BÀI LÀM
Gió thu se lạnh, thổi từng đợt nhè nhẹ vào văn phòng của em. Bất chợt, một cảm giác lâng lâng vui sướng bỗng bừng dậy trong em. Tâm trí em hiện ra buồi lễ khai giảng đầu tiên, buổi lễ với bao bạn mới, cô giáo mới và niềm vui mới.
Buổi mai hôm đó, một buổi mai đầy sương thu và nắng ấm, em theo mẹ đến trường. Cảnh vật hai bên đường thật đẹp, những chú chim non hót véo von như cùng vui trong ngày hội của học sinh. Những anh chị lớn đi xe đạp đến trường, vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, còn mấy bạn trai tuổi em thì được bố mẹ dẫn đến trường, ai nấy đều quần áo tươm tất.
Đến cổng trường, em đưa mắt nhìn xung quanh. Mẹ dẫn em vào trường, em đứng nép bên mẹ. Mấy bạn nhỏ cũng rụt rè như em vì lo lắng, sợ sệt. Có bạn thì vui mừng, phấn chấn. Em như con chim non đứng bền bờ tổ nhìn quãng trời thật rộng. Trước mắt em là những cảnh vật đẹp, lúc đầu còn xa lạ nhưng phút chốc đã trở nên thân quen. Nào những hàng cây xanh, nào bồn hoa, ghế đá...tất cả đều gần gũi với em. Em thích nhất là những chùm bong bóng treo trên lễ đài, lá cờ phất phơ trong gió sớm. Cảnh tượng ấy thật đẹp và thật trang nghiêm. Em chăm chú nhìn về lễ đài.
Chiếc bàn thờ Tổ quốc uy nghi tượng Bác đang mỉm cười hiền hậu. Bên cạnh là một bình hoa huệ trắng ngần, hương thơm thoang thoảng bay ra, lan tỏa trong không gian hửng ấm. Lúc ấy, tâm hồn em bỗng ấm áp lạ thường. Em không còn ngập ngừng e sợ nữa. Thế là em đã rời tay mẹ, lắng nghe tiếng cô giáo Diệu Thu đọc tên từng học sinh lớp một A. Ôi! bàn tay của cô, nó ấm áp như bàn tay của mẹ. Em vui sướng biết bao khi được cô ân cần nắm tay em dẫn đến xếp hàng cùng các bạn. Lúc ấy em biết mình đã có bạn mới, cô giáo mới và niềm vui mới. Niềm vui vào lớp một thật khó quên. Ai cũng hồi hộp vui sướng, tràn ngập niềm hạnh phúc. Rồi một cảm giác nữa lại đến với chúng em. Tiếng trống trường giòn giã vang lên. Giờ phút long trọng của ngày khai trường đã đến. Em nghe tim mình đập mạnh. Có lẽ em đã là học sinh thực sự nên mới có được cái cảm giác như thế. Buổi lễ khai trường năm học diễn ra thật trang trọng và cũng thật ấm áp. Em vui sướng nhất là khủng cảnh đón học sinh lớp một cùng cành hoa tươi thắm tặng cho chúng em từng chùm bong bóng được thả bay cao, bay xa trong vũ trụ không cùng. Em nghĩ rằng, từ mái trường thân yêu đó chúng em cũng sẽ được bay cao, bay xa, bay đến chân trời rộng mở, ngày mai tươi đẹp. Nghĩ đến đó em cảm thấy yêu mái trường yêu lớp biết bao.
Ôi! ngày khai trường đầu tiên em được đi học thật vui, thật đẹp, thật hạnh phúc và ý nghĩa đối với em. Ngày ấy đã qua rồi nhưng em vẫn nhớ mãi trong kí ức của mình. Dù năm tháng qua đi, em đã rời xa ngày ấy nhưng ngày đầu tiên đi học...ở ngôi trường tiểu học thân thương vẫn mãi mãi trong em. Em yêu nơi ấy biết nhường nào.
(Xuân Quỳnh)
Sửa lần cuối: