Khẽ thôi.......Mưa kìa....

Gà Xôi ^^!

New member
Xu
0
“Khẽ thôi….. vì nỗi đau còn say giấc nồng
Và những nỗi đau vô hình vẫn đang hiện hữu….chạm vào cả trong giấc mơ…
Vắng lặng … em thấy mình nhỏ bé!”
Nước mắt trên khóe my nó sau đêm hôm qua dường như đã khô rồi , nó cũng chẳng còn nước mắt nữa .Nó khóc …nó đã khóc cả đêm qua rồi , đôi mắt của nó đỏ mọng sưng húp , nhìn nó thật thảm hại.
Hôm qua , chính tai nó nghe từ người con trai mà nó yêu nói ra những lời lẽ khiến nó trái tim nó tan nát. Tùng thật sự chỉ coi nó như một trò chơi , hắn đùa giỡn tình cảm của nó một cách tàn nhẫn . Lúc biết được nó cứ đứng trân ra , trời đất như sụp đổ xung quanh nó. Sau giây phút ấy, nó đã đi thẳng tới mà cho thằng con trai đó mấy cái tát , nó tưởng nó sẽ phải mắng cho tên đó một trận nhưng nước mắt ở đâu đã chực trào ra mất rồi , nó quay lưng bước đi ngăn những giọt nước mắt ko nghe lời. Những giọt nước mắt cứ thy nhau tuôn ra , nó òa lên khóc. Những giọt nước mắt theo nó trong suốt quãng đường về , vvuwaf đi nó vừa khóc..một đứa con gái như nó lại bị lừa gạt ….nó không ngờ được.
Và bây giờ nó đã tỉnh dậy, khuân mặt mệt mỏi hằn sâu nhưng trong ánh mắt nó có gì đó đã ánh lên , nó đã quyết định phải đứng dậy , ko được gục ngã và bắt đầu 1 ngày mới.
Hôm nay sau buổi học nó đã quyết định đến 1 quán nhỏ trên đường học về , nơi đây được nó xem như 1 không gian riêng của mình .Nơi có những bản nhạc ko lời du dương, 1 góc khuất của quán, nơi mà nó chẳng cần để ý đến những ánh mắt cứ chăm chăm nhìn nó.Nhưng khí vừa tới nơi nó đã va phải 1 tên con trai ngay trước cửa ra vào, tên ấy có vẻ khá vội vã và khó chịu khi bị đụng trúng .Hắn gắt lên :
- Đi đứng kiểu ji thế? Ko có mắt àh ?
- Này chú !Chú chú coi lại đi là ai đã va vào ai …K
Người con trai nín thinh ko nói ji cặm cụi nhặt giấy tờ gì đó rùi quay lưng ra đi, đó là 1 chàng trai khá trẻ đôi mắt sáng và nước da ngăm đen , ăn mặc hơi giống 1 SV đại học. Nó cũng chẳng cần bận tâm làm gì nữa. Nó đến đây để tìm cảm giác yên bình cơ mà.Nó gọi một cốc sinh tố sữa chua ra ngồi đó nghĩ ngợi mông lung, nó chợt nghĩ đến người nó va phải trước quán , chẳng hiểu sao nó lại nghĩ đến nữa , phải chăng cái nụ cười ấy, ánh mắt ấy làm nó chưa thể quên, làm nó ám ảnh .Người con trai ấy có đôi mắt sáng trông còn
rất trẻ , với cái đầu hơi rối bồng bềnh , mặc một chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần kaki thật giản đơn và có một nụ cười khó hiểu. Thôi , nó cũng chẳng quan tâm nữa, nó đang cố tìm lại cảm xúc cuộc sống của mình sau lần Tùng làm tan nát trái tim nó.
Nó uể oải mở mắt ra , ánh sáng đã xiên vào cửa sổ tựa lúc nào rồi.Trong căn phòng vẫn còn lờ mờ tối nó cố tìm chiếc điện thoại , nó muốn thấy một vài dòng tin nhắn của người đó nhưng tuyệt nhiên ko. Nó đang chờ đợi cái ji kia chứ? Một lời xin lỗi? một lời giải thích àh? Nó chẳng cần. Quên rồi!
Nghĩ như vậy nhưng nó vẫn có cảm giác hụt hẫng, trống không , cái cảm giác khó chịu làm nó rối bời, chẳng buồn đi chơi cùng lũ bạn nữa. Nó lò dò dậy làm sinh hoạt cá nhân xong vào ôm luôn cái máy tính. Trong cái list bạn bè ở Y!M của nó đến quá nửa là onl= di động nó dừng lại trước một cái nick nghe rất lãng tử “Hoàng tử Gió” , cái nick này nó Add lúc nào mà sao ko nhớ. Nó chẳng 1 chút nào ấn tượng với cái tên đó ,đang ngồi buồn mà lại bắt gặp cái tên nick này gợi lên trong nó một chút tinh nghịch.
- Buzz…!!!
- Chào hoàng tử ;))
- Chào sói …..
- Cậu có cái tên đẹp ghê ta , chắc dùng để quăng chài lưới suốt ngày àh?;))
- Ọc…cái cậu này, quăng chài ji chớ :P
Thế là một cuộc chiến tranh xảy ra , hai bên giằng co cãi vã chẳng ngớt thế mà sao tâm hồn nó có vẻ thanh thản , nhẹ nhõm đến lạ lùng .Một người con trai xa lạ cũng có thể cho nó cảm giác vui vẻ đến thế tại sao người nó tin tưởng yêu thương như Tùng lại là người khiến nó tổn thương, lại khiến nó khốn khổ đến vậy.

Online……..
Đưa mắt một vòng qua các nick nó lại để ý thấy tên hoàng tử kia cũng đang online lần trước gặp hắn lần đầu thế mà hắn đã chém lên chém xuống. Phải công nhận là tên con trai trong cái avatar của hắn đẹp trai thật. Mái tóc bôngf bềnh lãng tử khuân mặt hơi ngiêng nghiêng lộ vẻ bí hiểm và còn đặc biệt hơn là cái nụ cười ấy. Nó bỗng giật mình chợt nhớ tới nụ cười của tên con trai mà nó bắt gặp trong quán hum trước sao mà giống nhau đến thế. Nó nghi ngờ cái tên con trai kia nó bèn pm trước.
- Hê hê cái tên kia….
- Ặc , lại là cô hả :-ss t ko muốn tốn kalo nữa. Mệt oy
- Ko , chỉ muón trò chuyện chút thôi. Hi
- Thấy cô nguy hiểm lắm, muốn chọc phá ji t đây
- Sao cậu toàn nghi oan cho người tốt thế? Hêh hê t tử tế lém mà :>
Những câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối cứ như vậy nói tiếp nhau. Nó đang cố tìm hiểu xem người con trai kia là ai và cái nụ cười bí hiểm tại sao lại khiến nó ám ảnh đến thế.Và cứ như thế , mỗi tối nó và tên hoàng tử kia lại nói chuyện với nhau những câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối nhưng nhất thiết phải nói chuỵen với nhau. Chẳng biết có phải người xa lại kia đã trở thành 1 phần cuộc sống trong nó từ lúc nào ko biết.
- Ê …! Nhóc đi học về rồi àh ?
- Chuyện chi mà tử tế thế?
- Ầh ko có chuyện chi đâu , hỏi thăm vậy mừ.:D
Lướt qua mấy trang web quen thuộc coi mấy hình funny , nghe những điệu nhạc quen thuộc trên woim nó bỗng cảm thấy trong lòng có ji đó vui vui đến lạ. Vẫn bản nhạc ấy nhưng sao nó thấy da diết , lại thấy đồng cảm đến thế. Bản nhạc này ngày trước nó với Tùng thường nghe cùng với nhau , bây giờ tron nó chỉ còn là những hoài niệm. Nó không còn đau mỗi khi nhớ lại chuyện cũ. Trong nó đang có cái ji đó thay đổi thật nhẹ nhàng, êm dịu nhưng cũng thật mơ hồ khó hiểu. Đang suy nghĩ miên man thỳ tên hoàng tử kia lại từ đâu thò cổ lên nhe răng nhăn nhở
- :D
- Ê …! Chào đi ngủ rùi mà còn thò cổ lên zahu chi zợ?
- Hehe …nhớ c ko được àh ?
- Chém vừa thui , ko xuống địa ngủ Diêm Vương rút lưỡi đó nghe…
- Ko sợ, t kéo c đi theo…
- Ừ muốn kéo ai thì kéo..
- …..
- Mà sao hum nay cậu nhăn nhở thế? Có chuyện ji vui àh? Hehee Chẳng lẽ lại được em cún xinh đẹp hàng xóm để ý rùi sao?
- Có cậu ấy :P,
- Thế có chuyện ji?
- :D T thích 1 người c àh
- T đã nói là em cún hàng xóm màJ
……………
Nó và hắn lại cãi nhau thêm 1 chập nữa , quả thật nó chỉ nghĩ nó với hắn làm bạn với nhau chỉ trong thế giới ảo mà thôi, ko tình cảm, ko cảm xúc và nó cũng nghĩ sẽ chẳng bao giờ tên hoàng tử đó lại trở nên thân thiết với nó như thế. Mỗi ngày nó đều onl đúng cái giờ ấy và lúc nào cũng cười thầm bởi trong danh sách online luôn có tên hoàng tử đó. Điều mà nó chẳng thể nghĩ tới đó là một ngày sắp tới tên hoàng tử ấy sẽ bước ra ngoài , sẽ chính thức chen chân vào cuộc sống của nó.
Thành phố cũng có những ngày mưa bất chợt , mưa đột ngột đến và cũng đột ngột đi, Nó có một vào lần ra phố ko đem theo áo mưa và chiều hôm nay cũng thế.Lúc này nó đành trú mưa dưới mái hiên , dưới một tán lá câu hay dưới những gốc cây cổ thụ mà nhìn ra trời mưa. Những giọt mưa bay bay , đâm xiên bay mù cả trời đất khiến nó vô cùng thích thú. Mười bảy tuổi , cái tuổi có nhiều ý thích lạ và thỉnh thoảng có những hành động kì coặc.Nó đã có lần la hét trên đường trong cơn mưa để mặc cho những giọt nước làm ướt người mình….Mười bảy tuổi nó cũng chẳng buòn phiền nhiều những chuyện đâu đâu, mười bảy tuổi người ta còn yêu đời, còn mộng mơ lắm.
Hôm nay tan học nó mải miết đạp chiếc xe mili về nhà bỗng trời mưa, nó phải chạy xe vào trú dưới 1 mái hiên. Sao mưa dai dẳng mãi ko dứt , mưa như trút tất cả nước của 60 năm ko mưa vậy.Nó nhìn trời mưa mà ruột gan cứ rối bời. Hôm nay là sinh nhật nó , mẹ nó đã chuẩn bị cho nó 1 chiếc bánh thật to và hấp dẫn , nó đã gửi thiệp mời bạn bè đến 7 h tới vậy mà 6h nó vãn còn bị chôn chân ở đây sao nó ko òa lên khóc cho được.Mưa dường như vẫn còn dai dẳng. từng người trú mưa dưới mái hiên đều lần lượt đi. Họ lao ra màn mưa trắng xóa rồi nhanh chóng mất hút. Và nó cũng định thế , Nó cũng định lao ra trời mưa kia để mặc cho những hạt mưa quất vào mặt , mặc cho quần áo tóc tai ướt đẫm nhưng bộ áo nó đang mặc đã khiến nó kìm chân đứng lại. Hôm nay nó mặc một chiếc áo dài làm bằng thứ vải voan trắng và mỏng manh như mấy khói. Chao ơi , chỉ cần nó thấm vài giọt nước thì
……..
Cuối cùng thỳ cũng chỉ còn nó và ….1 người nữa đứng dưới mái hiên. Một người con trai khoác trên mình chiếc áo mưa màu xanh lơ , đứng đó lơ đãng nhìn trời nhìn đất.Đôi khi hắn lén nhìn nhanh về phía nó . “Hắn” có áo mưa sao còn đứng đó? Chăc định ám nó chăng?Nó cau mày mắt đăm đăm nhìn về phía hàng cây đẫm nước.Bất chợt nó nghe thấy bước chân của anh ta đến rất gần.


 
- Bạn đi đâu cần gấp phải ko?
Giọng tên con trai đó rụt rè nhòa vào trong tiếng mưa..Ồ , “ hắn” định làm quen hả? Nó đang bực mình lắm đây , nó lặng thinh không thèm trả lời.
- Bạn cầm lấy áo mưa của mình mà đi…
Giọng tên con trai đó lại rụt rè cất lên lần nữa.Lần này thì nó ngẩng đầu hẳn lên , rồi quay người lại. Trước mặt nó bây giờ là một chàng trai hơn nó vài tuổi , thân hình cao lớn , tóc cắt ngắn và khuân mặt dễ nhìn. Nó nhận ra đây chính là tên con trai trong quán nước hôm bữa, ko biết tên con trai kia có còn nhận ra nó nữa hay ko? Nhưng chắc là không rồi bởi vì hôm nay trông cô hoàn toàn khác, dịu dàng trong chiếc áo dài cơ mà.Tên con trai đó đã cởi chiếc áo mưa cầm trên tay và chìa về phía nó một cách lúng túng. Nó suýt reo lên mừng rỡ nhưng vẫn ngập ngừng nói :
- Anh cho t mượn thật àh?
- Thật ! Ai đùa cô chứ….?
Nó băn khoăn hỏi lại:
- Thế anh…..anh làm thế nào về nhà?
- Àh….ờ…..t chờ mưa tạnh rồi về. T ko vội mà….mà mưa thế này t ko có sao đâu đi trần càng mát ( he he…)
Tên con trai ấp úng mặt đỏ bừng. Nó đón lấy chiếc áo mưa vội mặc vào rùi cài nút. Nó ngước mắt nhìn anh lần nữa như để nói lời cảm ơn rồi ngồi lên chiếc xe mili rùi lao ra màn mưa trắng. Trời vẫn mưa…..mưa……
Buổi sinh nhật của nó hôm đấy thật là vui.Nó vui chơi với đám bạn thật khuya, nó ăn thật nhièu bánh và uống thật nhiều nước ngọt. Sáng hôm sau nó dậy thật muộn vừa dọn nhà vừa khe khẽ hát. Mười bảy tuổi người ta hay hát lắm. Tất nhiên chẳng phải hát trọn bài mà chỉ thuộc câu nào hát câu đó. Mỗi bài chỉ hát vài câu thôi cũng được. Hôm qua có người mới thêm một tuổi và người ta đã thành người lớn thật rồi… Hát chán, nó gấp chiếc áo mưa cho vào giỏ và lấy xe đi ra phố. Nó tính đi trả chiếc áo mưa…..
Nó lơ đãng đạp xe trên phố , đi lòng vòng mới chợt nhớ ra nó chẳng xin địa chỉ của người ta. Lúc ấy vội quá cũng chẳng kịp biết tên người ta là chi nữa. Rõ đúng là hậu đậu mà. Nghĩ thế nó đạp xe lại chỗ trú mưa hom trước hi vọng gặp người đó nhưng chõ đó chỉ là khoảng trống mà thôi. Nó đang mong chờ ji nơi đây. Cái nụ cười kia vẫn ám ảnh nó. Người con trai khó hiẻu…………..
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top