Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 6
Ngữ văn 6
Kể về một "Bài học đường đời đầu tiên" của mình
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="thich van hoc" data-source="post: 127839" data-attributes="member: 271810"><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'arial'"><strong>KỂ VỀ MỘT BÀI HỌC ĐƯỜNG ĐỜI ĐẦU TIÊN CỦA MÌNH</strong></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Bài viết</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Em là một đứa con hư. Lúc nào em cũng trách mình như vậy, mặc dù đã ba bốn năm nay em chưa bao giờ làm điều gì khiến cha mẹ phải phiền lòng. Thời gian trôi qua cũng đã khá lâu mà cái bài học đường đời đầu tiên của em vẫn không hề phai nhạt. Nó vẫn trở về khiến em luôn day dứt nhói đau.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Ngày ấy em đang học lớp 2. Nhà chỉ có một mình em nên em được cả cha và mẹ nuông chiều. Lũ bạn chơi cùng không đứa nào được sung sướng như em. Nhưng tất cả lại bắt đầu từ đó.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Sống cùng gia đình em còn có thêm bà nội. Trong nhà chỉ có bà là hay nhắc nhở những thói quen xấu của em. Nội nói: "sáng dậy con phải thu dọn giường chiếu gọn gàng, chỗ nghỉ lúc nào cũng phải ngăn nắp. Đi học về hay lúc học bài xong, con nhớ cất gọn đồ dùng học tập. Con chớ mải chơi, phải chú ý vào việc học hành vì cả tương lai của mình ở đó!" Nhưng vốn tính ham chơi lại được bố mẹ nuông chiều, thú thật có lần em đã cãi lại bà. Mặc dù mỗi lần như vậy em lại thấy mình có lỗi, muốn xin lỗi bà nhưng không sao nói được.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Hôm ấy, mới sáng sớm, lũ bạn đã réo ầm ngoài cổng dù còn lâu mới đến giờ vào lớp. Nhà ở cách trường không xa, bố mẹ lại hay bận đi làm sớm nên hầu như hôm nào em cũng cùng lũ bạn tự đi đến lớp. Em khoác vội chiếc áo còn chưa kịp cài khuy để chạy theo lũ bạn cốt để được đến trường đùa nghịch trước giờ vào lớp. Nhưng mới đến sân, bà đã gọi giật em trở lại:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Khánh à! Hôm nay trời sẽ mưa to đấy! Cháu đã mang theo áo mưa chưa?</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Em giật mình nhưng không dừng lại, vừa chạy tung ra cổng, em còn cãi lại một câu:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Cháu không mang đâu! Cặp cháu nặng lắm! Mưa thì mặc kệ mưa! </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Không ngờ hôm ấy trời đổ mưa to thật. Tan buổi học, lũ bạn đã về hết tất cả còn trơ lại mình em. Lúc đó em nghĩ, bố mẹ thì đi làm đến tối mới về, còn bà thì lúc đi đã nhắc mình, mình còn cãi lại, bây giờ chắc chẳng ai đến đón mình về.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nhưng chưa kịp hết băn khoăn thì em đã nhận thấy bóng dáng ai thấp thoáng như bóng dáng bà. Bà ra đón em thật. Hôm đó hai bà cháu đội mưa về nhà dưới cái lạnh căm căm. Em không bị ướt nhưng bà bị mưa tạt ướt hết vì che cho em lúc gió to. Không nghờ đêm hôm đó nội bị cảm lạnh. Đến sáng, nội đi.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Em đứng lặng trước bàn thờ nội không ăn không nói. Bố mẹ cứ nghĩ em đau xót vì bà đã ra đi nhưng bố mẹ em đâu biết em đang sám hối về những tội lỗi của mình. Bà ơi! Giờ cháu đã nhận ra tất cả những lỗi lầm của mình. Bây giờ cháu mới hiểu ý nghĩa những lời dạy dỗ của bà, mới hiểu sự lo lắng âm thầm của bà đối với cháu con. Nhưng bà ơi! Sẽ chẳng bao giờ cháu kịp nói lời xin lỗi với bà được nữa.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Các bạn ạ! Trong cuộc sống không ai là không có lỗi lầm. Nhất là ở tuổi như chúng ta, những lỗi lầm sinh ra từ việc không nghe lời chẳng ít. Nhưng có những lỗi lầm kịp sửa, và còn có cơ hội để sửa sai, có những lỗi lầm sẽ theo ta day dứt suốt cuộc đời.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Từ ngày nội mất, tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng không hiểu sao, vết gợn trong lòng về cái bài học đường đời đầu tiên lúc nào cũng quặn đau mỗi khi ai đó nhắc đến bà. Các bạn ạ! Chỉ vì một lần không nghe lời mà tôi đã mất đi người bà yêu quý. Nỗi đau ấy thật xót xa.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Câu chuyện tôi kể cho các bạn nghe hôm nay thật vô cùng xấu hổ. Nhưng tôi hy vọng rằng qua câu chuyện này, các bạn đừng bao giờ để rơi vào hoàn cảnh như tôi.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #696969"><em>Theo 162 bài văn lớp 6*</em></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="thich van hoc, post: 127839, member: 271810"] [CENTER][FONT=arial][B]KỂ VỀ MỘT BÀI HỌC ĐƯỜNG ĐỜI ĐẦU TIÊN CỦA MÌNH [/B] [/FONT][/CENTER] [FONT=arial]Bài viết Em là một đứa con hư. Lúc nào em cũng trách mình như vậy, mặc dù đã ba bốn năm nay em chưa bao giờ làm điều gì khiến cha mẹ phải phiền lòng. Thời gian trôi qua cũng đã khá lâu mà cái bài học đường đời đầu tiên của em vẫn không hề phai nhạt. Nó vẫn trở về khiến em luôn day dứt nhói đau. Ngày ấy em đang học lớp 2. Nhà chỉ có một mình em nên em được cả cha và mẹ nuông chiều. Lũ bạn chơi cùng không đứa nào được sung sướng như em. Nhưng tất cả lại bắt đầu từ đó. Sống cùng gia đình em còn có thêm bà nội. Trong nhà chỉ có bà là hay nhắc nhở những thói quen xấu của em. Nội nói: "sáng dậy con phải thu dọn giường chiếu gọn gàng, chỗ nghỉ lúc nào cũng phải ngăn nắp. Đi học về hay lúc học bài xong, con nhớ cất gọn đồ dùng học tập. Con chớ mải chơi, phải chú ý vào việc học hành vì cả tương lai của mình ở đó!" Nhưng vốn tính ham chơi lại được bố mẹ nuông chiều, thú thật có lần em đã cãi lại bà. Mặc dù mỗi lần như vậy em lại thấy mình có lỗi, muốn xin lỗi bà nhưng không sao nói được. Hôm ấy, mới sáng sớm, lũ bạn đã réo ầm ngoài cổng dù còn lâu mới đến giờ vào lớp. Nhà ở cách trường không xa, bố mẹ lại hay bận đi làm sớm nên hầu như hôm nào em cũng cùng lũ bạn tự đi đến lớp. Em khoác vội chiếc áo còn chưa kịp cài khuy để chạy theo lũ bạn cốt để được đến trường đùa nghịch trước giờ vào lớp. Nhưng mới đến sân, bà đã gọi giật em trở lại: - Khánh à! Hôm nay trời sẽ mưa to đấy! Cháu đã mang theo áo mưa chưa? Em giật mình nhưng không dừng lại, vừa chạy tung ra cổng, em còn cãi lại một câu: - Cháu không mang đâu! Cặp cháu nặng lắm! Mưa thì mặc kệ mưa! Không ngờ hôm ấy trời đổ mưa to thật. Tan buổi học, lũ bạn đã về hết tất cả còn trơ lại mình em. Lúc đó em nghĩ, bố mẹ thì đi làm đến tối mới về, còn bà thì lúc đi đã nhắc mình, mình còn cãi lại, bây giờ chắc chẳng ai đến đón mình về. Nhưng chưa kịp hết băn khoăn thì em đã nhận thấy bóng dáng ai thấp thoáng như bóng dáng bà. Bà ra đón em thật. Hôm đó hai bà cháu đội mưa về nhà dưới cái lạnh căm căm. Em không bị ướt nhưng bà bị mưa tạt ướt hết vì che cho em lúc gió to. Không nghờ đêm hôm đó nội bị cảm lạnh. Đến sáng, nội đi. Em đứng lặng trước bàn thờ nội không ăn không nói. Bố mẹ cứ nghĩ em đau xót vì bà đã ra đi nhưng bố mẹ em đâu biết em đang sám hối về những tội lỗi của mình. Bà ơi! Giờ cháu đã nhận ra tất cả những lỗi lầm của mình. Bây giờ cháu mới hiểu ý nghĩa những lời dạy dỗ của bà, mới hiểu sự lo lắng âm thầm của bà đối với cháu con. Nhưng bà ơi! Sẽ chẳng bao giờ cháu kịp nói lời xin lỗi với bà được nữa. Các bạn ạ! Trong cuộc sống không ai là không có lỗi lầm. Nhất là ở tuổi như chúng ta, những lỗi lầm sinh ra từ việc không nghe lời chẳng ít. Nhưng có những lỗi lầm kịp sửa, và còn có cơ hội để sửa sai, có những lỗi lầm sẽ theo ta day dứt suốt cuộc đời. Từ ngày nội mất, tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng không hiểu sao, vết gợn trong lòng về cái bài học đường đời đầu tiên lúc nào cũng quặn đau mỗi khi ai đó nhắc đến bà. Các bạn ạ! Chỉ vì một lần không nghe lời mà tôi đã mất đi người bà yêu quý. Nỗi đau ấy thật xót xa. Câu chuyện tôi kể cho các bạn nghe hôm nay thật vô cùng xấu hổ. Nhưng tôi hy vọng rằng qua câu chuyện này, các bạn đừng bao giờ để rơi vào hoàn cảnh như tôi. [COLOR=#696969][I]Theo 162 bài văn lớp 6*[/I][/COLOR][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 6
Ngữ văn 6
Kể về một "Bài học đường đời đầu tiên" của mình
Top