Mang mang gió cuốn bụi sầu
Mịt mùng sóng khởi cho thuyền bấp bênh
Hoa trôi theo sóng dập dềnh
Tiếc cho đám bọt sủi lên tí mầu
Gương kia sáng bởi vì đâu
Phải chăng bụi hết, hay cầu gió trong?
Khách phuơng xa đã có lòng
Kính thêm một chén cho nồng ánh trăng.