nucuoixaydung
New member
- Xu
- 0
HuyNam nhớ nhà
Ngày tháng dần trôi, con và anh chị lớn lên trong vòng tay thương yêu của bố mẹ, dù vất vả nhưng bố mẹ cũng không để chúng con thiếu thốn thứ gì.Con đủ lớn để hiểu về cuộc sống, tự lập, . Vì vậy, dù bố mẹ bận rộn, không cón hiều thời gian để chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ cho chúng con, dù nhà mình nghèo thì con cũng chẳng thấy buồn bởi con hiểu bố mẹ đã vì chúng con mà hysinh quá nhiều.
Biết bao nhiêu kỷ niệm cứ ùa về trong con. Con nhớ cả vườn bưởi vườn nhãn nhà mình, nhớ cả những lúc convà những người bạn tham gia trò chơi hay những lúc làm việc hô cho nhau . Connhớ những chiều hè tụi con nô đùa, nhớ cả lúc bố mẹ nhìn con ăn vì con vừa sợ lạnh, vừa lười khi con đihọc xa về. Gia đình thật sự là chốn bình yên của mỗi con người, là yêu thương,nhớ nhung, là nơi ta có thể trở về sau những nhọc nhằn của cuộc sống. Ở đó không chỉ có những người thân yêu mà còn có cả một thời thơ ấu đầy hạnh phúc mà chỉ khi xa rồi ta mới cảm nhận hết được.
View attachment 10580
Con xa nhà tính ra đã 6 năm rồi mẹ nhỉ? Khoảng thời gian không quá dài nhưng con lại phải bon chen vàtự lập nhiều nhất, con đã thấm thía rất nhiều điều về cuộc sống và sự hy sinh.Cũng có lúc mệt mỏi, con muốn trở về bên ngôi nhà thân yêu. Có lúc nản lòng,con định bỏ cuộc nhưng chỉ cần nhìn, nghe thấy giọng nói của bố mẹ là con đã đủ nghị lực để vượt qua. Nỗi niềm canh cánh trong con không phải là thử thách củacuộc sống mà là vì con ở xa nên không thể ngày ngày chăm sóc bố mẹ được. Giờ con đang ở nơi xa. Bố mẹ sẽ buồn lắm, rồi ai sẽ ở bên nói chuyện, hỏi han bố mẹ từng ngày? Cũng may là còn mấy chị ngoài đó nhưng dù sao chị cũng đã lập giađình,Căn nhà mình sẽ trống vắng lắm!
Mẹ như vạt nắng bình minh
Đem nguồn nhựa sống đểdành cho con
Sáng soi như mảnh trăngtròn
Hành trình mẹ vẫn đầu noncuối ghềnh
Hum nay nơi đây giũa tphcm trời mưa rất nhiều, từ phòng học F502 con nhớ nhà và bố mẹ lắm, con chỉ ước rằng giá như ngày xưa con không ham chơi, thì giờ con đã có trong tay tấm bằng Đại Học chứ không phải Cử Nhân, nhưng bố mẹ hãy luôn vui nhé giờ con đã và đang trên giảng đường Đại Học rùi, bố mẹ có biết không sau ngày con tốt nghiệp cao đẳng “Xây Dựng Cầu Đường” thì sau 5 ngày con hành trang đi làm công trình đầu tiên trong cuộc đời ui vui và hạnh phúc vô cùng , nơi con đến xa lắm tận miền đất mũi cà mau , cảm giác thật thích khichính con được xây dựng hjhj
Những lúc vi vu nơi công trình lòng con vui lắm, có khi nơi biển khơi có lúc tận rừng sâu nhưng cũng đôi lần ngay thành phố, con thích đitỉnh hơn, đi tỉnh long con như được trở về quê nhà, khá ấm áp, nhìn côngtrình,nhìn làng xóm nhìn đàn em nhỏ, nhìn chúng sao ngây thơ thế, vui nhất là khi con làm công trình ở những vùng sâu vùng xa, núi đồi bạt ngàn nhìn chim baymỏi cánh hjhj nhìn cánh chim bay còn thầm gửi tình yêu theo về nơi quê nhà, giờlà mùa đông rùi ở nhà bố mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, con cùng anh chị trong này vẫn khỏe, con học hành vẫn tốt ,
View attachment 10581
Con xin lỗi vì đã không thể làm tròn bổn phận của mình. Bố mẹ sẽ ra sao khi vài năm nữa, tuổi già kéo đến mà không có chúng con ở cạnh bên? Có lẽ con cần phải suy nghĩ lại về quyết định của mình. Xa và gần, nhớ và thương, con đường của con và tình yêu với bố mẹ, cuộc sống mưu sinh, phải làm sao để hài hòa, phải làm sao để trả ơn dưỡng dục? Biết bao người có nỗi lòng của người con xa quê như con...
đôi khi con thật khó đưa ra quyết định cho bản thân mình giữa sự nghiệp và cha mẹ, những người đã hy sinh cả cuộc đời cho chúng ta mà không hề oán than một lời. Như tôi, tôi xa cha mẹ 6 năm
Đã gần sáu năm, cậu con trai bé bỏng của mẹ tạm xa gia đình để đến một thành phố mới, và bắt đầu một cuộc sống khác. Concòn nhớ rõ giọt nước mắt trên gương mặt có mùi vị thời gian của mẹ khi tạm biệtcon. Con còn nhớ như in những lời mẹ dặn dò khi sống ở một nơi xa lạ. Con cònnghe thấy những tiếng thở dài, những trăn trở, bộn bề của mẹ hằng đêm trước lúccon đi. Mẹ sợ con thiếu thốn đủ thứ, mẹ sợ con không tự lo được cho bản thânkhi chỉ có một mình, mẹ sợ con không đủ bản lĩnh để chống chọi với những thửthách của cuộc sống đang đợi con phía trước
Xa nhà cũng là một thử thách,có phải không mẹ? Cuộc sống xa nhà đã dạy con nhiều thứ. Con biết, người ta đilà để lớn, đi là để trưởng thành hơnNhững ngày này, tphcm hoa ngập đường phố con đi, thơm ngát những mùi hương của hoa ly, cúc, huệ, hồng... và rực rỡ trong bạt ngàn những sắc màu đỏ, vàng, trắng, xanh... Con không được ở gần mẹ ngày Quốc tế phụ nữ để tặng mẹ hoa, chúc mẹ những lời tốt đẹp nhất. Nhưng cậu con trai vô tâm và đáng trách sẽ không quên để dành những suy nghĩ của con về mẹ vào ngày ấy, chỉ đơn giản là một cuộc điện thoại đến mẹ và nói với mẹ một câu dù ngắn ngủi nhưng chứa trọn tình cảm trong con: "Con yêu mẹ".
-HuyNam-
Ngày tháng dần trôi, con và anh chị lớn lên trong vòng tay thương yêu của bố mẹ, dù vất vả nhưng bố mẹ cũng không để chúng con thiếu thốn thứ gì.Con đủ lớn để hiểu về cuộc sống, tự lập, . Vì vậy, dù bố mẹ bận rộn, không cón hiều thời gian để chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ cho chúng con, dù nhà mình nghèo thì con cũng chẳng thấy buồn bởi con hiểu bố mẹ đã vì chúng con mà hysinh quá nhiều.
Biết bao nhiêu kỷ niệm cứ ùa về trong con. Con nhớ cả vườn bưởi vườn nhãn nhà mình, nhớ cả những lúc convà những người bạn tham gia trò chơi hay những lúc làm việc hô cho nhau . Connhớ những chiều hè tụi con nô đùa, nhớ cả lúc bố mẹ nhìn con ăn vì con vừa sợ lạnh, vừa lười khi con đihọc xa về. Gia đình thật sự là chốn bình yên của mỗi con người, là yêu thương,nhớ nhung, là nơi ta có thể trở về sau những nhọc nhằn của cuộc sống. Ở đó không chỉ có những người thân yêu mà còn có cả một thời thơ ấu đầy hạnh phúc mà chỉ khi xa rồi ta mới cảm nhận hết được.
View attachment 10580
Con xa nhà tính ra đã 6 năm rồi mẹ nhỉ? Khoảng thời gian không quá dài nhưng con lại phải bon chen vàtự lập nhiều nhất, con đã thấm thía rất nhiều điều về cuộc sống và sự hy sinh.Cũng có lúc mệt mỏi, con muốn trở về bên ngôi nhà thân yêu. Có lúc nản lòng,con định bỏ cuộc nhưng chỉ cần nhìn, nghe thấy giọng nói của bố mẹ là con đã đủ nghị lực để vượt qua. Nỗi niềm canh cánh trong con không phải là thử thách củacuộc sống mà là vì con ở xa nên không thể ngày ngày chăm sóc bố mẹ được. Giờ con đang ở nơi xa. Bố mẹ sẽ buồn lắm, rồi ai sẽ ở bên nói chuyện, hỏi han bố mẹ từng ngày? Cũng may là còn mấy chị ngoài đó nhưng dù sao chị cũng đã lập giađình,Căn nhà mình sẽ trống vắng lắm!
Mẹ như vạt nắng bình minh
Đem nguồn nhựa sống đểdành cho con
Sáng soi như mảnh trăngtròn
Hành trình mẹ vẫn đầu noncuối ghềnh
Hum nay nơi đây giũa tphcm trời mưa rất nhiều, từ phòng học F502 con nhớ nhà và bố mẹ lắm, con chỉ ước rằng giá như ngày xưa con không ham chơi, thì giờ con đã có trong tay tấm bằng Đại Học chứ không phải Cử Nhân, nhưng bố mẹ hãy luôn vui nhé giờ con đã và đang trên giảng đường Đại Học rùi, bố mẹ có biết không sau ngày con tốt nghiệp cao đẳng “Xây Dựng Cầu Đường” thì sau 5 ngày con hành trang đi làm công trình đầu tiên trong cuộc đời ui vui và hạnh phúc vô cùng , nơi con đến xa lắm tận miền đất mũi cà mau , cảm giác thật thích khichính con được xây dựng hjhj
Những lúc vi vu nơi công trình lòng con vui lắm, có khi nơi biển khơi có lúc tận rừng sâu nhưng cũng đôi lần ngay thành phố, con thích đitỉnh hơn, đi tỉnh long con như được trở về quê nhà, khá ấm áp, nhìn côngtrình,nhìn làng xóm nhìn đàn em nhỏ, nhìn chúng sao ngây thơ thế, vui nhất là khi con làm công trình ở những vùng sâu vùng xa, núi đồi bạt ngàn nhìn chim baymỏi cánh hjhj nhìn cánh chim bay còn thầm gửi tình yêu theo về nơi quê nhà, giờlà mùa đông rùi ở nhà bố mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, con cùng anh chị trong này vẫn khỏe, con học hành vẫn tốt ,
View attachment 10581
Con xin lỗi vì đã không thể làm tròn bổn phận của mình. Bố mẹ sẽ ra sao khi vài năm nữa, tuổi già kéo đến mà không có chúng con ở cạnh bên? Có lẽ con cần phải suy nghĩ lại về quyết định của mình. Xa và gần, nhớ và thương, con đường của con và tình yêu với bố mẹ, cuộc sống mưu sinh, phải làm sao để hài hòa, phải làm sao để trả ơn dưỡng dục? Biết bao người có nỗi lòng của người con xa quê như con...
đôi khi con thật khó đưa ra quyết định cho bản thân mình giữa sự nghiệp và cha mẹ, những người đã hy sinh cả cuộc đời cho chúng ta mà không hề oán than một lời. Như tôi, tôi xa cha mẹ 6 năm
Đã gần sáu năm, cậu con trai bé bỏng của mẹ tạm xa gia đình để đến một thành phố mới, và bắt đầu một cuộc sống khác. Concòn nhớ rõ giọt nước mắt trên gương mặt có mùi vị thời gian của mẹ khi tạm biệtcon. Con còn nhớ như in những lời mẹ dặn dò khi sống ở một nơi xa lạ. Con cònnghe thấy những tiếng thở dài, những trăn trở, bộn bề của mẹ hằng đêm trước lúccon đi. Mẹ sợ con thiếu thốn đủ thứ, mẹ sợ con không tự lo được cho bản thânkhi chỉ có một mình, mẹ sợ con không đủ bản lĩnh để chống chọi với những thửthách của cuộc sống đang đợi con phía trước
Xa nhà cũng là một thử thách,có phải không mẹ? Cuộc sống xa nhà đã dạy con nhiều thứ. Con biết, người ta đilà để lớn, đi là để trưởng thành hơnNhững ngày này, tphcm hoa ngập đường phố con đi, thơm ngát những mùi hương của hoa ly, cúc, huệ, hồng... và rực rỡ trong bạt ngàn những sắc màu đỏ, vàng, trắng, xanh... Con không được ở gần mẹ ngày Quốc tế phụ nữ để tặng mẹ hoa, chúc mẹ những lời tốt đẹp nhất. Nhưng cậu con trai vô tâm và đáng trách sẽ không quên để dành những suy nghĩ của con về mẹ vào ngày ấy, chỉ đơn giản là một cuộc điện thoại đến mẹ và nói với mẹ một câu dù ngắn ngủi nhưng chứa trọn tình cảm trong con: "Con yêu mẹ".
-HuyNam-
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: