Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
I Have A Dream - Khi tôi 24
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="HuyNam" data-source="post: 155680"><p><span style="color: #000000"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Dòng sông quê tôi từ bao đời nay vẫn chỉ một con đò ngang lặng lẽ chở người qua lại. Tiếng gọi đò da diết vang vọng của những cô gái, khiến chợt ta thấy có chút gì đó xốn xang. Tiếng gọi đò vẫn thỉnh thoảng cho ai đó sự giật mình lẫn cả sự thổn thức.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mùa gặt, con đò cần mẫn chở lúa và người sang sông. Tiếng khua nước cần mẫn những đêm sáng trăng, từng bó lúa chất lên bờ và tiếng chân người lặng lẽ đi về sau một ngày vất vả như tạc vào lòng người những nỗi niềm khó tả.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">...Bến cũ giờ đây đã được rào chắn cẩn thận, để đề phòng những trường hợp không may về tai nạn sông nước. Con đò già nua thì vẫn vậy. Những giọt mưa xuân, mưa đông cứ thấm dần, thấm dần vào từng thớ gỗ, rồi một màu bạc phếch bao phủ lên con đò.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chiều nay lại có cơn mưa, ngồi trong túp lều nhỏ dựng bên dòng sông, dõi mắt ra xa. Con đò vẫn cần mẫn đưa khách, và xe cộ qua sông. Tiếng khua nước theo nhịp chèo đều đều. Ông lão lái đò nở một nụ cười hồn hậu. Khách qua sông mùa này nhiều, đa phần là học sinh người đi gặt hái, làm thuê...</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nghề lái đò không có khái niệm "lương” là gì. Với người lái đò, đó được coi là việc làm phước, lấy công làm lời để vui sống. Bởi cả đời họ đã gắn chặt với nghề đưa đò, gắn với những bến nước dòng sông. Mỗi khi đi đâu, để con đò nằm hiu hắt, người lái đò lại cảm thấy nhơ nhớ một cái gì đó, khó định nghĩa được.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mỗi nhịp chèo như mỗi câu chuyện trên chuyến đò ngang, những câu chuyện của từng người khách đến rồi đi. Còn con đò vẫn bềnh bồng như một chiếc lá lững lờ trôi. Chiếc lá đã ngả màu theo năm tháng.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Và chiều nay, lại có một sự chờ đợi đọng trên đôi mắt của người lữ khách đến từ nơi xa...</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span>[ATTACH]14975[/ATTACH]</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="HuyNam, post: 155680"] [COLOR=#000000] [SIZE=4][FONT=arial]Dòng sông quê tôi từ bao đời nay vẫn chỉ một con đò ngang lặng lẽ chở người qua lại. Tiếng gọi đò da diết vang vọng của những cô gái, khiến chợt ta thấy có chút gì đó xốn xang. Tiếng gọi đò vẫn thỉnh thoảng cho ai đó sự giật mình lẫn cả sự thổn thức. Mùa gặt, con đò cần mẫn chở lúa và người sang sông. Tiếng khua nước cần mẫn những đêm sáng trăng, từng bó lúa chất lên bờ và tiếng chân người lặng lẽ đi về sau một ngày vất vả như tạc vào lòng người những nỗi niềm khó tả. ...Bến cũ giờ đây đã được rào chắn cẩn thận, để đề phòng những trường hợp không may về tai nạn sông nước. Con đò già nua thì vẫn vậy. Những giọt mưa xuân, mưa đông cứ thấm dần, thấm dần vào từng thớ gỗ, rồi một màu bạc phếch bao phủ lên con đò. Chiều nay lại có cơn mưa, ngồi trong túp lều nhỏ dựng bên dòng sông, dõi mắt ra xa. Con đò vẫn cần mẫn đưa khách, và xe cộ qua sông. Tiếng khua nước theo nhịp chèo đều đều. Ông lão lái đò nở một nụ cười hồn hậu. Khách qua sông mùa này nhiều, đa phần là học sinh người đi gặt hái, làm thuê... Nghề lái đò không có khái niệm "lương” là gì. Với người lái đò, đó được coi là việc làm phước, lấy công làm lời để vui sống. Bởi cả đời họ đã gắn chặt với nghề đưa đò, gắn với những bến nước dòng sông. Mỗi khi đi đâu, để con đò nằm hiu hắt, người lái đò lại cảm thấy nhơ nhớ một cái gì đó, khó định nghĩa được. Mỗi nhịp chèo như mỗi câu chuyện trên chuyến đò ngang, những câu chuyện của từng người khách đến rồi đi. Còn con đò vẫn bềnh bồng như một chiếc lá lững lờ trôi. Chiếc lá đã ngả màu theo năm tháng. Và chiều nay, lại có một sự chờ đợi đọng trên đôi mắt của người lữ khách đến từ nơi xa... [/FONT][/SIZE][/COLOR][ATTACH=CONFIG]14975[/ATTACH] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
I Have A Dream - Khi tôi 24
Top