Điếu văn đọc trước mộ bò tót
Chị bò và em bò thân mến! Các quan khách, các nhân viên phục vụ, các chủ quán bia và quán phở thân mến! Hôm nay, chúng ta tụ tập nhau ở đây để đưa tiễn hai mẹ con chị bò, còn gọi là bò tót, về nơi an nghỉ cuối cùng.
Vẫn biết cuộc sống không phải là vĩnh cửu, vẫn biết cõi hư vô là nơi đến của tất cả thuyền đời, vẫn biết với sự phát triển của ngành chế tạo khô bò và da bò hiện nay thì cuộc sống của hai mẹ con là điều mỏng manh, nhưng chúng tôi không thể tránh khỏi bàng hoàng trước cuộc chia tay này.
Bởi tại sao? Nếu như bọn bò cày, bò sữa và bò kéo gỗ phải lần lượt ngã xuống dưới lưỡi dao và lưỡi búa là điều bình thường; nếu như các thứ bò vớ vẩn và không dám kêu ca đó sinh ra là để cho các bếp lẩu bò thêm nghi ngút khói, các sạp bún bò thêm nồng nàn và các hộp pho-mát đầu bò thêm đầy đặn, thì bò tót lại không thế.
Mẹ con chị bò tót đây với vẻ hiên ngang của mình thể hiện qua đôi sừng cong như trăng lưỡi liềm, bóng như mạ kền, đẹp như... mắc áo, với dáng đi oai phong đường bệ, với bản tính giản dị, thích thiên nhiên, cây cỏ, tránh xa những chỗ đèn màu lấp lánh hoặc ầm ĩ kẹt xe, tưởng như có thể ở bên chúng ta mãi mãi. Mẹ con chị bò tót đây, về dòng dõi được liệt vào hàng đặc biệt quý hiếm, có tên trong hộ khẩu đỏ; về sức khỏe vốn là chỗ anh em với anh trâu đang được chọn làm biểu tượng cho SEA Games, có bắp tay và bắp chân cuồn cuộn; về văn hóa (mặc dù bị nghi ngờ là ngu như bò) đã tốt nghiệp hàm thụ ban đêm Học viện cao đẳng Lâm nghiệp. Sự đột ngột ra đi khiến tất cả chúng ta đều cứng đờ và sửng sốt!
Tại sao sửng sốt? Tại rõ ràng mẹ con chị bò không thể mắc bệnh cúm Hồng Kông, đơn giản vì họ chưa bao giờ ra khỏi rừng và trước khi nằm xuống mấy phút cũng không hề ho, hắt hơi một tiếng nào. Mẹ con chị bò cũng không thể nhiễm HIV vì họ chắc chắn chưa đến vũ trường, không tiêm chích ma túy cũng như không có quan hệ đồng giới. Mẹ con chị bò cũng không thể bị tai nạn xe cộ, vốn là thứ tai nạn có tỷ lệ thương vong cao và bất thình lình nhất hiện nay, bởi họ toàn đi bộ, chưa đứng tên sở hữu bất kỳ một xe máy nào dù là hàng liên doanh hay nhập nguyên chiếc.
Chị bò và em bò cũng không thể là nạn nhân của cuộc chiến tranh phi nghĩa do các thế lực hiếu chiến tiến hành, bởi các xét nghiệm đều cho thấy vết thương của họ không phải do tên lửa gây ra.
Không. Hoàn toàn không. Tuyệt đối không. Chị bò và em bò đã ngã xuống bởi một lý do duy nhất, gây phẫn nộ cho cả loài người tiến bộ và đánh thức toàn thể những ai còn lương tri: họ đã ngã xuống bởi những phát đạn từ vài khẩu súng săn của vài ông, trong đó có một ông lớn.
Nhưng giờ phút này đây, trước toàn thể bạn bè, quan khách, trước hai bộ da và hai cặp sừng còn tươi, chúng tôi xin công bố một tin chấn động có giá trị như một quả bom, gây đau nhói cho toàn thế giới như một mũi chích vào phần mềm: đó là chị bò và em bò đã cố tình nhằm thẳng mũi súng của ông lớn mà xông tới.
Tại sao thế? Tại sao họ lại vội vã tìm cái chết trong khi mà vàng và đôla đang hạ giá, trật tự lòng lề đường đang có nhiều chuyển biến đáng kể và vấn đề phòng cháy chữa cháy có những tiến triển tích cực? Sau một quá trình điều tra, thu thập công phu, chúng tôi xin trả lời: tại đấy là cách duy nhất để ông lớn ra tòa.
Trước đấy, người ta cứ chờ đợi mãi một bằng chứng, một khuyết điểm có tính điển hình, tính tố cáo để có thể đưa ông lớn ra tòa nhưng chờ hết tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác mà không ai kết luận và nêu bật được nó ra.
Thế nhưng, chị bò và em bò không chờ được. Họ hiểu rằng cuộc sống có những giới hạn của nó, tiền bạc của nhà nước cũng như lòng kiên nhẫn của nhân dân luôn có những giới hạn. Dù nổi tiếng là chậm chạp và đủng đỉnh, chị bò và em bò cũng thấy cần phải khẩn trương làm một điều gì.
Cho nên, họ đã rình mãi, rình mãi, đúng lúc ông lớn cùng bầu đoàn lên rừng, đúng lúc ông lớn và bạn ông giương súng bóp cò, mẹ con chị bò đã xông ra hứng cả tràng đạn. Họ ngã xuống trong niềm tin tưởng tuyệt đối là cái chết của mình sẽ mở đầu cho cái chết của những kẻ vô đạo đức - hám... bò tót.
Cho phép tôi được nghiêng mình trước tấm gương hy sinh cao cả này. Cho phép tôi được hứa với chị bò và em bò là điều mong muốn của họ sẽ trở thành hiện thực. Cuối cùng, cho phép tôi đặt một bó hoa hồng trước mộ mẹ con chị bò tót, thay vì thả xuống một bó hành như xưa nay vẫn thế.
Xin vĩnh biệt!
Chị bò và em bò thân mến! Các quan khách, các nhân viên phục vụ, các chủ quán bia và quán phở thân mến! Hôm nay, chúng ta tụ tập nhau ở đây để đưa tiễn hai mẹ con chị bò, còn gọi là bò tót, về nơi an nghỉ cuối cùng.
Vẫn biết cuộc sống không phải là vĩnh cửu, vẫn biết cõi hư vô là nơi đến của tất cả thuyền đời, vẫn biết với sự phát triển của ngành chế tạo khô bò và da bò hiện nay thì cuộc sống của hai mẹ con là điều mỏng manh, nhưng chúng tôi không thể tránh khỏi bàng hoàng trước cuộc chia tay này.
Bởi tại sao? Nếu như bọn bò cày, bò sữa và bò kéo gỗ phải lần lượt ngã xuống dưới lưỡi dao và lưỡi búa là điều bình thường; nếu như các thứ bò vớ vẩn và không dám kêu ca đó sinh ra là để cho các bếp lẩu bò thêm nghi ngút khói, các sạp bún bò thêm nồng nàn và các hộp pho-mát đầu bò thêm đầy đặn, thì bò tót lại không thế.
Mẹ con chị bò tót đây với vẻ hiên ngang của mình thể hiện qua đôi sừng cong như trăng lưỡi liềm, bóng như mạ kền, đẹp như... mắc áo, với dáng đi oai phong đường bệ, với bản tính giản dị, thích thiên nhiên, cây cỏ, tránh xa những chỗ đèn màu lấp lánh hoặc ầm ĩ kẹt xe, tưởng như có thể ở bên chúng ta mãi mãi. Mẹ con chị bò tót đây, về dòng dõi được liệt vào hàng đặc biệt quý hiếm, có tên trong hộ khẩu đỏ; về sức khỏe vốn là chỗ anh em với anh trâu đang được chọn làm biểu tượng cho SEA Games, có bắp tay và bắp chân cuồn cuộn; về văn hóa (mặc dù bị nghi ngờ là ngu như bò) đã tốt nghiệp hàm thụ ban đêm Học viện cao đẳng Lâm nghiệp. Sự đột ngột ra đi khiến tất cả chúng ta đều cứng đờ và sửng sốt!
Tại sao sửng sốt? Tại rõ ràng mẹ con chị bò không thể mắc bệnh cúm Hồng Kông, đơn giản vì họ chưa bao giờ ra khỏi rừng và trước khi nằm xuống mấy phút cũng không hề ho, hắt hơi một tiếng nào. Mẹ con chị bò cũng không thể nhiễm HIV vì họ chắc chắn chưa đến vũ trường, không tiêm chích ma túy cũng như không có quan hệ đồng giới. Mẹ con chị bò cũng không thể bị tai nạn xe cộ, vốn là thứ tai nạn có tỷ lệ thương vong cao và bất thình lình nhất hiện nay, bởi họ toàn đi bộ, chưa đứng tên sở hữu bất kỳ một xe máy nào dù là hàng liên doanh hay nhập nguyên chiếc.
Chị bò và em bò cũng không thể là nạn nhân của cuộc chiến tranh phi nghĩa do các thế lực hiếu chiến tiến hành, bởi các xét nghiệm đều cho thấy vết thương của họ không phải do tên lửa gây ra.
Không. Hoàn toàn không. Tuyệt đối không. Chị bò và em bò đã ngã xuống bởi một lý do duy nhất, gây phẫn nộ cho cả loài người tiến bộ và đánh thức toàn thể những ai còn lương tri: họ đã ngã xuống bởi những phát đạn từ vài khẩu súng săn của vài ông, trong đó có một ông lớn.
Nhưng giờ phút này đây, trước toàn thể bạn bè, quan khách, trước hai bộ da và hai cặp sừng còn tươi, chúng tôi xin công bố một tin chấn động có giá trị như một quả bom, gây đau nhói cho toàn thế giới như một mũi chích vào phần mềm: đó là chị bò và em bò đã cố tình nhằm thẳng mũi súng của ông lớn mà xông tới.
Tại sao thế? Tại sao họ lại vội vã tìm cái chết trong khi mà vàng và đôla đang hạ giá, trật tự lòng lề đường đang có nhiều chuyển biến đáng kể và vấn đề phòng cháy chữa cháy có những tiến triển tích cực? Sau một quá trình điều tra, thu thập công phu, chúng tôi xin trả lời: tại đấy là cách duy nhất để ông lớn ra tòa.
Trước đấy, người ta cứ chờ đợi mãi một bằng chứng, một khuyết điểm có tính điển hình, tính tố cáo để có thể đưa ông lớn ra tòa nhưng chờ hết tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác mà không ai kết luận và nêu bật được nó ra.
Thế nhưng, chị bò và em bò không chờ được. Họ hiểu rằng cuộc sống có những giới hạn của nó, tiền bạc của nhà nước cũng như lòng kiên nhẫn của nhân dân luôn có những giới hạn. Dù nổi tiếng là chậm chạp và đủng đỉnh, chị bò và em bò cũng thấy cần phải khẩn trương làm một điều gì.
Cho nên, họ đã rình mãi, rình mãi, đúng lúc ông lớn cùng bầu đoàn lên rừng, đúng lúc ông lớn và bạn ông giương súng bóp cò, mẹ con chị bò đã xông ra hứng cả tràng đạn. Họ ngã xuống trong niềm tin tưởng tuyệt đối là cái chết của mình sẽ mở đầu cho cái chết của những kẻ vô đạo đức - hám... bò tót.
Cho phép tôi được nghiêng mình trước tấm gương hy sinh cao cả này. Cho phép tôi được hứa với chị bò và em bò là điều mong muốn của họ sẽ trở thành hiện thực. Cuối cùng, cho phép tôi đặt một bó hoa hồng trước mộ mẹ con chị bò tót, thay vì thả xuống một bó hành như xưa nay vẫn thế.
Xin vĩnh biệt!