Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 6
Ngữ văn 6
Kể sáng tạo truyện Thầy thuốc giỏi cốt ở tấm lòng.
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="muasaobang" data-source="post: 139839" data-attributes="member: 87206"><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #008000"><strong>Kể theo phương pháp sáng tạo truyện Thầy thuốc giỏi cốt ở tấm lòng</strong></span></span></p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"></p><p><strong>Bài làm</strong></p><p></p><p>Tôi là Thái y lệnh họ Phạm sống ở đời Trần. Ngoài chức vụ quan coi trông việc chữa bệnh trong hoàng cung, tôi còn mở thêm y viện tại nhà để chữa bệnh khám cho dân.</p><p></p><p>Tiền của trong nhà tôi phần lớn được dùng vào việc mua thuốc và trữ thóc gọa để chữa bệnh bứu người. Ai tật bệnh cơ khổ, tôi cho ở lại y viện, cấp cơm cháo, chữa tri. Dẫu bệnh nặng đến đâu tôi cũng tận tâm tận lực cứu chữa. Bệnh nhân đến điều trị ở nhà tơi đông lắm, cứ chữa khỏi bệnh rồi đi, chẳng tốn kém gì.</p><p></p><p>Mỗng mấy năm liền, nhân dân đói kém vì mất màu, dịch bệnh xảy ra liên tiếp, y biện của tôi không lúc nào vắng người. Thậm chí, giường bệnh không đủ để phục vụ bệnh nhân. Tôi cất thêm nhà cho những kẻ khốn cùng, đói khát và bệnh tật đến ở, có khi có tới hơn ngàn người.</p><p></p><p>Một hôm, có người gõ cửa rất gấp. Tôi bảo người nhà ra mời vào. Trông thấy tôi, người đó cầu xin:</p><p></p><p>_ Thưa Thái y, vợ con bệnh quá nguy kịch, máu chảy như xối, mặt mày xanh lét. Cúi xin Thái y cứu giúp cho nhà con.</p><p>Nghe vậy, tôi tức tốc đi theo anh ta ngay. Nhưng vừa ra tới cửa thì gặp sứ giả do nhà vua sai tới, truyền rằng:</p><p>_ Trong cung có bậc quí nhân bị sốt, vương triệu đến khám.</p><p></p><p>Lệnh của vua ban thật hệ trọng nhưng việc cứu dân nghèo đang cơn nguy kịch lại càng hệ trọng hơn. Tôi nói với sứ giả rằng:</p><p></p><p>_ Bệnh đó không nguy, có thể chữa sau. Nay mệnh sống của vợ người đàn ông này chỉ trong khoảnh khắc. Tôi phải cứu họ trước rồi sẽ đến vương phủ sau.</p><p></p><p>Quan Trung sứ tức giận nói:</p><p></p><p>_ Phận làm tôi, sao ông dám trái lệnh triều đình. Ông định cứu mạng người ta mà không cứu tính mạng mình chăng?</p><p>Tôi khẳng khái trả lời:</p><p></p><p>_ Tôi có mắc tội, cũng không biết làm sao được. Nếu người kia không được cứu sẽ chết mất, chẳng biết trông vào đâu. Tính mệnh của tiểu nhân còn trông cậy vào chúa thượng, may ra thoát. Tội tôi xin chịu.</p><p></p><p>Nói rồi, tôi đi cứu người kia. Thật may, tôi đến vừa kịp. </p><p></p><p>Sau khi người đàn bà qua cơn nguy kịch, tôi dặn dò người nhà chăm sóc, thuốc thang rồi lập tức tới vương phủ yết kiến. Trông thấy tôi, Hoàng đế Trần Anh Tông quở trách: </p><p></p><p>_ Sao khanh dám coi thường lệnh trẫm đến thế. Khanh có biết là đã mắc tội gì không? Tội chết đấy!</p><p></p><p>Tôi quỳ xuống tâu rằng:</p><p></p><p>_ Bẩm chúa thượng! Hạ thần có tội, xin chúa thượng giáng tội.Nhưng hạ thần không phải coi thường vương lệnh mà vì bổn phận của người thầy thuốc thương xót kẻ sắp chết mà đành làm trái lệnh. Hạ thần cúi đầu xin chúa thượng anh minh…</p><p>Nghe vậy, vương mừng rỡ phán:</p><p></p><p>_ Ngươi thật là bậc lương y chân chính, đã giỏi nghề nghiệp lại có lòng nhân đức, thương xót đám con đỏ của tam thật xứng đáng với lòng ta mong mỏi.</p><p></p><p>Lời khen ấy khiến tôi vô cùng cảm kích. Vua đã hiểu được lòng thành của tôi. Tôi hết lòng phụng sự vua nhưng cũng hết lòng thương yêu người nghèo, người bệnh tật nên đành phải trái lệnh triều đình, thương đám dân nghèo, khoan từ nhân thứ. Đó thật là phúc đức cho trăm họ.</p><p></p><p>Từ đó, tôi dốc lòng phụng sự hoàng đế và chữa bệnh cứu người. Về sau, con cháu tôi đều làm quan lương y đến hàng ngũ phẩm, tứ phẩm trong triều. Người đời đều khen ngợi vì không để sa sút nghiệp nhà, không để sa sút lòng nhân đức.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="muasaobang, post: 139839, member: 87206"] [CENTER][SIZE=4][COLOR=#008000][B]Kể theo phương pháp sáng tạo truyện Thầy thuốc giỏi cốt ở tấm lòng[/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER] [B]Bài làm[/B] Tôi là Thái y lệnh họ Phạm sống ở đời Trần. Ngoài chức vụ quan coi trông việc chữa bệnh trong hoàng cung, tôi còn mở thêm y viện tại nhà để chữa bệnh khám cho dân. Tiền của trong nhà tôi phần lớn được dùng vào việc mua thuốc và trữ thóc gọa để chữa bệnh bứu người. Ai tật bệnh cơ khổ, tôi cho ở lại y viện, cấp cơm cháo, chữa tri. Dẫu bệnh nặng đến đâu tôi cũng tận tâm tận lực cứu chữa. Bệnh nhân đến điều trị ở nhà tơi đông lắm, cứ chữa khỏi bệnh rồi đi, chẳng tốn kém gì. Mỗng mấy năm liền, nhân dân đói kém vì mất màu, dịch bệnh xảy ra liên tiếp, y biện của tôi không lúc nào vắng người. Thậm chí, giường bệnh không đủ để phục vụ bệnh nhân. Tôi cất thêm nhà cho những kẻ khốn cùng, đói khát và bệnh tật đến ở, có khi có tới hơn ngàn người. Một hôm, có người gõ cửa rất gấp. Tôi bảo người nhà ra mời vào. Trông thấy tôi, người đó cầu xin: _ Thưa Thái y, vợ con bệnh quá nguy kịch, máu chảy như xối, mặt mày xanh lét. Cúi xin Thái y cứu giúp cho nhà con. Nghe vậy, tôi tức tốc đi theo anh ta ngay. Nhưng vừa ra tới cửa thì gặp sứ giả do nhà vua sai tới, truyền rằng: _ Trong cung có bậc quí nhân bị sốt, vương triệu đến khám. Lệnh của vua ban thật hệ trọng nhưng việc cứu dân nghèo đang cơn nguy kịch lại càng hệ trọng hơn. Tôi nói với sứ giả rằng: _ Bệnh đó không nguy, có thể chữa sau. Nay mệnh sống của vợ người đàn ông này chỉ trong khoảnh khắc. Tôi phải cứu họ trước rồi sẽ đến vương phủ sau. Quan Trung sứ tức giận nói: _ Phận làm tôi, sao ông dám trái lệnh triều đình. Ông định cứu mạng người ta mà không cứu tính mạng mình chăng? Tôi khẳng khái trả lời: _ Tôi có mắc tội, cũng không biết làm sao được. Nếu người kia không được cứu sẽ chết mất, chẳng biết trông vào đâu. Tính mệnh của tiểu nhân còn trông cậy vào chúa thượng, may ra thoát. Tội tôi xin chịu. Nói rồi, tôi đi cứu người kia. Thật may, tôi đến vừa kịp. Sau khi người đàn bà qua cơn nguy kịch, tôi dặn dò người nhà chăm sóc, thuốc thang rồi lập tức tới vương phủ yết kiến. Trông thấy tôi, Hoàng đế Trần Anh Tông quở trách: _ Sao khanh dám coi thường lệnh trẫm đến thế. Khanh có biết là đã mắc tội gì không? Tội chết đấy! Tôi quỳ xuống tâu rằng: _ Bẩm chúa thượng! Hạ thần có tội, xin chúa thượng giáng tội.Nhưng hạ thần không phải coi thường vương lệnh mà vì bổn phận của người thầy thuốc thương xót kẻ sắp chết mà đành làm trái lệnh. Hạ thần cúi đầu xin chúa thượng anh minh… Nghe vậy, vương mừng rỡ phán: _ Ngươi thật là bậc lương y chân chính, đã giỏi nghề nghiệp lại có lòng nhân đức, thương xót đám con đỏ của tam thật xứng đáng với lòng ta mong mỏi. Lời khen ấy khiến tôi vô cùng cảm kích. Vua đã hiểu được lòng thành của tôi. Tôi hết lòng phụng sự vua nhưng cũng hết lòng thương yêu người nghèo, người bệnh tật nên đành phải trái lệnh triều đình, thương đám dân nghèo, khoan từ nhân thứ. Đó thật là phúc đức cho trăm họ. Từ đó, tôi dốc lòng phụng sự hoàng đế và chữa bệnh cứu người. Về sau, con cháu tôi đều làm quan lương y đến hàng ngũ phẩm, tứ phẩm trong triều. Người đời đều khen ngợi vì không để sa sút nghiệp nhà, không để sa sút lòng nhân đức. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 6
Ngữ văn 6
Kể sáng tạo truyện Thầy thuốc giỏi cốt ở tấm lòng.
Top