Không hiểu nỗi người thứ ba nghĩ gì
Ngồi đối diện em, tôi cũng không biết mình nên giận em hay tội nghiệp em đây. Em còn quá trẻ, em đang ở lứa tuổi đẹp nhất của đời người, em chỉ mới mười bảy tuổi. Vậy mà... em lại đang tâm phá hoại hạnh phúc của một gia đình chỉ vì tính hiếu thắng của mình. Em xinh xắn, mơn mởn tuổi xuân thì... nhưng sao lại...
Ánh mắt đầu tiên em nhìn tôi đầy ngang bướng và kênh kiệu. Em ngồi trước tôi với một trạng thái như đe dọa rằng em sẵn sàng nhào vô tôi nếu tôi có ý định muốn đánh em, như đàn bà người ta thường hay đánh ghen như thế. Nhưng em lầm, tôi chỉ muốn nói chuyện với em... em ngỡ ngàng trước thái độ và nụ cười chào cởi mở của tôi.
Đằng sau sự ngang bướng, tôi nhìn thấy ở em sự day dứt và hối hận về những hành động của mình vừa qua. Phút ngỡ ngàng rồi cũng qua, sự ngang bướng ban đầu của em giờ đây chỉ còn là những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt bầu bĩnh của em... và những lời xin lỗi ngắt quãng không vẹn câu.
_ Nếu như anh ấy chấp nhận tình cảm của em, nhưng anh ấy vẫn không bỏ chị, em có chấp nhận làm lẽ, em có chấp nhận hoang phí tuổi xuân của mình khi ở độ tuổi còn quá trẻ không?
Không biết em có kịp suy nghĩ những gì tôi nói hay không, mà em đáp lại rất nhanh mà không hề dừng lại để lấy hơi
_ Em chấp nhận...
Tôi không trách hay oán ghét gì em, tôi chỉ thương em còn trẻ mà sao lại có suy nghĩ hạn hẹp như thế. Chia tay em, tôi cứ suy nghĩ mãi về lời em nói. "Tình cảm sao biết trước được chị, giờ anh ấy yêu chị nhưng chắc gì sau này anh ấy lại không yêu người khác"... Em đúng chuyện tình cảm mà, sao biết trước được. Những người con gái trẻ đẹp như em sao lại phí hoài tuổi trẻ của mình như thế? Cam tâm làm lẽ... Tôi không hiểu được người thứ ba đang nghĩ gì? Hay đây đang là moden đang hot nhất hiện nay?