng tím kéo mùa hạ quay về - Không phải là một mà hạ đầy nắng nóng của hiện tại mà là kí ức của những mùa hạ đã qua bỗng dưng hiện lên rõ mồn một…


Cái cảm giác như mình vừa mất đi 1 thứ gì đó rất quý giá là 1 cảm giác khó chịu . 1 chút bâng khuâng, 1 chút tiếc nuối về tà áo trắng của ngày hôm qua làm tâm hồn mình dậy sóng.

Thật ra nỗi buồn chia tay đã không còn trong mình từ rất lâu rồi. Nhưng mỗi khi hoa phượng nở, nhìn những tà áo trắng thấp thoáng trên con phố, kỉ niệm thời học sinh bỗng ùa về như cái cách mà mùa đông bất chợt đến vào một sớm lạnh lẽo nào đó.

Đã rất lâu rồi mình không nghĩ về mùa hè nữa. Nó chẳng gợi lên 1 cảm giác nào cả. Thế mà hôm nay, sau mấy cơn mưa đầu mùa kỉ niệm bất chợt quay về.

Mình không thích mùa hè. Có lẽ vì cái nắng như thiêu như đốt và hơi nóng ngột ngạt, bỏng rát khắp cơ thể khiến mình khó chịu. Cũng có thể là do mùa hè đã mang đến và mang đi quá nhiều kỉ niệm của mình Mình nhớ đến những năm tháng cắp sách tới trường với không ít những cảm xúc vui buồn. Nhớ bạn bè, nhớ thầy cô. Nhớ những hình ảnh dưới mái trường… Tất cả giờ đã xa.

Vậy là đã 7 mùa hạ trôi qua từ khi mình từ giã tà áo trắng và ngôi trường với hàng phi lao đặc biệt ấy. Trước đây, nhóm bạn mình đã từng trêu đùa rằng chắc cả thành phố này chỉ có trường mình trồng phi lao chắn bão. Vậy mà giờ đây hình ảnh đó lại khiến mình nhớ quay quắt đến lạ. Bạn bè mình giờ mỗi người một ngã, ai cũng có công việc và cuộc sống riêng, ai cũng đã trưởng thành nhưng mỗi khi gặp nhau lại tung tăng đùa giỡn như những đứa trẻ vô tư, nghịch ngợm. Còn với thầy cô, những kỉ niệm dù không thật rõ nét nhưng vẫn để lại trong mình nhiều ấn tượng khó phai.

Những kí ức về mùa hạ cũ sẽ mãi không quay lại nhưng tất cả những kỉ niệm đẹp đã được lưu dấu trong tim như 1 vết khắc lên cuộc đời mình. Dù cho có đánh đổi mọi thứ để quay lại thời áo trắng cũng không thể được, nhưng mình vẫn phải cảm ơn cuộc sống đã không ngừng ban tặng cho mình những phút giây ngọt ngào để mình hiểu được rằng thế giới này không chỉ toàn nỗi đau mà một nửa trong đó là niềm hạnh phúc!

Theo - Thanh Hảo
 
một cái gì đó thân thương...
em vẫn đang là một cô nữ sinh trong tà áo dài trắng tinh khôi ấy. Em thật sự không thích mặc áo dài, nhưng em biết, em sẽ như chị khi phải xa nó.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top